Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 274: Khoe Khoang
Cập nhật lúc: 2025-08-09 14:19:27
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lệ Phi ở bên cạnh khẽ ho một tiếng, cố ý đánh lạc hướng câu chuyện.
“Tuyết Nhi, gần đây các ngự trù trong Ngự Thiện Phòng chẳng mới một loại bánh sữa chua mận mới , con lấy một ít đến cho Thái phu nhân nếm thử.”
Lạc Thiên Tuyết tại chỗ, vẻ mặt vô cùng cam lòng.
Nàng đương nhiên con gái trong miệng Thái phu nhân chính là Kỷ Vân Đường.
lúc , nàng chỉ cố ý Thái phu nhân khó chịu.
Mới nhận hôm qua, hôm nay luôn miệng nhắc đến, từng thấy ai vội vàng như thế.
Môi Lạc Thiên Tuyết mấp máy, Lệ Phi sợ nàng những lời lung tung, ánh mắt sắc lạnh ẩn giấu quét qua nàng .
“Ngây đấy gì, còn mau !”
Lạc Thiên Tuyết trong lòng phẫn uất, siết chặt nắm tay, chỉ thể chẳng cam tâm mà ngoài.
Thái phu nhân đối diện Lệ Phi, Lệ Phi tự rót cho nàng một chén nóng.
“Đây là Bích Giản Minh Nguyệt mới tới trong cung, một năm tổng cộng chỉ năm mươi cân, Hoàng hậu nương nương chia cho bản cung một ít, Thái phu nhân nếm thử xem.”
Thái phu nhân nâng chén lên lắc nhẹ, đó nhấp một ngụm.
Nàng mục đích của Lệ Phi, nhưng nàng dám hạ độc .
“Không tệ, hương thơm nồng, miệng đắng chuyển ngọt, thể sánh với Quân Sơn Ngân Tiêm !”
Khóe môi Lệ Phi khẽ cong, vẻ mặt lạnh xuống nhuốm ý .
“Ngân Tiêm một khắc thiên kim, sản lượng hàng năm còn quý hiếm hơn Bích Giản Minh Nguyệt, e rằng cũng chỉ Thái phu nhân và Vinh Quốc Công đại nhân những phận tôn quý như mới uống nổi.”
Thái phu nhân đặt chén xuống, nhướng mày về phía Lệ Phi.
“Không thể như , Lệ Phi nương nương chẳng là phi tần Hoàng thượng sủng ái nhất , uống gì, chỉ cần báo một tiếng, Hoàng thượng chắc chắn sẽ giúp tìm đến.”
Ngón tay Lệ Phi đang nâng chén khẽ khựng , đáy mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, thoáng chốc vụt qua.
Nàng ghét nhất là khác nàng là phi tần Cảnh Dương Đế sủng ái nhất.
Lại còn thẳng mặt nàng.
Người trong cung đều nàng sống ở Vị Ương cung lâu ngày, Cảnh Dương Đế ngó ngàng tới, cũng sủng ái.
Nơi lãnh cung, nhưng thể sánh với lãnh cung, lòng nàng cũng lạnh hơn cả lãnh cung.
Lệ Phi cảm thấy nàng từng nghĩ đến việc bám víu Cảnh Dương Đế mà sống, nhưng hầu hết ở Đông Thần quốc đều gán cho nàng cái mác “ dựa Cảnh Dương Đế mới sống ”.
Hai chữ “sủng phi” từ miệng Thái phu nhân, nàng cảm thấy vô cùng châm biếm.
Dù , trong cung , phi tần vĩnh viễn là , vĩnh viễn kém hơn khác một bậc.
Chỉ Hoàng hậu, đó mới là chính cung chi chủ.
Cùng phận, tài tình và dung mạo, nếu ở ngoài cung gả cho các Vương gia khác, đó thể là vị trí chính phi.
Còn nàng, từ ngày cung, cả đời nàng Cảnh Dương Đế hủy hoại !
Lệ Phi càng thêm tức giận, tay nắm chặt chén hơn vài phần, dùng sức đến mức gân xanh mu bàn tay nổi lên, khớp ngón tay cũng trắng bệch.
Cho đến khi một cơn đau bỏng rát truyền đến từ lòng bàn tay, lan khắp , Lệ Phi mới tỉnh từ nỗi hận.
Thái phu nhân Lệ Phi với bàn tay nóng đỏ sưng tấy, kinh hô một tiếng.
“Lệ Phi nương nương bất cẩn đến , uống mà bỏng tay ?”
“Thợ chén xem điều tra kỹ , đồ đạc ăn tắc trách , mà nắm vỡ, thật vô lý!”
Thái phu nhân hậm hực xong, đầu Kiếm Lan.
“Cái , đúng, chính là ngươi, thấy tay nương nương nhà ngươi nước bỏng ? Ngươi còn mau thỉnh thái y đến băng bó cho nương nương nhà ngươi.”
