Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 418

Cập nhật lúc: 2025-11-10 14:52:59
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

418.

Nếu thực sự là lãng tử đầu, thì cũng nên đứa con gái mắt ông , chứ ba con cô.

Tiền Cúc Hoa thể mắng những hiểu lý lẽ, nhưng quan niệm lúc là như , ai cũng nghĩ bà nên ở bên đàn ông đó. Dù hơn mười năm trôi qua, vợ chồng trẻ con già bầu bạn, ba cô con gái thành công, thế nào, Điền Đại Trụ cũng là sống , thật đáng thương mà.

Tiền Cúc Hoa thể nào mắng tất cả những cùng chung quan điểm đó , ?

Thực tế, Tiền Cúc Hoa thậm chí còn nảy sinh ý định về nhà đẻ .

nếu về, công việc ở nhà máy d.ư.ợ.c phẩm của bà chắc chắn thể tiếp tục , nhà máy của làng vốn dĩ chỉ tuyển trong làng. Hơn nữa, dù về nhà đẻ, cũng xa lắm, đến lúc đó Điền Đại Trụ theo tới, nhà đẻ chẳng lẽ sẽ nghĩ như ?

Tiền Mạch Miêu lập tức hạ quyết tâm, hỏi Tiền Cúc Hoa: "Mẹ, Tết Bắc Kinh! Mẹ yên tâm, chắc chắn đến đó cũng sẽ sống !"

Chưa kể cô bạn bè ở đó, chỉ riêng tiền lương và tiền dạy thêm của cô, cô cũng thể nuôi sống cả gia đình!

Điền Đại Trụ bây giờ như , là khó giải quyết nhất, ông cũng gì, cứ một mực bán t.h.ả.m như , nếu Tiền Cúc Hoa ở quê nhà, e rằng dù thuyết phục, cuối cùng cũng khó mà thoát .

Tiền Cúc Hoa con gái khuyên hết lời, cuối cùng cũng lấy hết can đảm: "Vậy thì thôi, còn già, thành phố cho nuôi lợn, nhưng cũng thể chút kinh doanh nhỏ. Mẹ bây giờ ở huyện thành bán trứng cổng trường, kiếm cũng ít tiền. Lúc đó cũng bán trứng ."

Ba cô con gái, thể nào dồn hết gánh nặng của hai đứa nhỏ lên vai đứa lớn , Mạch Miêu từ nhỏ là đứa chu đáo nhất với bà, bà cũng thương con gái chứ.

Cả nhà quyết định xong, vội vàng chuẩn Tết. với bên ngoài là Tiền Cúc Hoa cùng Mạch Tuệ để thi Học viện Điện ảnh.

Mạch Miêu thấy Điền Đại Trụ trong đám đông, bình thản : "Chỉ là cùng Mạch Tuệ thi thôi."

Điền Đại Trụ ở đám đông khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Còn Điền Hữu Phúc chuyện thì lắc đầu.

Trước đây Điền Đại Trụ là thật thà, nhưng bây giờ xem , thật thà mà giở thủ đoạn, quả thực khiến càng khó chịu hơn.

Lẽ nếu ông phiền con , đợi đến khi ông già, Mạch Miêu và Mạch Tuệ còn chút ký ức tuổi thơ, cho chút tiền dưỡng già e rằng cũng tránh .

ông tự cho là đúng mà đá góa phụ Dư và đứa con gái khác , lấy lòng Tiền Cúc Hoa. Thành công khiến mấy cô con gái đều ghê tởm và tránh xa ông .

Bây giờ Tiền Cúc Hoa cũng , Mạch Tuệ chị gái giúp đỡ, cuộc sống gia đình họ cũng ngày càng hơn. Sau ông còn giúp đỡ, cách xa vạn dặm, ai còn để ý đến ông nữa.

Không thể hai đầu mía ngọt, thế , năm xưa chuyện tuyệt tình đến gì.

Trước đây hỏi han, bây giờ ảo tưởng dùng lời tiếng của dân làng ép theo. Đừng là Mạch Miêu học đại học, ngay cả Tiền Cúc Hoa tính nóng như lửa cũng thể nào đồng ý .

