"Phụ Vương, nhi tử thể thỉnh cầu phụ Vương ở bầu bạn cùng nhi tử ? Nhi tử hai tháng nay gặp phụ Vương ." Từ nội thất truyền một giọng , mang vẻ nôn nóng.
Đó là một lời cầu xin thấp hèn của một con trai với cha , cẩn thận từng li từng tí, bất cứ ai cũng đành lòng từ chối.
Cao trắc phi cũng đầy hy vọng Vương gia.
Vương phi Vương gia, "Vương gia, nhị công tử thương, hãy ở bầu bạn cùng ."
"Được ." Vương gia gật đầu.
"Mẫu phi, con xin cùng ." Kỷ Sơ Hòa lập tức tiến lên đỡ lấy tay Vương phi.
"Cao trắc phi, nàng hãy chăm sóc nhị công tử cho . Cần gì cứ sai đến với Hòa nhi." Vương phi dặn dò Cao trắc phi một câu.
"Đa tạ Vương phi, rõ." Cao trắc phi vẫn luôn cung kính tiễn Vương phi và Kỷ Sơ Hòa đến cửa.
Vừa khỏi viện của Cao trắc phi, bước chân Vương phi nhanh hơn.
"Mẫu phi, trời tối tầm , chậm một chút." Kỷ Sơ Hòa ôn tồn nhắc nhở.
"Thế tử vì xin nghỉ phép? Chàng chút trách nhiệm nào ! Không gánh nặng vai hiện giờ nặng đến mức nào !" Vương phi nhịn bắt đầu càu nhàu.
"Chàng tơ tưởng đến Từ Yên Nhi ? Hôm đó Từ Yên Nhi dâng , phủ nha, còn tưởng cuối cùng cũng tiến bộ ! Thật là thể đặt hy vọng dù chỉ một chút."
"Nhìn Tiêu Cẩm Trình xem, luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện, từng khiến Cao trắc phi lo lắng điều gì."
"Mẫu phi bớt giận. Việc của nhị công tử cũng là trùng hợp xảy . Lát nữa đến Mặc Viên với Thế tử, sẽ lập tức ý thức tầm quan trọng của sự việc."
"Chàng ý thức thì thể gì? Từ Yên Nhi chuyện gì, liền một lòng một lao nàng ! Trong lòng còn chứa chuyện gì khác nữa!"
Kỷ Sơ Hòa bất đắc dĩ.
Đó là sự thật.
"Mẫu phi, chuyện như thế đầu tiên xảy , trong thời gian tới cũng sẽ cuối cùng. Mục đích của chúng là để Thế tử tăng cường tuần tra, cố gắng đảm bảo an bình cho bá tánh. Bằng , kẻ khác bắt và sai phạm của sẽ càng dễ dàng hơn." Kỷ Sơ Hòa ôn tồn nhắc nhở.
Vương phi căn bản nghĩ nhiều như .
"Hòa nhi, nàng cũng quá đề cao ! Ta chỉ mới nghĩ đến việc để gánh vác trách nhiệm, căn bản nghĩ đến việc để tạo công tích gì. Hiện tại xem , ngay cả yêu cầu nhỏ nhặt , cũng đạt !" Vương phi đầy bất lực lắc đầu.
Thực , Tiêu Yến An thực lực và năng lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-151.html.]
Đáng tiếc trong đầu chỉ là tình yêu nam nữ.
Carrot Và Tịch Dương
"Thế tử còn trẻ, từ từ sẽ thôi." Kỷ Sơ Hòa an ủi một câu.
Thật sự, nàng một câu, ngày xưa nàng nuôi con còn vất vả như !
Vừa nghĩ đến đứa con Kỷ Thanh Viện hại chết, lòng nàng quặn đau.
Cho nên, kiếp , nàng con nữa.
Mặc dù đứa bé đó mang dòng m.á.u của Thẩm Thừa Cảnh, nhưng đó là bảo vật nàng mang thai mười tháng, suýt chút nữa đánh đổi cả tính mạng mới . Nàng chỉ xem đứa bé là con của riêng nàng, con của một nàng.
Vương phi tuy vẫn còn giận, nhưng lọt lời khuyên của Kỷ Sơ Hòa, chuẩn đến Mặc Viên sẽ bình tĩnh giao tiếp với Tiêu Yến An.
Ai ngờ, bước Mặc Viên thấy tiếng của Từ Yên Nhi.
Kỷ Sơ Hòa ngẩng đầu thấy mấy con đom đóm bay từ trong viện.
Mùa mà tìm đom đóm thật khó cho Tiêu Yến An.
Vậy nên, vội vã đến thành giao vì công sự, mà là vì những con đom đóm ?
"Thế tử chậm một chút, vết thương của vẫn còn đau!"
"Được, , chậm ."
"Bắt ! Bắt !"
Vương phi bước nhanh , liền thấy Tiêu Yến An đang cõng Từ Yên Nhi, bắt những con đom đóm bay lượn khắp trời.
Vừa thấy sắc mặt xanh mét của Vương phi, cả hai đều cứng đờ như tượng đá.
Tiêu Yến An đặt Từ Yên Nhi xuống, m.ô.n.g Từ Yên Nhi đau điếng, nàng dựa chặt Tiêu Yến An mới miễn cưỡng vững .
"Đồ hỗn xược! Ngươi đang cái gì ?" Vương phi lớn tiếng chất vấn.
"Mẫu phi, con... chúng con..." Tiêu Yến An đáp lời thế nào.
Vương phi đẩy Tiêu Yến An , tát một cái mặt Từ Yên Nhi.
"A!" Từ Yên Nhi ngã thẳng xuống đất, đau đến mức kêu to.
"Mẫu phi, vì đánh Yên Nhi?" Tiêu Yến An đau lòng quỳ xuống, đỡ lấy Từ Yên Nhi.