Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 191: Cái Chết Của Chu Thái Y
Cập nhật lúc: 2025-08-08 01:08:17
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vương gia thứ tội, thuộc hạ sai .”
Tật Phong , vội vàng cúi đầu, dám nữa.
Y , Vương gia nhà tối kỵ khác chằm chằm cái trán sáng bóng của .
Nam Tiêu Vương lúc mới vươn tay, nhận lấy phong thư y đưa tới.
Phong bì mở , nội dung bên trong trọn ba trang, lướt mắt qua, gần như là những lời Lệ Phi nhớ nhung như triều dâng, khiến Nam Tiêu Vương cau chặt mày.
Ngay khi nghĩ đây là một phong thư tình tầm thường, chuẩn lấy lửa đốt nó , khóe mắt chợt thấy năm chữ lớn “Chu Thái Y nhập ngục” trang cuối cùng.
Nam Tiêu Vương nhíu mày một cái, lúc mới cầm thư nghiêm túc .
Ý tứ trong thư của Lệ Phi tổng kết , chỉ là một câu .
Chu Thái Y quá nhiều bí mật của bọn họ, để trừ hậu hoạn, kẻ thể giữ .
Lệ Phi của tay, đến Đại Lý Tự Thiên Lao g.i.ế.c Chu Thái Y.
Nam Tiêu Vương suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy nàng sai.
Lệ Phi ngoài việc là kẻ chỉ yêu đương , trong nhiều việc lớn, đều sẽ chủ động hỏi ý kiến của .
Nam Tiêu Vương ngược hài lòng với sự hiểu chuyện của nàng .
Huống chi, Chu Thái Y còn sống, đối với bọn họ mà , quả thật giống như một quả b.o.m hẹn giờ, ai dám đảm bảo ngày nào đó thể sẽ những lời nên .
Nam Tiêu Vương đốt hủy bức thư, xoay về phía Tật Phong.
“Tật Phong, ngươi đích một chuyến Đại Lý Tự Thiên Lao, tìm cách xử lý Chu Thái Y, nhớ cho sạch sẽ một chút.”
“Vâng, Vương gia.” Tật Phong lĩnh mệnh rời .
Đại Lý Tự Thiên Lao.
Chu Thái Y đánh đầy thương tích, giờ phút thoi thóp sấp giường gỗ, đau đến nghiến răng nghiến lợi.
Bất chợt, khóe mắt liếc thấy từng tên ngục ngã gục đất, trong lòng vui mừng khôn xiết, tưởng rằng Lệ Phi phái đến cứu .
Giây tiếp theo, một mũi tên lóe hàn quang liền b.ắ.n thẳng tim .
Chu Thái Y sợ đến sắc mặt biến đổi đột ngột, thể động liền lăn xuống giường, ngã nhào xuống đất một cách chật vật, may mắn mũi tên sượt qua , b.ắ.n trúng bức tường phía .
Hắn thở hổn hển, gần như liếc mắt một cái , mũi tên độc, hơn nữa là kịch độc thấy m.á.u là phong hầu.
Một đôi ủng đen dừng mắt Chu Thái Y, ngẩng đầu lên, liền thấy một nam nhân mặc hành phục mặt .
Nam nhân bằng ánh mắt như thể đang một chết.
“Ta và các hạ oán thù, các hạ vì đẩy chỗ chết?”
Giọng Chu Thái Y đều run rẩy, ngục ngã gục một loạt, tưởng tới là Lệ Phi phái đến cứu , ngờ là đến g.i.ế.c .
Chẳng lẽ là Kỷ Vân Đường phái đến?
Tật Phong ánh mắt như dao, mặt chút biểu cảm, bên môi lạnh băng thốt vài chữ.
“Ngươi quá nhiều bí mật, cản đường khác, thì chỉ đường chết.”
Chu Thái Y sắc mặt đại biến.
Lời thốt , vô cùng chắc chắn hắc y nhân mắt là Lệ Phi phái tới.
Hắn tự cho rằng nắm giữ nhiều nhược điểm của Lệ Phi, đối phương sẽ phái đến cứu .
Không ngờ, nàng g.i.ế.c .
Cảm xúc của Chu Thái Y đột nhiên trở nên mất kiểm soát, run rẩy thể, vùng vẫy bò về phía , gào thét xé lòng.
“Không, ngươi thể g.i.ế.c , gặp Lệ Phi nương nương, gặp Lệ Phi nương nương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-191-cai-chet-cua-chu-thai-y.html.]
“Kẻ sắp chết, tư cách gặp nương nương.”
Lời dứt, đao quang hiện lên, Chu Thái Y liền cắt cổ.
Hắn ngã xuống đất, c.h.ế.t nhắm mắt.
Ngày hôm , Kỷ Vân Đường vẫn đang ngủ, liền thấy bên ngoài Tây Viện ồn ào.
Nàng mở mắt , liền đối diện với khuôn mặt tuấn mỹ đến mức thần đều phẫn nộ của Lạc Quân Hạc, đôi mắt đào hoa của mang theo ý , cứ thế thâm tình chằm chằm nàng.
