Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 252: Hoa Triều Nhan

Cập nhật lúc: 2025-08-09 14:14:14
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỷ Vân Đường chút ngượng, nàng đương nhiên dám đây là thứ nàng lấy từ gian, vì thế liền bịa một lời dối thiện ý.

“Không , nào bản lĩnh , là tìm một vị thợ thủ công bên ngoài đó.”

“Ta đỡ dậy , thử xem thoải mái , nếu thoải mái sẽ bảo thợ mang cải tiến.”

Thời gian , Kỷ Vân Đường gần như mỗi ngày đều châm cứu một cho đôi chân của Lạc Quân Hạc, tiện thể xoa bóp , giúp y đả thông kinh mạch.

Châm cứu, xoa bóp kết hợp với dùng thuốc, hiệu quả của cả ba cũng vô cùng rõ rệt.

Đôi chân của Lạc Quân Hạc thể cong .

Tuy vẫn thể dậy, nhưng đối với y mà , đây nghi ngờ gì là một bất ngờ mới.

Bởi vì điều đại diện cho việc y gần hơn một bước đến với bình thường.

Kỷ Vân Đường dìu Lạc Quân Hạc dậy, để y giường, nàng cúi đầu giúp y mặc y phục giày dép.

Sau khi thứ chỉnh tề, Kỷ Vân Đường mới từ từ đỡ y lên xe lăn.

Cảm giác đầu tiên khi Lạc Quân Hạc xuống, chính là chiếc xe lăn thật mềm mại và thoải mái.

Chạm lưng ghế trơn tru, đệm bên bằng gì, tính đàn hồi.

Y khẽ mím môi, khóe môi dày mỏng nở nụ rạng rỡ, vô cùng chân thành khen ngợi.

“Chiếc xe lăn , thợ thủ công mà A Đường tìm quả là tay nghề cao.”

Giờ phút , Lạc Quân Hạc từ tận đáy lòng cảm thấy, tiểu Vương phi của y thật sự quá bản lĩnh.

Kiểu thủ công , e rằng ngay cả Cảnh Dương Đế cũng thể hưởng thụ, ngờ để Kỷ Vân Đường tìm đến cho y.

Nàng quả thật để tất cả những thứ đều cho y.

Kỷ Vân Đường khẽ , như hoa xuân rực rỡ, “Chàng thích là , chiếc xe lăn cần xót, hỏng sẽ tìm vị thợ thủ công cho .”

gian của nàng nhiều, lấy hết, dùng cạn.

Ý định ban đầu của Kỷ Vân Đường, cũng là xóa sự hổ thẹn trong lòng Lạc Quân Hạc, để y đừng vì mà tiết kiệm bạc.

Nghe lọt tai Lạc Quân Hạc, đó chính là Kỷ Vân Đường tài đại khí thô, ngay cả thợ thủ công cũng nàng mua chuộc .

Hơn nữa, y liệt giường quá lâu vận động, cân nặng tăng lên ít, nàng sợ y lên ngay cả xe lăn cũng thể hỏng.

Lạc Quân Hạc khẽ ho khan một tiếng, sắc mặt ửng hồng.

“A Đường, chiếc xe lăn chắc chắn, cân nặng của bổn vương vẫn coi là bình thường, chắc đến nỗi dễ dàng hỏng xe lăn .”

Kỷ Vân Đường: “…”

Nàng phản ứng trong chốc lát, tức khắc hiểu ý nghĩa của câu của Lạc Quân Hạc.

“A Hạc hiểu lầm , chê béo, thể bây giờ cùng lắm chỉ là cân nặng của một nam nhân bình thường, một chút cũng dính dáng đến chữ béo.”

“Ta là tiền, mua xe lăn, bảo đừng vì mà tiết kiệm, nam nhân của thể nuôi.”

Câu cuối cùng của nàng khiến Lạc Quân Hạc khẽ lộ vẻ vui mừng, đó càng tâm hoa nộ phóng.

Y vui vẻ bật , đến đắc ý mà phóng túng, giữa mày mắt thêm vài phần mềm mại quấn quýt.

Giờ phút , trong đầu Lạc Quân Hạc chỉ một câu duy nhất, đó chính là: “Nam nhân của thể nuôi.”

Tính cách của Kỷ Vân Đường y nắm bảy tám phần, nàng sẽ trực tiếp bày tỏ tình yêu với y, những lời tình ái sướt mướt.

mỗi nàng vô tình thốt lời từ tận đáy lòng, luôn thể vô hình trung khơi động tâm can của Lạc Quân Hạc.

Khiến lòng y lâu mãi thể bình phục.

Lạc Quân Hạc đè nén cảm xúc trong lòng, đầu Kỷ Vân Đường, mày mắt thư thái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-252-hoa-trieu-nhan.html.]

“A Đường, nàng thể đẩy ngoài dạo một chút ?”

