Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 289
Cập nhật lúc: 2025-08-09 14:21:16
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngược , nàng rõ ràng y phản ứng , còn đưa tay tới, chẳng là tự tự chịu ?”
“Điểm đáng để thương hại, Hoàng thượng trách cứ Lệ Phi nương nương là cho nàng đủ mặt mũi , điểm dừng.”
Kỷ Vân Đường liếc bàn tay đang quấn băng gạc vì bỏng của Lệ Phi, đáy mắt lóe lên một tia khinh thường.
Mấy cái tâm tư nhỏ nhoi của Lệ Phi, nàng thể đoán chứ?
Chỉ là, tay nàng thành như , còn dám mấy cái trò lén lút , đúng là sống chết.
May mà là Tạ Lưu Tranh nắm lấy tay nàng , nếu đổi là nàng, nàng chắc chắn sẽ vặn gãy cánh tay nàng , khiến nàng trong vòng một tháng còn thể nâng nổi chén bát.
Cứ so sánh như , Tạ Lưu Tranh tay vẫn còn quá ôn nhu.
Cảnh Dương Đế phiền đến mức khó chịu, ngài thực sự thấy khuôn mặt lem luốc của Lệ Phi nữa, thật sự mất khẩu vị.
Thế là ngài : “Ái phi, Dạ Vương phi sai, quả thật là chính nàng tự đưa tay mặt họ, điểm trẫm cũng tận mắt chứng kiến.”
“Nàng sai , đừng giữ mãi buông nữa, mau xuống tắm rửa sạch sẽ, y phục hãy đây!”
Lệ Phi: “…”
Lệ Phi: “!!!”
Nàng trợn trừng mắt Cảnh Dương Đế, dám tin ngài đột nhiên giúp Kỷ Vân Đường?
Từ đến nay, Lệ Phi vẫn luôn nghĩ Cảnh Dương Đế yêu sâu đậm, dù nhiều cự tuyệt ngài, ngài vẫn thể giả lả mặt mũi mà dâng lên vàng bạc châu báu để lấy lòng .
Lệ Phi tuy chán ghét Cảnh Dương Đế, nhưng trong lòng mâu thuẫn mà tận hưởng sự lấy lòng của ngài.
Dường như, chỉ lúc , địa vị của nàng mới cao hơn cả Hoàng hậu.
Mà Cảnh Dương Đế, cứ ngỡ Lệ Phi yêu ngài đến khắc cốt ghi tâm, lúc nào cũng đặt ngài lên hàng đầu, nghĩ suy vì ngài, lo liệu cho ngài, sợ rằng ngài sai điều gì, ảnh hưởng đến đại cục.
Dẫu nàng chịu chút ủy khuất, nàng cũng thể âm thầm tự hóa giải những cảm xúc đó, một lời oán thán.
Ngày hôm vẫn thể ôn tồn dịu dàng chuyện với ngài.
Cảnh Dương Đế tự tin nghĩ rằng, lúc , Lệ Phi chắc chắn vẫn sẽ thông cảm cho ngài.
Dù , nàng tự , lớn chuyện, cùng Vinh Quốc Công phủ hòa giải.
Vậy thì nàng tuyệt nhiên cũng đắc tội Tạ Lưu Tranh.
Hơn nữa, ngài là đế vương, cũng thể trợn mắt dối.
Cả hai đều tự tin cho rằng đối phương yêu sâu sắc, sẽ góc độ của để suy xét cho đối phương.
Nào ngờ, Lệ Phi vì chuyện mà thêm một mối hận với Cảnh Dương Đế.
Cuối cùng, Lệ Phi mang theo oán hận trong lòng mà rời .
Cảnh Dương Đế lúc mới trầm mặt hỏi Kỷ Vân Đường: “Ngươi bắt mạch cho Tạ thế tử, điều gì ?”
Ngài vốn để Kỷ Vân Đường tiếp xúc Tạ Lưu Tranh xem y nôn , ai ngờ nữ nhân quá xảo quyệt, dám đặt một chiếc khăn tay lên cổ tay Tạ Lưu Tranh.
Cứ như , ngài cũng tiện tiếp tục gây khó dễ nữa!
Kỷ Vân Đường khẽ cụp mắt, thong thả cất lời: “Bẩm Hoàng thượng, bệnh của ca ca thần tên là hội chứng mê cung tâm lý, trắng là một loại bệnh tâm lý gây phản ứng cơ thể, xét về mặt cơ thể, ca ca vẫn khác gì bình thường, chỉ là hành vi phần khác lạ so với thường.”
“Tình huống , đa phần là do thời nhỏ gặp chấn thương tâm lý nào đó gây .”
Cảnh Dương Đế hiểu gì về bệnh tâm lý chấn thương tâm lý, nhưng ngài cũng từng Kỷ Vân Đường đang chữa bệnh tâm lý cho tiểu nhi tử nhà Sài Viên Ngoại, hình như gọi là chứng tự kỷ gì đó, mà hiệu quả rõ rệt.
Ngài thấy thực sự hoang đường, bộ lý luận của Kỷ Vân Đường rốt cuộc là từ mà ?
