“Thái Trưởng Công Chúa bằng lòng bỏ công sức quản giáo là phúc khí của Thường Viên! Cứ để nó chịu hình phạt mười roi .”
Thái Trưởng Công Chúa lúc mới xuống, chỉ là, nàng nhấc tay lên.
Người bên cạnh nàng lập tức ngoài.
“Vẫn là để của bổn cung đánh , tránh cho Thường phủ vì thương thiếu gia mà nỡ tay.”
Người của Thái Trưởng Công Chúa lập tức kéo Thường Viên ngoài.
Thường Nghị giơ tay lên, nhưng thể giữ con trai, tay cứng đờ giữa trung.
“Phụ , cứu con! Con , con dám nữa!” Bên ngoài vọng tiếng thảm thiết của Thường Viên.
Thường Nghị lòng nỡ, nhưng, vẫn ngăn cản.
“Chát!” Một roi quất đứa trẻ, đứa trẻ lập tức im bặt.
Tim Thường Nghị thắt , lập tức bước ngoài.
“Chát!” Lại một roi nữa.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thường Viên tái mét, nắm c.h.ặ.t t.a.y nhỏ, hề phát một tiếng cầu xin tha thứ nào nữa.
“Chát!” Tiểu Thường Viên trực tiếp ngất .
“Thường Viên!” Thường Nghị vội vã gọi một tiếng.
“Thường tướng quân, nếu ngay từ đầu nỡ, thì đừng nên đồng ý, ngươi khiến bổn cung thành kẻ trong ngoài .”
Lòng Thường Nghị giằng xé.
“Dừng tay!” Thường lão phu nhân từ xông , trực tiếp nhào tới ôm lấy Thường Viên, “Các ngươi đánh thì hãy đánh c.h.ế.t !”
“Mẫu !” Thường Nghị bước tới, kéo Thường lão phu nhân .
Không ngờ Thường lão phu nhân như phát điên, một tay đẩy cầm roi , thuận tay giật lấy roi, quất thẳng Thường Nghị đang bước tới!
Thường Nghị cảm thấy một cơn đau nhói khó chịu!
Đây giống cảm giác đau của roi bình thường, kỹ, roi vài chiếc gai sắc nhọn!
Carrot Và Tịch Dương
Hắn cứ tưởng là roi bình thường, cái roi khác gì những hình cụ dùng pháp trường ?
Thường Nghị chút ngây , con trai đau đến ngất , lòng đau xót vô cùng.
Thường lão phu nhân quất thêm một roi Thường Nghị, “Ngươi là đồ ngu ngốc! Ngươi quả thực xứng cha! Đó là con ruột của ngươi đó, ngươi mà vì một phụ nữ thấy mà chạm , tay độc ác với cốt nhục của ! Hổ dữ còn ăn thịt con, ngươi còn bằng cầm thú!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-1136.html.]
Đối mặt với lời mắng chửi của Thường lão phu nhân, Thường Nghị một chữ cũng phản bác .
Thường lão phu nhân ném chiếc roi trong tay, trong nhà.
“Ngươi là đồ độc phụ!” Bà hết chỉ Thái Trưởng Công Chúa mà mắng một tiếng.
Khoảnh khắc tiếp theo, đột nhiên rút cây trâm đầu đ.â.m thẳng về phía Thái Trưởng Công Chúa!
Thái Trưởng Công Chúa đề phòng, theo bản năng giơ tay chống đỡ.
Cây trâm cứa rách lòng bàn tay nàng, Thường lão phu nhân cũng ngã vật bên cạnh.
Thường Nghị nhanh chóng lao tới, đỡ lấy lão phu nhân đang ngã, lo lắng vết thương của Thái Trưởng Công Chúa.
Thái Trưởng Công Chúa giận tím mặt, đang định phát tác, đột nhiên thấy thị vệ bước .
“Trình phó tướng, mau gọi phủ y!”
“Vâng!” Trình phó tướng lập tức lui xuống.
Thái Trưởng Công Chúa ôm bàn tay đang chảy máu, mà phát tác.
Nàng ghế, chờ phủ y đến.
Thường Nghị luống cuống đỡ Thường lão phu nhân ngoài, sai đưa Thường Viên đang bất tỉnh về, còn thì ở đây, canh giữ Thái Trưởng Công Chúa.
Rất nhanh, phủ y đến, vội vàng giúp Thái Trưởng Công Chúa xử lý vết thương.
Ánh mắt Thái Trưởng Công Chúa rơi Trình phó tướng.
Trình phó tướng lập tức cúi đầu, dám đối diện với ánh mắt của Thái Trưởng Công Chúa.
“Khải bẩm Thái Trưởng Công Chúa, mẫu gần đây sức khỏe , thỉnh thoảng sẽ mất trí mà những hành động điên rồ, bà thể là do kích động, nhất thời xúc động nên mới tổn thương Thái Trưởng Công Chúa, mong Thái Trưởng Công Chúa thể nể mặt , truy cứu tội của mẫu .” Thường Nghị vội vàng quỳ xuống cầu xin cho mẫu .
“Thì lão phu nhân bệnh, tình cảnh thể hiểu , bổn cung sẽ truy cứu nữa.”
Thường Nghị mừng rỡ khôn xiết, “Đa tạ Thái Trưởng Công Chúa.”
Xem , trong lòng Thái Trưởng Công Chúa vẫn , nãy trừng phạt đứa trẻ, chỉ là xả giận mà thôi.
Mẫu phạm tội tày trời như , mà Thái Trưởng Công Chúa nhẹ nhàng bỏ qua, chẳng là nể tình nhiều năm của bọn họ !
Tất cả chút áy náy mà Thường Nghị dành cho con trai đều tan biến hết.
“Thường tướng quân, thời gian còn sớm nữa, bổn cung cũng chút mệt mỏi, đưa bổn cung nghỉ ngơi .”
Thường Nghị Thái Trưởng Công Chúa còn nguyện ý ở phủ , mừng rỡ khôn xiết.
“Thái Trưởng Công Chúa mời!” Hắn đích dẫn đường, nghênh đón Thái Trưởng Công Chúa đến biệt viện xây riêng cho nàng.