Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 204: Mục đích bất thuần

Cập nhật lúc: 2025-08-08 01:09:15
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Phi Chu phất tay áo một cái, những tên tay sai đều ngoài.

lúc , Kỷ Vân Đường từ đại sảnh lầu một lên, nàng tiểu nhị dẫn đến bên ngoài bao phòng của Lạc Phi Chu.

“Dạ Vương phi, ngài tìm ở đây ạ.”

Kỷ Vân Đường gật đầu một cái, đẩy cửa bước .

Vừa bước , nàng liền ngửi thấy trong khí một mùi hương hoa thoang thoảng, lúc thì dịu nhẹ, lúc nồng nàn, mùi vị giống hương xông mà các gia đình quyền quý thường đốt.

Nếu để ý, thực sự sẽ cho rằng đây là hương xông do Lạc Phi Chu cố ý đốt.

Kỷ Vân Đường ngây thơ đến .

Nàng nhạy bén nhận , mùi hương khác với mùi hương Lạc Phi Chu, nàng đương nhiên sẽ ngốc nghếch mà cho rằng đây là hương xông do đốt.

Lại tỉ mỉ ngửi kỹ thành phần dược liệu, đôi mắt Kỷ Vân Đường nguy hiểm nheo .

Nếu nàng đoán sai, đây hẳn là một loại xuân dược, hơn nữa còn là loại cực mạnh.

“Là Tam Hoàng tẩu đến , báo một tiếng, bản vương còn thể đích nghênh đón .”

lúc , Lạc Phi Chu vòng qua bình phong, từ trong phòng bước .

Đôi mắt của Kỷ Vân Đường khẽ lóe lên, nàng cũng chẳng quản nhiều, trực tiếp từ trong gian lấy một viên giải độc đan ném miệng, nhai rôm rốp như nhai kẹo đậu nuốt xuống.

Lạc Phi Chu thấy Kỷ Vân Đường, ánh mắt tối sầm một thoáng, đó mặt lộ nụ ôn hòa, trêu chọc nàng:

“Tam Hoàng tẩu quả thực khó mời, bản vương gặp một thật sự dễ.”

[Kỷ Vân Đường gương mặt đáng ghét của Lạc Phi Chu, nhịn xung động tát một cái, giữ cách hai thước với , xuống ghế.

“Ít nhảm , ai hãm hại Vương gia nhà nông nỗi , giờ bản Vương phi đến, thể cho .”

Lạc Phi Chu thấy nàng vẻ mặt lạnh lùng, cũng bận tâm, dậy tự xuống ghế đối diện Kỷ Vân Đường, kéo khóe môi nở một nụ tự cho là phong lưu tiêu sái.

“Tam Hoàng tẩu vội vàng gì, hôm nay bận rộn ở Vãn Trang Lâu cả buổi sáng, chắc hẳn đến giờ vẫn dùng bữa trưa, bằng bản vương sai tiểu nhị dọn một bàn thức ăn, chúng ăn trò chuyện, thấy thế nào?”

Kỷ Vân Đường liếc mắt về phía lư hương bệ cửa sổ, khói trắng lượn lờ rõ, mùi vị càng lúc càng nồng nặc.

Nàng hiểu, Lạc Phi Chu đây là cố ý trì hoãn thời gian, để dược hiệu trong cơ thể nàng phát tác.

Kỷ Vân Đường , đôi mắt hồ ly long lanh tựa trời, cứ thế lạnh lùng chằm chằm .

“Tề Vương Điện hạ lề mề như , chẳng lẽ căn bản ai hãm hại Vương gia nhà , mà là cố ý lừa đến đây?”

Đột nhiên trúng tim đen, Lạc Phi Chu giật , nhất thời chút chột .

nhanh, phản ứng , hiểu rằng Kỷ Vân Đường đây là cố ý thử dò xét .

Nếu , nàng thể sẽ lập tức đầu bỏ .

cách từ bây giờ đến khi thuốc mê tình trong lư hương phát tác còn nửa khắc đồng hồ.

Dù thế nào nữa, cũng trì hoãn cho đến khi dược hiệu trong cơ thể Kỷ Vân Đường phát tác.

Lạc Phi Chu cầm ấm lên, đích rót cho Kỷ Vân Đường một chén , mặt mang theo nụ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-204-muc-dich-bat-thuan.html.]

“Sao thế , bản vương và Tam Hoàng dù gì cũng là ruột thịt cùng cha khác Mẫu , mang trọng thương, liệt giường ba năm bản vương thực sự cũng đau lòng. Trước đây là do Dạ Vương phủ chủ sự, bản vương dù nội tình cũng dám ngoài.”

bây giờ thì khác , bây giờ Dạ Vương phủ Tam Hoàng tẩu , còn thứ điều nào dám hãm hại Tam Hoàng nữa, bản vương lúc mới nội tình năm đó, để hai trong lòng sự đề phòng.”

