Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 391

Cập nhật lúc: 2025-11-10 14:06:53
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

391.

Trong mắt khác, Triệu Đông vấn đề, bố cũng thể chối bỏ trách nhiệm.

Triệu Quân cứ chờ, chờ đến nửa đêm, cuối cùng cũng đợi đứa con trai chơi về muộn.

Triệu Đông bước về nhà ánh trăng, trong lòng thầm mắng xui xẻo.

Nó trộm tiền vốn của bố, ban đầu hy vọng thể lật ngược tình thế bàn cờ bạc, ai ngờ thua liên tục. Mới mấy ngày, nó thua sạch tiền, thậm chí còn nợ thêm một trăm tệ.

Triệu Đông đẩy cửa , trong đầu đang nghĩ xem trong nhà còn chỗ nào thể giấu tiền nữa. Nó tin bố nó chỉ bấy nhiêu tiền, nếu còn tìm vài trăm nữa, nó chắc chắn thể gỡ . Đến lúc đó nó sẽ trả hết tiền ...

"Bốp" một tiếng, Triệu Đông giật .

Trong phòng bỗng sáng trưng, hóa Triệu Quân đợi sẵn ở cửa, tay nắm sợi dây công tắc đèn.

Triệu Đông đầu tiên là giật , đó chút chột .

Triệu Quân vòng vo, giơ tay : "Tiền ?"

Anh lấy tiền , mới tính sổ với con trai .

cuộc sống sung túc, ăn ngon mặc thì , nhưng tự kiếm lấy. Chứ lấy tiền vốn của tiêu xài!

Triệu Đông vẫn cố chống đỡ: "Tiền gì?"

Triệu Quân vẻ bất cần đời của con trai chọc tức đến gan: "Tao tiền ? Mày lấy tiền của bố tiêu xài, mày sĩ diện ? Tiền ?"

Triệu Đông im lặng.

Triệu Quân tiến lên nắm cổ áo con trai: "Tiền ?!"

Đó là hy vọng duy nhất của , là cơ hội để .

Triệu Đông dằn lòng, thái độ bất cần: "Con tiêu hết ."

Nói xong, như thể để chọc tức bố, nó nhếch mép : "Còn nợ thêm một trăm nữa."

Triệu Quân tin dữ cho suýt vững: "Cái gì?"

Triệu Đông thẳng mắt bố: "Con là con tiêu hết , ăn uống, xem phim, đ.á.n.h bài, bao bạn... còn một xu."

Triệu Quân sững tại chỗ, còn Triệu Đông trong nỗi sợ hãi chút khoái cảm trả thù.

bố như khúc gỗ, sự đối đầu và tiêu hao mấy năm nay, Triệu Quân vẻ già nua, sự già nua là tóc bạc hình còng xuống. Mà là sự mệt mỏi sâu sắc lộ trong ánh mắt .

Giờ đây, sự mệt mỏi ập đến, như thủy triều cuốn trôi cha suy sụp .

Lâu , Triệu Quân mới lẩm bẩm : "Triệu Đông, rốt cuộc bố gì với con, mà con hận bố đến ."

Mấy năm nay học cách một bố , việc nhà cũng thuần thục hơn nhiều. Lẽ nào như vẫn đủ để con cái đối xử với ?

Trong lúc mơ hồ, Triệu Quân nghĩ đến Vương Anh.

Nếu sự hy sinh ở mức độ như , cuối cùng con trai phản bội mà còn thấy chán nản. Vậy còn kiếp thì ?

Vương Anh hy sinh bộ tâm sức vì ba họ, cuối cùng ở đoạn kết cuộc đời, cô trải qua những ngày cuối cùng của cuộc đời một như thế nào?

Triệu Quân lúc mới nhận sai.

Con cái sinh là tự nhiên trưởng thành, mà cần giáo d.ụ.c cẩn thận, chăm lo ăn uống ngủ nghỉ, còn cần sự kiên nhẫn và tỉ mỉ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-391.html.]

sai một bước, sai hết bước đến bước khác. Cho đến bây giờ, vạn kiếp bất phục.

Triệu Đông cũng im lặng câu hỏi của bố.

lơ đãng tại chỗ, hai bố con im lặng y hệt .

...

Vài ngày , tin tức lan truyền khắp khu tập thể nhà máy đường.

"Nghe ? Cái ông đội trưởng Triệu vì thi đại học mà nghỉ việc , ông sẽ bán nhà!"

"Ý gì thế? Bán nhà gì?"

" là do thằng con phá gia chi tử nhà ông , tiêu sạch hết tiền của ông . Bây giờ đội trưởng Triệu chắc là hổ, thể ở đây nữa."

"Chậc chậc, cũng đến nỗi bán nhà chứ, bán ông ?"

"Nghe là về quê cũ, quê còn mấy gian nhà."

...

Triệu Quân quả thực thể ở nữa, Triệu Đông ở thành phố giao du với , bây giờ quản, tương lai sẽ là mầm mống tù.

Triệu Tây cũng học theo những thói hư tật .

Ở thành phố ăn uống chi tiêu đều cần tiền, lúc chỉ thể về quê. Triệu Quân hiện trạng gần như ngược với tương lai tươi sáng mà mong , chỉ cảm thấy trong lòng như thứ gì đó c.h.ế.t.

Triệu Quân nhanh chóng giao dịch nhà cửa xong xuôi, lấy vài trăm tệ. Dẫn các con về quê cũ.

Thật may, khi Triệu Quân thuê xe chở đồ đạc về quê cũ, đường tình cờ gặp gia đình Vương Anh đang về thành phố.

Lần Vương Anh về quê, xử lý nhà ở quê, mà chuyển hết đồ đạc trong thành phố về quê. Căn nhà ở thành phố cô cũng bán, mà cho thuê.

Gần đến ngày nhập học, gia đình Vương Anh thành phố để chuẩn cuối cùng, vé tàu đặt, đó là cả nhà lên Bắc Kinh.

Gặp Triệu Quân, Vương Anh . Mà vui vẻ với Từ Sương.

Đào Đào ôm trong lòng, vẫn chịu thua thò cái đầu nhỏ xen câu chuyện.

Cả gia đình vui vẻ hòa thuận, hướng tới tương lai của .

Còn Triệu Quân, đây là cuối cùng thấy Vương Anh.

Vương Anh xử lý xong chuyện trong nhà, chào tạm biệt bạn bè và hàng xóm trong thành phố.

Nói cũng là may mắn, Giang Lâm và Trương Na đều vặn qua điểm sàn đăng ký nguyện vọng. Giang Lâm thi đậu ngành Dược của Đại học Tỉnh, còn Trương Na thì trường cao đẳng y tế.

Chỉ một phòng y tế, cả ba họ đều thi đậu.

Riêng Dương Tình thì ngoài dự đoán, trượt.

Vương Anh dành thời gian ăn bữa cơm với Giang Lâm và Trương Na, hai ngày , cô lên đường học.

Nói thì đây là đầu tiên Vương Anh tàu hỏa khi đến đây, đây Từ Sương tỉnh thành để đ.á.n.h giá cấp bậc, Vương Anh từng cùng nào.

Đối với thành phố lớn, Vương Anh còn sự khao khát nữa. Đèn xanh đèn đỏ, nhà cao tầng san sát, kiếp từng thấy.

...

Đến khi Vương Anh đến ga tàu hỏa, cô mới thực sự cảm nhận cái "chen chúc" của việc chen chúc tàu hỏa là như thế nào.

 

Loading...