Dù khắp thiên hạ, cũng chỉ một nàng đưa khái niệm “bệnh tâm lý” .
Trong lòng Cảnh Dương Đế tuy cảm thấy Kỷ Vân Đường đang vớ vẩn, nhưng cũng thể ngăn các đại phu và bách tính bên ngoài vô cùng tin tưởng nàng.
Đông Thần quốc nhiều bệnh nhân tình trạng tương tự như Sài tiểu công tử, hành vi của họ khác thường, nhưng các đại phu bình thường thể tìm bất kỳ nguyên nhân bệnh tật nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-289.html.]
Có khi Kỷ Vân Đường thể chữa khỏi bệnh , ùn ùn kéo đến Vãn Trang Lâu tìm nàng.
Kỷ Vân Đường cũng nhờ đó mà kiếm một khoản tiền lớn.
Những chuyện , Cảnh Dương Đế đều qua, ngài cảm thấy Kỷ Vân Đường giống như một tên lừa đảo giang hồ, mất mặt hoàng thất Đông Thần quốc.
Thế nhưng lời , ngài thể , càng lý do để trách nàng.
Dù trong mắt ngoài, nàng chính là đang khám bệnh cho bách tính, mang phúc lợi đến cho họ.
Nếu trách cứ nàng, thì khác gì đối đầu với bách tính?
Bách tính Đông Thần quốc e rằng sẽ phản mà mắng ngài hôn ám vô năng!
Cảnh Dương Đế tuyệt nhiên sẽ để chuyện xảy , ngài nhíu mày hỏi Kỷ Vân Đường.
“Vậy ngươi cách nào chữa khỏi bệnh cho Tạ thế tử ?”
Cảnh Dương Đế nghĩ , nhưng cũng đào một cái hố chờ Kỷ Vân Đường nhảy .
Chỉ cần nàng dám khả năng chữa khỏi Tạ Lưu Tranh, thì ngài thể nữa ban hôn cho y và Lạc Thiên Tuyết.
Hôm nay Lạc Thiên Tuyết Tạ Lưu Tranh nắm tay, còn nôn ói đầy , chuyện trong cung ít chứng kiến.
Xét về tình, ngài là phụ hoàng thì đáp ứng tâm nguyện của nữ nhi.
Xét về lý, tâm hồn và thanh bạch của Lạc Thiên Tuyết hôm nay đều chịu tổn thương nghiêm trọng.
Chỉ để nàng gả cho Tạ Lưu Tranh,
Mới thể xoa dịu nỗi ủy khuất mà Lạc Thiên Tuyết và Lệ Phi chịu, biến chuyện lớn thành nhỏ, chuyện nhỏ thành .
Tạ Lưu Tranh khi Cảnh Dương Đế hỏi câu , cũng dựng tai lắng .
Y cũng , bệnh của rốt cuộc thể chữa khỏi .
Mặc dù, Tạ Lưu Tranh từ tận đáy lòng cảm thấy bệnh của chẳng gì là , nó thể giúp y ngăn chặn những nữ nhân ý tiếp cận.
trong tiềm thức, y trở thành một bình thường.
Những năm qua, Tạ Cẩm Vinh và Thái phu nhân càng vì bệnh của y mà tan nát cõi lòng, bỏ tiền lớn tìm mấy chục vị danh y giang hồ giúp y chữa trị.
Tiền ít, bệnh hề thuyên giảm, Tạ Lưu Tranh đều cảm thấy Tạ Cẩm Vinh và Thái phu nhân lừa gạt.
Nếu bệnh của y thể chữa khỏi, thì phụ mẫu của y cũng thể vơi một mối bận tâm, cần lao tâm khổ tứ vì y nữa.
Kỷ Vân Đường bỏ lỡ ánh tinh quang lóe lên trong mắt Cảnh Dương Đế.
Nàng liền , tên hoàng đế chó c.h.ế.t đang đào hố cho nhảy !
E rằng đây là cố ý gài lời nàng, để nàng chữa bệnh cho Tạ Lưu Tranh.
Chữa khỏi , Lạc Thiên Tuyết thể thuận lợi gả .
Chữa khỏi, thì là nàng y thuật tinh thông, đang bịa đặt lừa , chừng còn gán cho cái danh lừa đảo hoàng thất.
Dù là hố nào, Kỷ Vân Đường cũng nhảy.
Nàng khóe môi khẽ cong lên một cách khó nhận , điềm tĩnh : “Hoàng thượng hẳn là qua một câu, tâm bệnh còn cần tâm dược chữa.”
“Bệnh của ca ca thần , thần tuy thể chữa trị, nhưng cũng nghĩa là cả đời y sẽ khỏi !”
Cảnh Dương Đế ánh mắt khẽ dừng nàng, hiệu cho nàng tiếp tục .
“Muốn chữa khỏi bệnh của ca ca thần đơn giản, chỉ cần y gặp định mệnh của , hội chứng mê cung tâm lý tự nhiên sẽ khỏi!”
Cảnh Dương Đế: “…”
Cảnh Dương Đế: “!!!!!!!!!”