“A Đường tỉnh , ngủ thêm chút nữa ?”
Giọng từ tính của nam nhân sáng sớm mang theo chút khàn khàn, khiến lòng Kỷ Vân Đường mềm nhũn.
Nam sắc cực phẩm, ngay cả giọng cũng êm tai đến thế.
Từ khi hai rõ chuyện, Kỷ Vân Đường liền dọn đến phòng Lạc Quân Hạc ở buổi tối.
Chẳng qua hai cũng chỉ giới hạn ở việc hôn hít, ôm ấp và ôm ngủ, động tác nào tiến triển hơn.
Bên ngoài cửa, tiếng lớn của Trần Hổ vẫn ngừng ồn ào, mặc dù y cố ý hạ thấp giọng, nhưng Kỷ Vân Đường vẫn thể ngủ nữa.
Nàng suy nghĩ một chút, trực tiếp bò khỏi chăn ấm, hôn một cái lên môi Lạc Quân Hạc.
“Tỉnh thì tỉnh , vẫn ngủ nữa, ngoài xem chuyện gì xảy .”
“Cũng .” Lạc Quân Hạc tiểu Vương phi của từ trong lòng chui , mặc y phục, rửa mặt chải đầu, mỗi một cử chỉ đều giống như một bức họa rực rỡ.
Mãi cho đến khi Kỷ Vân Đường mở cửa ngoài, còn thấy bóng nữa, mới lưu luyến thu hồi ánh mắt.
Trong viện, Trần Hổ đang kéo Vương Sinh, Lãnh Diễm và vài khác đang gì, Kỷ Vân Đường thấy bọn họ vây quanh một chỗ, bèn tới hỏi.
“Các ngươi đang chuyện gì ?”
Trần Hổ thấy Kỷ Vân Đường, xoay về phía nàng, vội vàng : “Vương phi, bên ngoài kinh thành đang truyền tin, đêm qua Chu Thái Y c.h.ế.t trong thiên lao, là một kiếm c.ắ.t c.ổ mà chết, Đại Lý Tự đang thành giới nghiêm, truy bắt hung thủ.”
“Chu Thái Y c.h.ế.t ?”
Kỷ Vân Đường chút bất ngờ, nàng vốn định g.i.ế.c Chu Thái Y, ngờ hành động còn nhanh hơn nàng.
, hung thủ g.i.ế.c rốt cuộc là ai?
Chẳng lẽ là Lệ Phi?
Nàng một phi tử thâm cung, cho dù bên cạnh võ công lợi hại đến mấy, thể thoát khỏi từng lớp thị vệ trong Đại Lý Tự Thiên Lao?
Từ đó thể thấy, kẻ thể lặng lẽ tiềm nhập Đại Lý Tự Thiên Lao g.i.ế.c Chu Thái Y, nhất định võ công cực kỳ .
Ngay khi Kỷ Vân Đường đang suy tính chuyện trong lòng, đột nhiên, bên ngoài truyền đến một trận tạp âm.
Có môn vệ hoảng loạn chạy đến bẩm báo: “Vương phi, , Hữu Thiếu Khanh của Đại Lý Tự dẫn đến bắt về để hợp tác điều tra vụ án Chu Thái Y giết, hiện tại dẫn xông .”
Kỷ Vân Đường thần sắc biến đổi, ánh mắt kế đó chuyển lạnh, dặn dò Vương Sinh và Lãnh Diễm cùng vài khác : “Bổn Vương phi và Trần Hổ sẽ qua đó, các ngươi ở đây bảo vệ Vương gia, đừng để bất cứ ai đến gần Tây Viện.”
Vương Sinh cũng sự nghiêm trọng của sự việc, vụ án mạng mà bọn họ mới thảo luận, giờ đây liên quan đến Kỷ Vân Đường.
Mặc dù của Dạ Vương phủ đều , Chu Thái Y do Kỷ Vân Đường giết, nhưng Đại Lý Tự đích đến tận nơi để bắt , thì nghĩa là Kỷ Vân Đường trong đối tượng nghi ngờ của bọn họ.
Vương Sinh lập tức vẻ mặt ngưng trọng : “Vương phi cứ yên tâm, mấy thuộc hạ ở đây, sẽ để bọn chúng đến gần Tây Viện nửa bước.”
Lãnh Diễm, Huyền Băng, Đào Chi và Khóa Nương vài cũng lượt lên tiếng bày tỏ lòng trung thành.
“Thuộc hạ, nô tỳ dù c.h.ế.t ở đây, cũng sẽ để bọn chúng đến gần Vương gia nửa bước.”
Bọn họ tự thể giúp gì, thì chỉ thể kiêm nhiệm vai trò bảo vệ Lạc Quân Hạc.
Kỷ Vân Đường gật đầu, ban cho bọn họ một ánh mắt an tâm, lúc mới dẫn Trần Hổ rời khỏi Tây Viện.
Tiền viện Dạ Vương phủ, một đám quan binh Đại Lý Tự do Kỷ Hoài Triệt cầm đầu, lúc vây Dạ Vương phủ kín mít, hình nghiêm nghị đợi ở đó.