Kiếm Lan yên động đậy, nàng Lệ Phi một cái, Lệ Phi khẽ gật đầu, nàng mới rời thỉnh thái y.
“Vâng, nô tỳ thỉnh thái y ngay.”
Cùng lúc đó, Lạc Thiên Tuyết khi lấy bánh ngọt ở Ngự Thiện Phòng, đường trở về, khi qua một khu vườn, nàng tình cờ phát hiện một bóng hình quen thuộc ở phía đối diện hòn non bộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-274-khoe-khoang.html.]
Nàng thấy ai khác, chính là Lạc Khinh Ca.
Lạc Khinh Ca đang ghế đá cạnh bồn hoa, tay cầm một cây bút chì mảnh dài, đang vẽ vẽ giấy.
Lạc Thiên Tuyết vốn định coi như thấy mà bỏ , nhưng nàng đột nhiên nghĩ điều gì đó, vài bước ngược trở .
Nàng giao bánh sữa chua mận trong tay cho một cung nữ phía , bảo nàng cầm chờ ở phía .
Không đưa đồ đến Vị Ương cung .
Dù đây là thứ nàng lấy để lấy lòng Thái phu nhân, khác đưa thì sẽ hiệu quả .
Cung nữ dám tuân lệnh, đành nhận lấy bánh ngọt chờ nàng ở phía .
Lạc Thiên Tuyết vòng qua hòn non bộ, đến mặt Lạc Khinh Ca, cao xuống nàng.
Nàng giật lấy đồ trong tay Lạc Khinh Ca, liếc mắt một cái tùy tiện ném xuống đất.
“Đã đến lúc nào , ngươi mà còn tâm trạng ở đây vẽ hoa?”
Lạc Khinh Ca nhặt bức vẽ đất lên, phủi bụi bám đó, ánh mắt lạnh lẽo Lạc Thiên Tuyết.
“Ngươi lắm chuyện đến , phiền đến nhà ngươi ?”
Nàng chẳng để tâm đến Lạc Thiên Tuyết, xong liền chuẩn đổi chỗ khác tiếp tục vẽ.
Nào ngờ Lạc Thiên Tuyết cố ý duỗi chân ngáng chân Lạc Khinh Ca.
Lạc Khinh Ca mà chú ý đường, nhất thời để ý, trực tiếp nàng ngáng ngã.
Tay đập xuống đất trầy da, đầu gối cũng đập đá, đau đến mức nàng nhíu mày .
Lạc Thiên Tuyết ở bên cạnh ha hả, “Ha ha ha, ai bảo ngươi đó đánh bản công chúa, bây giờ gặp báo ứng chứ?”
“Đường bằng phẳng thế mà cũng té ngã, xem ông trời cũng chướng mắt ngươi !”
Lạc Khinh Ca từ đất leo dậy, đáy mắt bùng lên hai đốm lửa, nghiến răng nghiến lợi hỏi.
“Ngươi dám ngươi duỗi chân ngáng ngã ?”
Lạc Thiên Tuyết lạnh lùng hừ một tiếng, ánh mắt khinh thường.
“Là thì , đây vốn là báo ứng của ngươi, bản công chúa sai gì.”
Lạc Khinh Ca nhớ lời dạy bảo của Hoàng hậu đêm qua, bảo nàng một thục nữ đoan trang, sách vẽ tranh nhiều hơn, đổi tính khí nóng nảy dễ giận, đừng động một tí là nổi giận đánh .
Lạc Khinh Ca siết chặt bút chì trong tay, nàng nhịn!
Lạc Thiên Tuyết thấy Lạc Khinh Ca bộ dạng như , trong lòng càng thêm đắc ý!
Nàng nhớ mục đích tới tìm nàng, trực tiếp khoe khoang mặt Lạc Khinh Ca.
Cái vẻ đắc ý dương dương , hệt như một con công đang xòe đuôi khoe mẽ.
“Nói cho ngươi một tin , sắp gả cho Lưu Tranh ca ca, trở thành Thế tử phi của Vinh Quốc Công phủ !”
Cả Lạc Khinh Ca cứng đờ, đó như thể mất hồn, cả như sét đánh giữa trời quang.
Tạ Lưu Tranh cưới Lạc Thiên Tuyết ?
Sao thể như ?
Sắc mặt Lạc Khinh Ca trắng bệch, nàng nên lời cảm giác hiện tại của , chỉ cảm thấy trong lòng tắc nghẽn, như một tảng đá lớn đè nặng, .
Muốn ư?
Sao nàng chứ?
Nàng và Tạ Lưu Tranh quan hệ gì.
Phản ứng của Lạc Khinh Ca quá mức bình tĩnh, khiến Lạc Thiên Tuyết bất mãn.
Nàng tiến vài bước, trực tiếp xông đến mặt Lạc Khinh Ca, tức giận đến mức hổ thẹn :
“Ngươi đừng nghĩ ngươi thích Lưu Tranh ca ca, nhưng cho ngươi , chúng nhanh sẽ thành , chỉ thể là của một thôi.”