“Được thôi!” Kỷ Vân Đường lập tức đồng ý.

Hiện tại tình thế bức bách, Lạc Quân Hạc vẫn thể rời phủ, nhưng dạo khắp Dạ Vương phủ thì vẫn thể.

Kỷ Vân Đường đẩy Lạc Quân Hạc khỏi Tây Uyển, về phía tiền viện.

“A Hạc, giường quá lâu, e rằng còn , Dạ Vương phủ bây giờ đổi lớn lắm đó.”

Lông mày Lạc Quân Hạc khẽ nhướng, trong đôi mắt đào hoa ẩn ý chợt lóe qua.

Y trân trọng thời gian ở riêng của hai như , bình dị mà thấm đượm ngọt ngào.

Đến nỗi khiến y cảm thấy ngay cả khí hít thở cũng trở nên thơm tho hơn vài phần.

“A Đường cho , trong phủ những đổi nào?”

Lạc Quân Hạc phát hiện một đổi, nhưng y vẫn Kỷ Vân Đường đích cho y .

Chuyện bé nhỏ đáng kể , trong mắt y lúc là hạnh phúc lớn nhất của .

Hôm nay Kỷ Vân Đường tâm trạng tệ, khóe môi nàng nở nụ , đẩy xe lăn của Lạc Quân Hạc về phía , dùng ngón tay chỉ bốn bồn hoa đây nàng tự tay chăm sóc.

“Hứa ma ma đây từng sai trồng đầy Mộc Phù Dung trong đình viện phủ, chỉ vì Liễu Lâm Lang thích, hoa phù dung giống nàng .”

“Mộc Phù Dung tuy nở hoa , nhưng khi nở hoa, nó sẽ tỏa một mùi hương, đến đêm khuya mùa hè, sẽ cực kỳ chiêu muỗi côn trùng, khiến bộ Vương phủ đều hỗn loạn.”

“Sau khi tiếp quản Vương phủ, sai Trần Hổ cùng bọn họ nhổ hết Mộc Phù Dung trong bồn hoa, trồng Triều Nhan .”

Lạc Quân Hạc lơ đãng lướt qua những bông hoa Triều Nhan hình loa kèn trong bồn hoa, giọng mê hoặc lòng , ẩn chứa ý .

“A Đường thích hoa Triều Nhan ?”

Giọng Kỷ Vân Đường nhẹ nhàng, “Thích chứ, Triều Nhan chỉ nhiều màu sắc, nở hoa , nó còn là một vị thuốc đông y hữu ích, y thư rằng, Triều Nhan công dụng tả thủy thông tiện, tiêu đàm địch ẩm.”

Nàng đến đây, đột nhiên dừng bước, Kỷ Vân Đường nhấc chân đến mặt Lạc Quân Hạc, đôi mắt sáng lấp lánh y.

“Quan trọng nhất là, ý nghĩa của hoa Triều Nhan , nó tượng trưng cho sự tràn đầy sức sống và bất khuất kiên cường, giống như A Hạc , trong nghịch cảnh dám đối mặt khó khăn, kiên cường bất khuất.”

Giây tiếp theo, Kỷ Vân Đường cúi xuống, đặt tay lên mu bàn tay của Lạc Quân Hạc.

“A Hạc, hy vọng dù là lúc nào, dù ở , cũng thể giống như hoa Triều Nhan, mãi mãi tràn đầy sức sống, mãi mãi đừng từ bỏ bản .”

Lạc Quân Hạc tâm niệm khẽ động, y , Kỷ Vân Đường đây là mượn danh hoa Triều Nhan, động viên y, truyền cho y niềm tin.

Những chuyện cũ rành rành mắt, ba năm đó đối với Lạc Quân Hạc mà đau đớn sống, cũng là khoảnh khắc tăm tối nhất trong cuộc đời y.

Bao nhiêu đêm khuya thanh vắng, y đều kết thúc sinh mệnh của .

Thế nhưng ngay cả việc tự sát đơn giản nhất, y cũng .

May mắn , Kỷ Vân Đường đến!

Cuộc đời y cũng như bạt vân kiến nguyệt, ánh sáng chiếu rọi .

Sự xuất hiện của nàng, đủ để xua tan âm u trong lòng y, khiến y quên quá khứ tăm tối nhất đó, bắt đầu một cuộc đời mới.

Lạc Quân Hạc khẽ nhếch môi, y vươn bàn tay lớn, bao lấy bàn tay nhỏ của Kỷ Vân Đường, ánh mắt dịu dàng nàng.

“A Đường, hứa với nàng, bất kể lúc nào, cũng sẽ từ bỏ bản .”

“Tương tự, cả đời của , cũng sẽ buông nàng .”

“Bất kể chân trời góc bể, nàng đều ở bên , rời bỏ.”

Khi y câu , giọng điệu bá đạo mà kiên định, lòng Kỷ Vân Đường run lên dữ dội.

Loading...