Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 265: Bệnh phụ khoa

Cập nhật lúc: 2025-08-09 14:15:34
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Y phu phụ Tạ Cẩm Vinh luôn bế cháu trai, nhưng Tạ Lưu Tranh cứ chần chừ chịu lấy vợ, trong phủ đừng thất, ngay cả một nha thông phòng cũng .

Trong vòng ba năm y e rằng ngay cả bóng dáng cháu trai cũng thấy .

của Hoa Thừa tướng, xem như đ.â.m trúng tim y một cách chuẩn xác vô cùng.

Lòng Tạ Cẩm Vinh nghẹn ứ, dù y trải nghiệm niềm vui của việc bế cháu, nhưng cũng đó cháu ngoại của .

Y kiêu ngạo từ chối Hoa Thừa tướng.

“Không cần , bế cháu thơm bằng bế con trai, bổn công về nhà bế con trai.”

Cái từ “bế” của y, rõ ràng là nghiến răng nghiến lợi mà thốt , khiến Tạ Lưu Tranh mà lòng hoảng hốt thôi.

Trời nóng bức thế , y cảm thấy cơ thể lạnh toát ?

Hoa Thừa tướng Tạ Cẩm Vinh với khuôn mặt giận tím mặt vì chọc tức, trong lòng vô cùng đắc ý.

Ai bảo y nãy dám khoe khoang Kỷ Vân Đường mặt , giờ thì thấu tim chứ gì?

Y ha ha lớn, “Vinh Quốc công đây là định trở về cùng phu nhân sinh thêm một con trai nữa ?”

“Cũng , đến lúc đó để con trai của và cháu trai của bổn tướng cùng học, đây cũng là một chuyện thú vị .”

Tạ Cẩm Vinh: “……”

Tạ Cẩm Vinh: “!!!”

Y cảm thấy lòng càng nghẹn hơn.

Nỗi ấm ức trong lòng chỗ xả, liền đầu, trừng mắt vô cùng hung ác Tạ Lưu Tranh một cái.

Đều tại thằng nhóc con , lớn tuổi mà còn chịu tìm cho y một đứa con dâu.

Trong cái thời đại mà ai ai cũng thể ôm cháu khoe khoang, y chỉ thể hai tay trống rỗng.

Đến cũng tay , cũng tay .

Tạ Lưu Tranh Tạ Cẩm Vinh trừng mắt mà mặt mũi khó hiểu.

Y , cha y đây là ánh mắt gì ?

Kỷ Vân Đường vô cùng đồng tình Tạ Lưu Tranh một cái, ghé sát tai y nhỏ, tủm tỉm: “Ca, đêm nay ca e là tự cầu phúc cho !”

Tạ Lưu Tranh: “???”

Y hỏi Kỷ Vân Đường, vì như , nhưng thấy nàng dậy rời khỏi chỗ .

Kỷ Vân Đường đến mặt Hoa Như Nguyệt, khẽ mỉm , vô cùng quan tâm hỏi nàng.

“Cơ thể Hoa phu nhân hồi phục thế nào , cần bổn Vương phi bắt mạch cho xem ?”

Nói đến đây, Hoa Như Nguyệt cũng là một trong những bệnh nhân của nàng, Kỷ Vân Đường nhận bạc của Thừa tướng phủ, tự nhiên trách nhiệm chữa khỏi cho nàng.

Hoa Như Nguyệt Kỷ Vân Đường, gần như lập tức nhận , đây là vị tiên nữ mà nàng thấy trong mơ khi nàng khó sinh hôm đó.

Cũng chính là vị tiên nữ tay, kéo nàng và đứa trẻ trong bụng nàng từ Quỷ môn quan trở về.

Trên khuôn mặt thanh lệ kiều diễm của Hoa Như Nguyệt hiện lên một nụ cảm kích, nàng khẽ mở môi.

“Dạ Vương phi, đa tạ cứu thần và con trai của thần , thần nợ một ân tình, nếu Từ phủ và Thừa tướng phủ chỗ nào thể giúp , cứ việc tìm , nhất định sẽ dốc hết sức báo đáp .”

Kỷ Vân Đường : “Hoa phu nhân khách khí , là đại phu, trị bệnh cứu vốn là việc trong phận sự của , cần quá bận lòng.”

“Huống hồ, Từ Thiếu khanh bình thường cũng ít giúp đỡ , chúng đây cũng xem như quen .”

Hoa Như Nguyệt khẽ gật đầu, khóe môi nhạt.

“Vậy thì xin phiền Dạ Vương phi bắt mạch giúp thần , Dạ Vương phi thể mời thần một bước để chuyện riêng ?”

Kỷ Vân Đường đoán chừng Hoa Như Nguyệt chuyện hỏi riêng nàng, liền đồng ý.

Hai đến một khách phòng yên tĩnh, Hoa Như Nguyệt đặt tay lên bàn, để Kỷ Vân Đường bắt mạch cho nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-265-benh-phu-khoa.html.]