“Trời đất chứng giám, bản vương đây đều là vì Tam Hoàng và Tam Hoàng tẩu mà , thể lừa chứ?”

Lạc Phi Chu khuyên lơn tận tình, năng thiết tha chân thành, lẽ, cử chỉ của suýt nữa khiến Kỷ Vân Đường bật .

Kỷ Vân Đường trong lòng lạnh. Nếu nàng sớm phát hiện trong phòng đốt xuân dược, e rằng thực sự lầm tưởng bao nhiêu quan tâm đến Lạc Quân Hạc!

Tình ba năm một thăm hỏi, trong mắt nàng, độ tin cậy bằng .

Chẳng qua, nàng vẫn xem Lạc Phi Chu tiếp theo còn diễn trò gì.

Kỷ Vân Đường xuống, nhướng mày, đầu ngón tay thon dài vô ý hữu ý gõ nhẹ mặt bàn.

"Nói như , là bổn Vương phi hiểu lầm ."

"Vậy cứ , ở đây ngoài, hãy đem tất cả tin tức cho bổn Vương phi, bổn Vương phi ngược xem, rốt cuộc là kẻ nào hại Vương gia nhà nông nỗi !"

Lạc Phi Chu thấy sắc mặt Kỷ Vân Đường lộ vẻ giận dữ, liền đối phương mắc mưu, trong đôi mắt đen của lóe lên một tia u quang, nửa nửa :

"Tam Hoàng tẩu, cho tẩu , tẩu hứa với , tuyệt đối đừng cho ngoài ."

Kỷ Vân Đường gật đầu, "Huynh cứ yên tâm, bổn Vương phi miệng kín lắm, ở đây chỉ , tuyệt đối sẽ để thứ ba ."

Đương nhiên, trừ đang mái nhà .

Kỷ Vân Đường liếc nhanh lên mái nhà một cái, đó vội vàng thu hồi ánh mắt, khóe môi cong lên.

Lạc Phi Chu phát hiện ở đây còn thứ ba, thở dài một , vẻ mặt đau lòng :

"Thật , hại Tam Hoàng nông nỗi , chính là Thái tử."

Kỷ Vân Đường thu nụ , nheo mắt, ngữ khí mang theo vài phần lạnh lẽo.

"Tề Vương, loại lời thể bừa, vu oan giá họa cho Thái tử sẽ hậu quả gì ?"

Bàn tay ống tay áo của Lạc Phi Chu siết chặt, hừ lạnh một tiếng.

"Bổn vương bừa, những gì bổn vương đều là thật."

Hắn thẳng Kỷ Vân Đường, "Lạc Cảnh Thâm cùng Tam ca đồng tuổi, sinh nhật của hai thậm chí còn là cùng một ngày, bàn về tài tình, võ công và dung mạo, Lạc Cảnh Thâm một thứ nào thể sánh bằng Tam Hoàng , thậm chí còn bằng những Vương gia khác."

"Hắn sở dĩ Phụ hoàng phong Thái tử, chẳng qua là vì là đích tử của Hoàng hậu, lưng Tô Thái Phó chống lưng, chỉ hơn những khác một cái danh phận mà thôi!"

"Mà Tam Hoàng chỉ do Lệ Phi nương nương sinh , thế lực mẫu tộc của Lệ Phi nương nương bằng các nương nương khác trong cung, nàng từ khi sinh Tam Hoàng xong, liền luôn ở trong Vị Ương Cung cách Dưỡng Tâm Điện xa, mười mấy năm nay cực kỳ thánh sủng."

" vì Tam Hoàng năng lực quá mạnh, quá mức xuất chúng khiến khác chói mắt, nên nàng cũng bách tính kinh thành chú ý, đều khen ngợi Lệ Phi nương nương, nàng sinh một con trai ."

"Thậm chí trong kinh thành ba năm còn lưu truyền một câu lời đồn của đạo sĩ, 【Dạ Vương Lạc Quân Hạc một ngày tất sẽ quân lâm thiên hạ, Hạc Minh Cửu Cao, ai trong kinh thành nếu may mắn gả cho Dạ Vương, tương lai tất sẽ phụng bào gia , lượng vàng mua phú, mẫu nghi thiên hạ】."

Kỷ Vân Đường khẽ khẩy, "Chỉ là lời đồn mà thôi, thể lên điều gì?"

Lạc Phi Chu vẫn luôn quan sát phản ứng của Kỷ Vân Đường, thấy nàng thần sắc ung dung, một vẻ bình thản, dường như đối với chuyện mẫu nghi thiên hạ chẳng hề hứng thú.

Loading...