Gả Thay Đích Nữ - Bị Lưu Đày Đến Xứ Băng Tuyết - Chương 133: --- Phục lập Thái tử
Cập nhật lúc: 2025-11-17 01:02:59
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“A!”
Hai chân bỗng chốc lơ lửng, Bạch Chỉ theo bản năng vòng tay ôm lấy cổ Tiêu Trạch Lan.
“Chàng sợ c.h.ế.t khiếp! Chàng về lúc nào ?”
Từ khi thường xuyên đến xưởng binh khí trong núi, thể lực của Tiêu Trạch Lan ngày càng hơn, ôm Bạch Chỉ mà tốn chút sức lực nào.
“Vừa mới về đến nhà, thấy trong phòng ai, liền tìm nàng.”
Bạch Chỉ nhíu mày: “Chẳng cho đường núi ban đêm ? Quá nguy hiểm!”
“Không ban đêm, chiều tối về đến nhà , ở chỗ đại ca bàn bạc một chút chuyện,” Tiêu Trạch Lan sải bước trong nhà, đặt nàng lên giường sưởi, “Huống hồ thị vệ và còn Vệ Chi Hàng, cần lo lắng.”
“Vậy cũng nguy hiểm, vẫn nên tránh.” Nghe Tiêu Trạch Lan đường núi ban đêm, lông mày Bạch Chỉ giãn .
Xưởng binh khí xây gần mỏ quặng sắt, nơi đó là núi rừng sâu thẳm thật sự, dã thú hung mãnh gì cũng . Vệ Chi Hàng lợi hại đến mấy cũng là bằng xương bằng thịt, ban ngày thì còn , nhưng ban đêm tầm cản trở, thật sự nguy hiểm.
Tiêu Trạch Lan hôn nhẹ lên trán Bạch Chỉ, “Được, , sẽ đường đêm nữa.”
Trong phòng ấm áp, Bạch Chỉ cởi áo hồ cừu , nhưng Tiêu Trạch Lan giữ , “Vừa mới phòng, cứ để ấm thêm một lát.”
Bạch Chỉ mép giường sưởi, lưng về phía Tiêu Trạch Lan, đầu nàng khẽ nghiêng về phía .
Tiêu Trạch Lan rõ ràng nhận tín hiệu của nàng, vươn tay giúp nàng tháo chiếc khăn vải quấn tóc xuống, dùng mặt còn khô ráo khác tiếp tục giúp nàng lau tóc.
Những ngón tay thon dài thỉnh thoảng ấn nhẹ da đầu, Bạch Chỉ thoải mái nhắm mắt .
Gà Mái Leo Núi
Không ai hiểu , khác giúp lau tóc thật sự thoải mái hơn tự lau tóc nhiều, một cảm giác buồn ngủ mơ màng.
Hà Hương ở phòng tắm thấy giọng Tiêu Trạch Lan, múc nước mang tới.
“Lão gia rửa mặt , giúp phu nhân vắt tóc.”
“Không cần, ngươi nghỉ , chỗ cần hầu hạ nữa.”
“Vâng.”
Hà Hương đặt chậu nước lên giá, lén lão gia và phu nhân một cái. Phu nhân nheo mắt nửa dựa lão gia, lão gia còn ngửi một cái ở cổ phu nhân.
Một vệt hồng nhạt lặng lẽ leo lên má nàng, trong mắt cũng bất giác hiện lên ý .
Tình cảm của lão gia và phu nhân thật ! Tốt hơn cả tình cảm của tri phủ lão gia và phu nhân của ông .
Thấy đối phương mãi động tác, Tiêu Trạch Lan nhíu mày sang, “Sao ?”
“A? Không... , lập tức ngoài.”
Lén bắt tại trận, Hà Hương hoảng loạn vội vàng rời khỏi phòng.
Tiêu Trạch Lan thu hồi ánh mắt, đỉnh đầu Bạch Chỉ, “Dùng Hà Hương còn thuận tay ? Nếu thuận tay thì đuổi .”
Hà Hương là do Chu Hiên Văn, tri phủ Bảo Sơn phủ đây, để . Cả nhà bọn họ Lạc Châu nhậm chức tiện mang theo nhiều hạ nhân như , liền để Hà Hương cho Bạch Chỉ.
“Rất mà! Tại hỏi ?”
Tiêu Trạch Lan cũng tìm cụ thể, chỉ : “Trông trọng cho lắm.”
“Cũng tạm mà?” Bạch Chỉ ngẩng đầu Tiêu Trạch Lan phía nàng, “Có lẽ là về khá ít, nàng cũng ít khi gặp , chút căng thẳng.”
Hà Hương đến hơn bốn tháng , trong bốn tháng , thời gian Tiêu Trạch Lan ở nhà đủ một tháng, hơn nữa mỗi về, y đều cho Hà Hương phòng hầu hạ nữa, cho nên hai hề quen thuộc.
Nhắc đến, điểm của Tiêu Trạch Lan còn khiến Bạch Chỉ bất ngờ. Người xuất như y, đáng lẽ khác hầu hạ từ nhỏ mà lớn lên, Bạch Chỉ ngờ y ghét việc nha hầu hạ hơn cả nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-dich-nu-bi-luu-day-den-xu-bang-tuyet/chuong-133-phuc-lap-thai-tu.html.]
“Nàng dùng thuận tay là .” Tiêu Trạch Lan cũng gì khác, y tổng thể sợ nha thành thật .