Trong lúc đó, nàng khẽ động môi, biểu cảm chút thôi.

“Hoa phu nhân cơ thể khỏe?”

“Nếu điều gì khỏe thì cứ cho , tuyệt đối nên ngại ngùng mà khám bệnh.”

Biểu cảm của Hoa Như Nguyệt chút ngượng ngùng, chuyện quá riêng tư, nàng thật sự nên mở lời thế nào?

Thế nhưng hiện giờ thể giúp nàng, cũng chỉ Kỷ Vân Đường mà thôi.

Nàng tiên hỏi Kỷ Vân Đường một câu hỏi.

“Dạ Vương phi, và Dạ Vương điện hạ, trong vòng bảy ngày thì tần suất phòng the thế nào?”

Kỷ Vân Đường: “!!!”

Nàng sững sờ một chút, mới phản ứng , thất diệu trong miệng Hoa Như Nguyệt chính là ý bảy ngày.

Kỷ Vân Đường chút ngượng, nàng tổng thể và Lạc Quân Hạc còn viên phòng chứ?

Thế là, nàng liền bịa một cái cớ.

“Chuyện bổn Vương phi thật sự từng đếm qua, Hoa phu nhân vì hỏi như ?”

Hoa Như Nguyệt mím môi, do dự một lát, mới mở lời :

“Ta cũng sợ Dạ Vương phi chê , và phu quân tình cảm , khi mang thai Việt nhi, chúng trong chuyện chăn gối, vẫn luôn tiết chế, trong vòng bảy ngày thể lên đến mười mấy .”

Kỷ Vân Đường: “!!!”

Không ngờ, Từ Mộc Ngôn bề ngoài ôn văn nhã nhặn, phương diện lợi hại đến ?

Người bình thường một tuần cũng chỉ ba thôi chứ?

Quả nhiên thể trông mặt mà bắt hình dong.

Lúc Kỷ Vân Đường thán phục bọn họ.

Tuổi trẻ, thể đúng là a!

Hoa Như Nguyệt tiếp: “Ta từ khi phát hiện thai, vì đứa trẻ trong bụng, chúng đều tiết chế, giao hợp trong thời kỳ mang thai đếm đầu ngón tay.”

“Thế nhưng ngay trong gần đây nhất chúng giao hợp, phát hiện máu, hơn nữa đau bụng khó chịu thôi, lo lắng khi sinh để bệnh căn , cho nên Vương phi xem xét kỹ lưỡng giúp .”

Kỷ Vân Đường nhíu mày hỏi, “Hoa phu nhân là đến kỳ kinh nguyệt , dù đến kỳ kinh nguyệt cũng sẽ đau bụng.”

Hoa Như Nguyệt : “Ta chắc chắn là , sinh Việt nhi xong sản dịch gần mười ngày , cũng nhờ bà đỡ xác nhận cơ thể hồi phục khá , mới dám cùng phu quân giao hợp.”

Kỷ Vân Đường gật đầu, bắt đầu nghiêm túc bắt mạch cho Hoa Như Nguyệt.

Hoa Như Nguyệt yên lặng một bên, trong lòng cực kỳ căng thẳng, nàng thể cảm nhận lòng bàn tay đang đổ mồ hôi.

Sau khi Kỷ Vân Đường bắt mạch xong, nàng rụt tay , với nàng.

“Hoa phu nhân cần lo lắng, đây chỉ là nhiễm trùng khoang tử cung sinh, sẽ châm cứu cho một , kê hai thang thuốc bắc, uống xong thì sẽ nữa.”

Hoa Như Nguyệt khẽ mừng rỡ, mừng rỡ qua là kinh ngạc.

“Vương phi, thật sự mắc bệnh nặng gì ?”

Nàng chỉ vài phụ nữ sinh sản dịch dứt, cuối cùng m.á.u quá nhiều, một mạng quy tiên.

Vì thế nàng sợ cũng gặp tình huống .

Kỷ Vân Đường khẽ một tiếng, mặt trêu chọc : “Nếu thật sự chuyện gì, thì đúng là chút chuyện, Hoa phu nhân phẫu thuật sinh mổ, cơ thể hồi phục chậm hơn so với sản phụ bình thường một chút, và Từ Thiếu khanh giao hợp, chút quá vội vàng , lẽ nên đợi thêm một tháng nữa.”

Mặt Hoa Như Nguyệt lập tức đỏ bừng, lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi vì căng thẳng, nàng ấp úng : “Ta… cứ nghĩ đều như , cho nên mới…”

Kỷ Vân Đường nhướn mày, cúi đầu kê đơn thuốc cho nàng.

“Những điều đều hiểu, phàm là chuyện gì cũng lấy cơ thể của trọng, quá thường xuyên cũng , dù việc tiêu hao tinh thần và nguyên khí của con .”

Loading...