Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 208: Dạy Cho Hắn Một Bài Học

Cập nhật lúc: 2025-08-08 01:09:41
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỷ Vân Đường thấu nỗi lo lắng của , nhưng : “Ta ngươi coi bọn họ là trưởng ruột thịt, nhưng bọn họ chắc coi ngươi là ruột thịt , ngươi tự vấn lòng xem, những năm nay ngươi trong tay Lạc Phi Chu và Lạc Cảnh Thâm, chút lợi lộc nào ?”

“Không đều là chuyện gì thì tự chịu, chuyện thì ngươi gánh vác ? Chẳng lẽ trong mắt bọn họ, chính là dùng để hãm hại ư?”

Lạc Tư Niên ngưng thần trầm tư, lời nào.

Kỷ Vân Đường cảm thấy đây là một cơ hội để uốn nắn Lạc Tư Niên, ngày thường tính cách quá trầm , quá coi trọng cái gọi là đạo nghĩa trưởng, đến nỗi nhiều lúc sẽ bất đồng ý kiến với Lạc Quân Hạc.

Hơn nữa, bảo vệ quá , dã tâm, cả trông vẻ dễ bắt nạt.

Lạc Tư Niên quả thực cần một cơ hội để cho phép tự do một chút.

Và bây giờ, chính là thời cơ nhất.

Kỷ Vân Đường nghĩ đến đây, đôi mắt khẽ nheo , : “Thần Vương Điện hạ, ngươi thử nghĩ xem, nếu một ngày nào đó hai bọn họ bất kỳ ai lên vị trí đó, ngươi và A Hạc hai sẽ kết cục thế nào?”

“Nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhẫn với bản , ngươi một mực nhẫn nhịn và hy sinh, chỉ gia tăng thói quen bắt nạt khác, khiến bọn họ cho rằng ngươi là một kẻ yếu đuối.”

“Tam ca ngươi vốn ý tranh giành Hoàng vị, hãm hại đến nông nỗi , chỉ vì thành công hiển hách, liền khác coi là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, sớm muộn gì cũng ngày dậy, đến lúc đó, ngươi nghĩ Lạc Phi Chu và Lạc Cảnh Thâm sẽ đối phó với ? Đến lúc đó ngươi nên đối mặt với tình giữa mấy các ngươi như thế nào?”

Kỷ Vân Đường đủ, nhưng Lạc Tư Niên nhiều hàm ý trong lời của nàng.

Lạc Phi Chu, Lạc Cảnh Thâm và Lạc Quân Hạc ba bề ngoài xưng gọi , thực chất đều coi đối phương là kẻ thù đội trời chung.

Lạc Quân Hạc vốn tranh giành gì với bọn họ, đối với Hoàng vị cũng hứng thú.

loại chuyện , hứng thú thì các Vương gia khác sẽ buông tha .

Trong mắt bọn họ, chỉ c.h.ế.t mới thực sự còn mối đe dọa.

Sau khi Lạc Quân Hạc hồi phục, chắc chắn sẽ phản công Lạc Phi Chu và Lạc Cảnh Thâm.

Nếu lựa chọn cùng phe với Lạc Quân Hạc, thì vạch rõ ranh giới với Lạc Phi Chu và Lạc Cảnh Thâm, cắt đứt cái gọi là tình .

Huống hồ, trong Hoàng gia căn bản chân tình, kẻ thất bại đều sẽ trở thành vật hy sinh của chính quyền, ngoại lệ.

Lạc Tư Niên thử tưởng tượng tình huống mà Kỷ Vân Đường giả định.

Nếu thật sự chờ đến ngày Lạc Cảnh Thâm hoặc Lạc Phi Chu lên Hoàng vị, đối phương chắc chắn sẽ tay với và Lạc Quân Hạc.

Đến lúc đó, của bọn họ, bạn bè của bọn họ, thậm chí tất cả những quan hệ mật thiết với bọn họ, đều sẽ liên lụy, nặng thì mất mạng, tru di cửu tộc.

Cái giả định , khiến Lạc Tư Niên cảm thấy một sự hoảng sợ từng .

Hắn bao giờ cảm thấy gia đình tan nát thể gần đến .

Gần đến mức bây giờ Lạc Phi Chu cứ như đang đao phủ.

Trong lòng Lạc Tư Niên dâng lên một tia chán ghét.

Sau khi bình tĩnh , Kỷ Vân Đường, ánh mắt kiên định : “Tam Hoàng tẩu, hiểu rõ , thà rằng chờ vung đao về phía , chi bằng dậy phản công .”

“Bọn họ căn bản coi , cũng cần bận tâm đến cái gọi là tình nữa, nguyện ý đoạn tuyệt huyết thống với Lạc Phi Chu, chỉ duy Tam ca ngựa đầu là ngắm.”

Khi những lời , thần sắc mặt vô cùng kiên định, kiên định đến nỗi Kỷ Vân Đường tưởng đang lời tuyên thệ.