Thôi bỏ , cứ xem thêm . Vừa chỉ liếc một cái như , cũng nhất định là ý đồ gì, thể là y nhầm .
Bạch Chỉ ngẩng đầu vươn tay chạm mặt Tiêu Trạch Lan, “Hà Hương .”
“Vậy thì ,” Tiêu Trạch Lan khẽ cúi , để nàng chạm .
Bạch Chỉ vươn tay vòng qua cổ Tiêu Trạch Lan kéo xuống, một nụ hôn rơi xuống môi Bạch Chỉ, khẽ chạm một cái tách .
“Như cổ khó chịu ?” Trong giọng điệu của Tiêu Trạch Lan mang theo sự cưng chiều vô tận.
Bạch Chỉ khẽ hừ một tiếng, thật: “Có chút khó chịu.”
Đầu sắp ngửa gãy đến nơi, mà khó chịu chứ.
Tiêu Trạch Lan đỡ đầu Bạch Chỉ ngay ngắn , nhẹ nhàng xoa nắn gáy nàng.
Sau khi xác định tóc Bạch Chỉ còn nhỏ nước, Tiêu Trạch Lan cởi áo ngoài , rửa mặt bằng nước nóng xong thì lên giường sưởi.
Trên bàn sưởi đặt một lò than nhỏ, Tiêu Trạch Lan khoanh chân cạnh bàn sưởi, để Bạch Chỉ đùi , cầm lược giúp nàng chải tóc cho suôn mượt.
Bạch Chỉ thoải mái đến mức sắp ngủ gật, bỗng nhiên nhớ đến lời Tiêu Trạch Lan , liền hỏi: “À mà, và đại ca bàn chuyện gì ?”
“Nhi tử của Chu Thục Phi c.h.ế.t .”
Giọng điệu bình tĩnh gợn sóng, cứ như đang chuyện quan trọng , khiến Bạch Chỉ xong cũng phản ứng kịp.
“C.h.ế.t ? C.h.ế.t thế nào?”
“Ăn nhầm canh thịt của Thập Nhị hoàng tử.”
“A?!”
Lần Bạch Chỉ tỉnh táo hẳn, cốt truyện thật quen thuộc! Nàng hình như từng ở đó .
Bạch Chỉ dậy hỏi cho rõ, Tiêu Trạch Lan giữ .
“Vậy, thì đối với chúng ảnh hưởng gì ?”
“Kế hoạch thể sẽ đẩy sớm. Bệ hạ hai năm nay chỉ tin lời lão đạo sĩ , ăn ít đan dược, cơ thể còn như . Hiện giờ nhi tử hậu thuẫn từ nhà đẻ c.h.ế.t, ba vị nhi tử khác chỉ tuổi còn nhỏ, vị phân của mẫu phi cũng thấp, gia tộc nhà đẻ thế lực, khó vững hoàng vị. Thừa tướng sẽ tiên để các triều thần đề xuất phục lập Thái tử, thăm dò ý của Bệ hạ.”
Thừa tướng Trần Vân Chu là cha ruột của Trần Uyển Ninh. Trước đây khi phế Thái tử, Hoàng đế vẫn luôn đề phòng y. Trần Vân Chu xét thời thế, ngờ nghệch hề cầu xin một lời nào cho tế tử , chỉ lén nhét cho nữ nhi một nghìn lượng ngân phiếu.
bây giờ thì khác , y cơ hội quốc trượng, đương nhiên sẽ lực ủng hộ Tiêu Trạch Diên.
“Đáng tin cậy ? Hoàng đế xong tức giận hơn ?”
Tiêu Trạch Lan đặt lược xuống, dùng đầu ngón tay phác họa lông mày và đôi mắt của Bạch Chỉ.
“Sẽ. y tuổi cao, lý do chính đáng, thể công khai tay với chúng , ngầm thì chúng cũng sợ. Huống hồ bây giờ cơ thể y suy sụp, chờ mấy đứa nhỏ trưởng thành, cho nên vẫn tính toán cho giang sơn xã tắc của Tiêu gia. Nếu để nhi tử nhỏ căn cơ kế vị, thể dẫn đến quyền thần lộng hành, thậm chí thể sẽ bắt chước xưa, hiệp thiên tử dĩ lệnh chư hầu.”
“Vậy nếu phục lập Thái tử, cơ thể đại ca...”
Cơ thể Tiêu Trạch Diên thể kiên trì lâu, nhưng chỉ cần kiên trì đến khi lão Hoàng đế c.h.ế.t , y thể thuận lợi kế vị, Tiêu Tĩnh Vũ tự nhiên cũng danh chính ngôn thuận trở thành Thái tử kế nhiệm.
Bạch Chỉ cảm thấy như lẽ lắm.
Tiêu Trạch Lan thể sẽ tay với Tiêu Tĩnh Vũ, nhưng tuyệt đối sẽ tay với Tiêu Trạch Diên.
“Chắc hẳn sẽ nhanh như mà phục lập Thái tử...” Ánh mắt Tiêu Trạch Lan chìm một u tối, đang nghĩ gì.
Bạch Chỉ gì, lẳng lặng đợi y. Một lát , Tiêu Trạch Lan chậm rãi mở miệng: “Tình hình bên chúng bây giờ, Bệ hạ chắc hẳn chút phát giác . Y bản tính đa nghi, hận nhất các hoàng tử an phận, trong lòng e rằng hận c.h.ế.t chúng , sẽ dễ dàng cho phục lập Thái tử .”