Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 250: Tư Hội

Cập nhật lúc: 2025-08-09 14:13:56
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng trong thiền phòng ở hậu viện, chờ trái chờ , cuối cùng khi trời sắp tối, đợi Nam Tiêu Vương mà lòng hằng mong nhớ.

Nam Tiêu Vương phong trần mệt mỏi, mặc một bộ cẩm phục màu tím, đầu đội một chiếc mũ trùm đầu đang thịnh hành nhất bấy giờ.

Chàng đẩy cửa bước , Lệ Phi liền nhào lòng , cả như nũng như trách móc, đầy mặt vui vẻ và e thẹn.

“Chính lang, nhớ quá, cứ ngỡ hôm nay sẽ đến gặp .”

Kiếm Lan thấy , vội vàng cúi đầu lui khỏi phòng, để gian riêng tư cho hai .

Nam Tiêu Vương Lệ Phi đang nép như chim nhỏ trong lòng, vỗ vỗ vai nàng, ngữ khí rõ ràng.

“Nàng là Mẫu của hai hài tử , vẫn còn như tiểu cô nương trẻ tuổi, động một chút là nhào lòng bổn vương?”

Lệ Phi trong lòng lập tức “thịch” một tiếng, phản ứng đầu tiên của nàng là, Nam Tiêu Vương chê nàng già .

Bọn họ tuy yêu , nhưng hai mươi ba năm nay vẫn luôn chia cắt hai nơi, thể ở bên .

Lệ Phi tuy tin tưởng Nam Tiêu Vương yêu nàng, nhưng nàng càng sợ bên cạnh Nam Tiêu Vương sẽ xuất hiện những nữ nhân trẻ tuổi khác ngoài nàng.

Nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt ngấn lệ về phía Nam Tiêu Vương.

“Chính lang, đang chê ?”

Nam Tiêu Vương thầm mắng một tiếng trong lòng, Lệ Phi lớn tuổi như còn nũng với , thật sự khiến ghê tởm.

Đổi là khi còn trẻ, Lệ Phi nũng với , trong lòng vẫn hưởng thụ.

Hơn nữa, đây là nữ nhân của hoàng , mong rằng một ngày, vẻ mặt của Cảnh Dương Đế khi chân tướng.

Chỉ cần nghĩ đến thôi cảm thấy vô cùng thú vị.

hiện giờ, gương mặt Lệ Phi còn vẻ thanh thuần và dịu dàng như , chỉ còn sự tính toán và oán khí, cùng với vẻ mệt mỏi nặng nề.

So với gặp mặt hai tháng , Lệ Phi bây giờ trông như thể đột nhiên già mười tuổi.

Nàng như khiến Nam Tiêu Vương vui.

Chỉ là Lệ Phi đối với vẫn còn hữu dụng, trong lòng dù thích, nhưng mặt vẫn tươi đón tiếp.

Nam Tiêu Vương ôm Lệ Phi lòng, cúi đầu hôn nhẹ lên tóc nàng.

“Sao thế , nàng vì bổn vương sinh con đẻ cái, công lao cực lớn, bổn vương yêu chiều nàng còn kịp, thể chê bai nàng ?”

“Chẳng lẽ trong lòng nàng, bổn vương là loại nam nhân bạc bẽo vô tình đó ?”

Hôn lên mái tóc đen, đây là động tác thể hiện tình yêu mà vẫn thường , Lệ Phi mỗi đều trêu đến đỏ mặt, say mê trong đó thể thoát .

Lần đương nhiên cũng ngoại lệ.

Nghe , Lệ Phi duyên khẽ, dùng tay khẽ đ.ấ.m n.g.ự.c Nam Tiêu Vương một cái, “Ghét quá ~”

“Thiếp đương nhiên Chính lang thể so với Lạc Thừa Uyên, loại bắt đầu yêu đương vứt bỏ. Thiếp ở cùng , từ đến nay từng tin tưởng , Chính lang vẫn luôn là nam nhân nhất trong lòng , điểm ai sánh bằng.”

Lạc Thừa Uyên, là tên của Hoàng thượng Cảnh Dương Đế đương kim.

Còn Nam Tiêu Vương, thì tên là Lạc Kỳ Chính.

Nghe Lệ Phi nhắc đến một nam nhân khác mặt , sắc mặt Nam Tiêu Vương lập tức lạnh xuống, đẩy nàng khỏi lòng.

“Lúc , nàng nhất định nhắc đến mặt bổn vương ?”

Lệ Phi tuy tâm đều trao cho , nhưng danh nghĩa nàng vẫn là nữ nhân của Cảnh Dương Đế.

Mặc dù khi ở cùng nàng, trong lòng Nam Tiêu Vương luôn một cảm giác kích thích tội .

đồng thời cũng một cảm giác như Lệ Phi “đội nón xanh” cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-250-tu-hoi.html.]

Tâm lý kích thích khó chịu khiến vô cùng giày vò.

Nam Tiêu Vương tin Lệ Phi và Cảnh Dương Đế giữa họ thực sự gì.