Mạch Miêu đặt vé tàu xong, mấy con cảnh vật bên ngoài cửa sổ lùi dần về phía .

Mạch Tuệ trong mắt đầy khao khát: "Ước gì đôi cánh, thể bay khắp nơi trong nước."

Nhiều năm , Mạch Tuệ trở thành nữ diễn viên nổi tiếng, giành nhiều giải thưởng điện ảnh truyền hình. Lúc đây, cô vẫn nhớ câu đó của khi lên tàu.

cắm cánh, và bay đến nơi cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-418.html.]

 

* Ngoại truyện hai: Bữa tiệc cuối cùng

Năm 1985.

Vương Anh dạy xong một tiết chuyên ngành, đội nắng to trở về nhà.

Căn tứ hợp viện nhỏ cổ kính, xa trường học, Vương Anh tránh nắng cửa.

Sân là một nhóm bà lão đang trò chuyện, bà Từ già lạch cạch đạp máy may, vẫn thể dành thời gian với .

Thấy con dâu về, bà Từ già : "Trong tủ lạnh tôm chanh mà cha Đào Đào bảo học trò mang về, dưa hấu mới cho , chắc còn đủ lạnh."

Vương Anh đáp lời, mở cửa tủ lạnh, quả nhiên, bên trong một cái thau nhỏ đựng tôm chanh thanh mát, dưa hấu tạm thời ăn , nhưng một chai Coca.

Cô nếm thử một miếng tôm , chua chua cay cay, quả nhiên thanh mát và đỡ ngấy.

Mang cả Coca và tôm chanh ngoài, Vương Anh ở cổng thứ hai, gió lùa qua mát rượi, khiến cô cảm thấy điều hòa cũng quá khó chịu.

Thảnh thơi đến chiều tối, chân trời điểm xuyết mây chiều, Đào Đào tan học về.

Cô bé thấy ăn vui vẻ, lao đến há to miệng: "A~"

Vương Anh đút cho cô bé hai miếng.

Cô bé ăn xong bắt đầu chê: "Chua quá, bố chọn chanh ngon."

Vương Anh véo mũi cô bé: "Ăn con."

Không tại , cô bé Đào Đào , lẽ là ăn ngon quá, mức độ kén ăn còn hơn cả Vương Anh.

Đào Đào trút cặp sách xuống, nhảy chân sáo đến mặt khoe: "Mẹ ơi, tối nay ăn gì ạ?"

Vương Anh: "Tối nay nhà hàng, chị Trình Ngọc và chị Mạch Miêu mời ăn cơm."

Đào Đào giơ hai tay lên hoan hô: "Tuyệt vời quá, con bố cho con món Thịt Ba Chỉ Tháp!"

Món Thịt Ba Chỉ Tháp tốn thời gian và công sức, là một món ăn Quốc yến, Từ Sương bây giờ tự mở nhà hàng, học trò cũng nghề, ít khi tự tay bếp nữa.

gặp dịp họp mặt bạn bè, Từ Sương vẫn sẽ thỏa mãn tâm nguyện của con gái.

Vương Anh giục Đào Đào quần áo, bản cô cũng chọn một chiếc váy màu xanh lá non để mặc.

Nói thì cô cũng ngoài ba mươi tuổi , nhưng vẫn như hai mươi mấy, cả nhà ba phố, khác thậm chí còn tưởng là chị dâu dẫn em gái chơi.

Bà Từ già tan , từ sân qua.

Hai năm nay cũng nhờ đổi của môi trường lớn, bà Từ già từ việc ban đầu là giúp hàng xóm may vài bộ quần áo trẻ con, chuyển sang nhận đơn đặt hàng may quần áo. Dẫn dắt một nhóm phụ nữ nội trợ xung quanh giúp cắt may, bà thì hướng dẫn thêu thùa, dùng máy may, qua , sân của nhà cũng coi như là một xưởng nhỏ .

 

Loading...