Nàng khẽ giật khóe miệng, vươn tay vỗ vỗ vai Lạc Tư Niên, “Đệ , ngươi vẫn còn quá non nớt!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-208-day-cho-han-mot-bai-hoc.html.]

“Ta chỉ là bảo ngươi rõ tình hình hiện tại, chứ hề bảo ngươi đoạn tuyệt huyết thống với Lạc Phi Chu.”

“Hơn nữa, huyết thống hoàng gia là ngươi đoạn là thể đoạn ?”

“Tam ca ngươi còn đoạn tuyệt quan hệ với bọn họ, ngươi cũng cần bày vẻ mặt đội trời chung với bọn họ, dù cũng sống ở kinh thành, ngày ngày ngẩng đầu thấy, cúi đầu gặp.”

“Đôi khi đừng quá cứng nhắc, giả dối một chút, thông minh một chút, tùy cơ ứng biến, thể lừa ngươi, ngươi cũng thể lừa bọn họ, quả đúng như câu gặp tiếng , gặp quỷ tiếng quỷ, khi thực lực bằng đối phương, đừng đối đầu trực diện, tiên hãy tìm hiểu rõ mục đích và bản chất của đối phương, đó chọn một thái độ thích hợp để đối xử với bọn họ, trong lòng phòng , mới bớt chịu thiệt.”

Kỷ Vân Đường trôi chảy, Lạc Tư Niên nghiêm túc.

Hắn cảm thấy, hôm nay Kỷ Vân Đường dạy cho một bài học lớn mang tên đối nhân xử thế.

Hắn xong những lời , cảm thấy thu hoạch ít.

Lại liên tưởng đến đây luôn để tâm sự hiện rõ mặt, Lạc Tư Niên bỗng nhiên cảm thấy chịu nhiều thiệt thòi như , lý do.

Thật sự là vì quá ngu ngốc, quá dễ tin khác, dẫn đến mỗi lừa đều là .

Lạc Tư Niên chỉ cảm thấy một luồng tức giận đè nén bấy lâu từ trong lòng dâng lên, khiến vô cùng ấm ức.

Hắn nghĩ ngợi gì, đạp thẳng bụng Lạc Phi Chu một cước, chỉ thấy đối phương đạp đến mức phun một ngụm m.á.u lớn.

Lạc Tư Niên giật , Lạc Phi Chu mặt mũi bầm dập, sợ một cước nặng nhẹ sẽ đạp c.h.ế.t .

“Bốp bốp bốp.” Kỷ Vân Đường bên cạnh vỗ tay cho .

Lạc Tư Niên dám đạp Lạc Phi Chu, thì coi như bước bước đầu tiên.

Nàng tin Lạc Tư Niên còn thể coi Lạc Phi Chu là ca ca.

Trong mắt Kỷ Vân Đường lóe lên một tia đắc ý, nàng trực tiếp : “Cứ yên tâm đá , dễ c.h.ế.t như .”

“Mặt dày như , ngươi cứ coi như quả bóng, tưởng tượng ngươi bây giờ đang đá bóng sân, trút hết oán khí trong lòng lên , cứ coi như là đòi một chút lợi tức .”

Cuối cùng, nàng còn thêm một câu, “Bổn Vương phi đánh mệt , dù cũng ngất , ngươi đạp là phí.”

Lạc Tư Niên: “…”

Hắn cảm thấy câu của nàng thật đắc ý mà chút đáng đánh là ?

Tuy nhiên, Kỷ Vân Đường quả thực sai, mặt Lạc Phi Chu thật sự dày.

Loại như , đáng để đồng tình.

Nghĩ đến đây, Lạc Tư Niên đạp thẳng đôi chân của Lạc Phi Chu vài cước.

“Bảo ngươi cứ lừa bạc của , bảo ngươi chế giễu Tam ca tàn phế, để xem đạp c.h.ế.t ngươi !”

Hắn đá lẩm bẩm chửi rủa.

Lạc Tư Niên dùng một cước thật mạnh đá vai Lạc Phi Chu, đó là n.g.ự.c và lưng , chân sinh gió, mỗi chỗ đều đá hai cước, quyết cho Lạc Phi Chu một bài học suốt đời khó quên.

Lạc Phi Chu đạp như con chuột hô đánh ngoài đường, trong cơn hôn mê, đều cảm thấy một cơn đau nhói ập đến, cơ thể như tảng đá lớn nghiền nát, khiến cau chặt mày vô cùng đau khổ.

Thêm đó, tác dụng của xuân dược, từng luồng sóng nhiệt xông thẳng m.á.u huyết , Lạc Phi Chu đầu tiên trong mơ trải nghiệm cảm giác sống bằng c.h.ế.t .

Đột nhiên, một tràng tiếng bước chân từ hành lang bên ngoài vang lên.

Loading...