Hắn đột nhiên nghĩ đến những lời đồn đại gần đây trong cung, dùng tay nâng cằm Lệ Phi lên, đầy mặt âm trầm hỏi:

“Nghe Lạc Thừa Uyên gần đây sủng ái nàng, thường xuyên đến Vị Ương Cung của nàng, ở là mấy canh giờ.”

“Không chỉ , mỗi ngày còn đổi cách thức để lấy lòng nàng, tặng nàng đủ loại lụa Tứ Xuyên và gấm vóc tiến cống, thánh phẩm dưỡng nhan, chỉ để đổi lấy nụ của nàng.”

“Các ngươi ở đại điện ân ân ái ái, liếc mắt đưa tình, chút nào cũng tránh Bát Vương gia và Thái tử cùng những khác, ân ái đến mức khiến khác ghen tị.”

“Thậm chí, đãi ngộ của nàng hiện tại trong cung, vượt qua cả Hoàng Hậu nương nương và Quý phi cùng những khác ?”

“Uyển Uyển, những chuyện đều là thật ? Bổn vương nàng thật!”

Lệ Phi đối diện với đôi mắt âm lãnh của Nam Tiêu Vương, tim nàng đột nhiên run lên một cái.

Chuyện nàng lo lắng nhất vẫn xảy .

giờ phút , Lệ Phi căn bản kịp nghĩ nhiều, vội vàng giải thích: “Không chuyện đó, giữa chúng là trong sạch, nhất định tin .”

“Những thứ gửi đến, đều vứt bỏ hết , ghê tởm còn kịp, nguyện ý cung nghênh ?”

“Thật ?” Đôi mắt đen của Nam Tiêu Vương chợt híp , bàn tay bóp cằm Lệ Phi tăng thêm vài phần lực, bóp đến mức cằm Lệ Phi đều xuất hiện vết đỏ.

Mặc dù , cũng buông tay, mà lạnh lùng : “Hắn là Thiên tử cao cao tại thượng, còn bổn vương chỉ là một vương nhàn rỗi quyền thế, nàng thật sự động lòng với ?”

Bàn tay Lệ Phi buông thõng bên hông khẽ nắm chặt , chỉ cảm thấy trái tim đau nhói.

Năm đó nàng đối với Nam Tiêu Vương nhất kiến chung tình, hiểu bản tính ngoan cố trong cốt tủy của nam nhân .

Nam nhân mắt bề ngoài vẻ ôn hòa nội liễm, nhưng thực chất đa nghi trầm trọng, vô cùng coi trọng tự tôn.

Biểu hiện rõ ràng nhất, chính là dục vọng chiếm hữu của đối với Lệ Phi.

Mỗi hai hoan ái xong, Nam Tiêu Vương đều cố ý để một dấu vết Lệ Phi.

Cách , vẻ ấu trĩ, nhưng thực chất như đang đánh dấu cho vật sở hữu chuyên thuộc của .

Lại như thể, đang tuyên chiến với Cảnh Dương Đế.

Đoạn thời gian , Cảnh Dương Đế quả thật gửi nhiều thứ đến Vị Ương Cung, chỉ vì mong thể Lệ Phi thể nhanh chóng hồi phục.

Mặc dù nàng nhiều từ chối, bảo Cảnh Dương Đế đừng gửi nữa, nhưng căn bản tác dụng.

Lòng Cảnh Dương Đế gần gũi Lệ Phi dường như đến mức cố chấp.

May mắn thể Lệ Phi đoạn thời gian vẫn luôn lúc lúc , nên mới để Cảnh Dương Đế toại nguyện.

Nàng một mặt đối phó với Cảnh Dương Đế, một mặt để ý đến cảm nhận của Nam Tiêu Vương, thật sự vô cùng mệt mỏi trong lòng.

Các loại cảm xúc dâng trào trong lòng, Lệ Phi mắt đỏ hoe lóc kể lể: “Tâm ý của dành cho , rõ ràng nhất . Chàng thích mặc xiêm y màu trắng, liền bao giờ mặc y phục màu trắng nữa. Chàng thích dùng hương Uất Lan, liền bao giờ dùng loại hương nữa. Mỗi câu đều ghi nhớ rõ ràng.”

“Lạc Thừa Uyên là Thiên tử thì , trong lòng yêu chỉ , chẳng lẽ ngay cả cũng tin ?”

Mắt Lệ Phi cay xè, kìm nghẹn ngào bật , trong chớp mắt nước mắt thấm ướt hai má.

Nam Tiêu Vương thấy nàng thương tâm, vẻ mặt cũng giống giả dối, tức khắc nhận lời phần quá đáng, chạm đến giới hạn của Lệ Phi.

Nếu cứ tiếp tục loạn, e rằng thật sự khó mà khống chế đối phương nữa.

Nam Tiêu Vương nghĩ đến đây, lập tức ôm Lệ Phi lòng, ở bên tai nàng dịu giọng dỗ dành.

“Thôi , bổn vương chỉ thuận miệng thôi, tín nhiệm nàng, nàng giận dỗi thế ?”

Loading...