“Có một chuyện, giấu ngươi, vẫn luôn quên Từ Yên Nhi. Nàng là nữ nhân duy nhất mà từng yêu trong đời . Ta thể nào yêu thêm bất kỳ ai khác. Ta vẫn luôn coi ngươi như , giữa chúng thể phát triển thành loại quan hệ mà ngươi tưởng tượng. Ngươi hậu viện của , sẽ chăm sóc ngươi như trưởng. Nếu một ngày nào đó ngươi nghĩ thông suốt , sẽ tùy thời trả ngươi tự do.”
Tiêu Yến An từ đến nay thèm dối.
, y còn là y của lúc nữa .
Kỷ Sơ Hòa gặp thích khách.
Từ Yên Nhi thảm c.h.ế.t trong vòng tay y.
Sau khi đến Đế Đô, mỗi chuyện xảy đều rõ ràng cho y , nếu y đổi thì chỉ thể mặc khác c.h.é.m giết.
Carrot Và Tịch Dương
Hiện tại, Trưởng Công chúa và Thái hậu vẫn đang hổ thị đan đan đối với Kỷ Sơ Hòa.
Liêu Vân Phi nương tựa Trưởng Công chúa, sủng ái của y là thật, thế Kỷ Sơ Hòa cũng là thật!
Nếu Liêu Vân Phi dám chuyện gì tổn hại Kỷ Sơ Hòa, y tuyệt đối sẽ mềm lòng.
Nước mắt của Liêu Vân Phi lặng lẽ chảy xuống.
“Vậy còn Đông di nương thì ? Thế tử chút tình cảm nào với Đông di nương ư?” Giọng nàng dịu dàng, nhỏ, còn hèn mọn hơn cả nãy.
“Ta và Đông Linh đầu là do say rượu, thứ hai, thuần túy chỉ là nhu cầu của một nam nhân.” Tiêu Yến An trả lời trực tiếp.
Liêu Vân Phi rốt cuộc là một nữ tử trải sự đời, khi những lời sắc mặt đỏ bừng vì hổ. Thế nhưng, nàng vẫn lấy hết dũng khí tiếp tục : "Thế tử, chỉ yêu thích Từ di nương, cũng , thể may mắn như Từ di nương, thể độc Thế tử sủng ái. Thế tử thể xem như Đông di nương ."
“Ta .” Câu trả lời của Tiêu Yến An càng thêm dứt khoát.
“Khoảng thời gian chúng ? Giữa chúng , cũng thể mà! Người tên Tư Du, nàng với Thế tử mới quen mấy ngày, nàng thể, vì thể?” Liêu Vân Phi chịu nổi ủy khuất .
Nàng cam tâm tình nguyện đối tượng để phát tiết , Thế tử vẫn chạm nàng ?
Tiêu Yến An cũng lười biếng giải thích.
Y và Liêu Vân Phi còn gì để nữa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-594.html.]
Nước mắt của Liêu Vân Phi chảy càng dữ dội hơn.
Tiêu Yến An trầm mặc , nàng cũng chút cách nào, chỉ đành thương tâm dục tuyệt xoay rời .
Tiêu Yến An bóng lưng Liêu Vân Phi, sắc mặt bỗng trở nên thâm trầm vài phần.
Nữ tử tên Tư Du về trong phòng, thấy Tiêu Yến An như , chút sợ hãi, nhưng vẫn lấy hết dũng khí mở miệng.
“Thế tử, nước tắm chuẩn xong , nô tỳ hầu hạ mộc dục nhé?”
“Ngươi chuẩn y phục của , đặt lên giá bên ngoài là . Ngươi chỉ là một nha , chỉ cần việc trong phận sự của nha là đủ, cần sợ hãi. Thế tử phủ là nơi ngươi nghĩ , phu nhân đối đãi rộng lượng, lâu ngày ngươi sẽ hiểu. Ngoài những điều , cũng đừng ý nghĩ nào khác.” Tiêu Yến An xong, xoay rời .
“Vâng.” Tư Du ứng tiếng, bóng lưng Thế tử, đáy mắt xẹt qua một tia cảm ân.
Mặc dù, nàng ký tử khế bán Thế tử phủ, nàng nguyện ý những việc dơ bẩn nhất, mệt nhọc nhất, cũng bán .
May mắn , Thế tử là một quân tử.
Phu nhân cũng là .
Lúc , Kỷ Sơ Hòa đang ở trong viện của Đông Linh, cùng Đông Linh dùng bữa.
Đông Linh ủ rũ, vẻ yếu ớt.
“Đông Linh, ngươi thật cho , khó chịu ?” Kỷ Sơ Hòa quan tâm hỏi.
“Chủ yếu là buồn nôn, khẩu vị gì cả. Nếu thể ăn hai bữa cơm no mà nôn, lập tức sẽ sinh long hoạt hổ!” Đông Linh lập tức lấy tinh thần.
“Trông vẻ thanh tiều nhiều .” Điều Kỷ Sơ Hòa sợ nhất vẫn là việc dựng dục quá thường xuyên, hao tổn thể Đông Linh.
“Không , phu nhân, phủ y đây là chuyện bình thường. Mỗi mang thai tình hình đều khác . Dẫu , một là con trai, một là con gái, sự khác biệt lớn hơn cũng là lẽ thường.”
Kỷ Sơ Hòa cũng đành lòng gì.
Dù , Đông Linh trong chuyện sinh con , luôn một sự tự tin khó hiểu.
Biết , nàng đúng nữa, là một tiểu thư thì .