390.
Xe đạp ở Nam Thiệu thể dùng ở Bắc Kinh , vì bây giờ xe đạp cũng đóng dấu thép và giấy phép.
Hai cùng tính toán tiền tiết kiệm, Từ Sương khi thành phố tuy ít thu nhập từ việc đầu cơ trục lợi, nhưng vì là đầu bếp bậc thầy, thêm việc riêng cho ở huyện, tiệc cưới hỏi, ma chay, cũng tích góp kha khá tiền. Vương Anh thì khỏi , cô còn cổ tức hàng năm của đại đội, năm năm , đến năm nay vặn cần chia.
Tiền tiết kiệm của hai vốn hơn một nghìn rưỡi, cộng thêm hơn một nghìn tệ do bố Vương Anh là Vương Vĩnh Phúc cho, tổng cộng hơn hai nghìn tệ, đủ để họ an cư lạc nghiệp ở Bắc Kinh.
Vương Anh: "Dù thiếu một chút cũng , đến lúc đó em sẽ nghĩ cách."
Chỉ cần đợi đến cuối năm nay chính sách mới, cô luôn tìm cơ hội.
Từ Sương cũng chịu để vợ mãi bao bọc, hăng hái : "Đến Bắc Kinh, thu nhập của chắc chắn sẽ còn nhiều hơn!"
Vương Anh hề nghi ngờ tay nghề của : "Đó là điều chắc chắn!"
Hai ôm ấp những dự định cho tương lai, chìm giấc ngủ sâu.
...
Và ngay lúc , Triệu Quân ở thành phố huyện như sét đánh.
Sau hơn nửa tháng thất vọng liên tiếp, Triệu Quân cuối cùng cũng chấp nhận một sự thật, đó là thực sự trượt kỳ thi.
Đề thi năm nay hề khó, Triệu Quân cũng tự cảm thấy bài , nghĩ rằng thể đỗ. Dù đỗ trường , thì cũng thể một trường tàm tạm chứ?
Phải rằng kỳ thi đại học khóa đầu tiên vì phần lớn đăng ký nguyện vọng chuẩn, nên khi xét tuyển quá khắt khe. Có những điểm cao, dù đủ điểm trường đăng ký, cũng sẽ trường khác tranh thủ.
tiếc, Triệu Quân là đủ xuất sắc đó.
Anh trượt.
Người khác trượt thì , năm nay nhà máy đường hàng trăm đăng ký, trượt mới là chuyện hiếm.
Triệu Quân thì khác, trong nhà máy họ, chỉ Vương Anh và là trực tiếp nghỉ việc để thi.
Bây giờ Vương Anh đỗ, còn là một trường hiếm , còn Triệu Quân thì trượt.
Triệu Quân suy sụp tinh thần nhà mấy ngày, chịu khỏi cửa, sợ túm lấy hỏi thi cử thế nào. Mãi đến ngày thứ năm, Triệu Quân mới lấy tinh thần, dù thì trượt là trượt. Anh tính toán cho tương lai.
Triệu Quân khom , kéo hộp kho báu nhỏ của gầm giường , chuẩn xem còn bao nhiêu tiền, thất bại một , còn thứ hai!
khi mở hộp , thấy một cảnh tượng khiến kinh hoàng.
Số tiền trong hộp cánh mà bay.
Mấy trăm tệ biến mất, còn một cọng lông nào cho Triệu Quân.
"Ai! Là ai !"
120
Toàn bộ tiền của Triệu Quân mất.
Triệu Quân gần như mất trí.
Đây là hy vọng cuối cùng của , là hy vọng để lật ngược tình thế.
Anh điên cuồng chạy tìm phòng bảo vệ, la hét đòi đến điều tra.
"Chắc chắn là trộm! Bị trộm !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-390.html.]
Triệu Quân bắt đầu la lối om sòm phân biệt đúng sai, ai cũng như một tên trộm lấy đồ của .
Ánh mắt quá nóng rực, khiến những hàng xóm cảm thấy khó chịu.
Người của phòng bảo vệ mất tiền, cũng như đối diện với kẻ thù lớn: "Đội trưởng Triệu, rõ hơn, tình hình cụ thể thế nào? Mất bao nhiêu tiền?"
Triệu Quân lúc mới dần bình tĩnh , hít một sâu : "Tiền chuyển ngành của , và tiền tiết kiệm mấy năm nay, mất hết !"
Khoản tiền hề nhỏ, khu tập thể từng thấy sự việc nghiêm trọng đến .
Phòng bảo vệ đang định hỏi kỹ, thì hàng xóm xen .
"Cũng hẳn là mất, tìm kỹ xem, hỏi thử mấy đứa nhỏ trong nhà, quên ở đó."
" đấy, hỏi Triệu Đông và Triệu Tây xem."
"Triệu Đông ? Hôm nay thấy nó?"
...
Triệu Quân cứng đờ tại chỗ, ý gì? Ý của những là Triệu Đông trộm tiền của ?
Không thể nào!
Triệu Quân theo bản năng phản bác, nhưng trong lòng một giọng nhắc nhở .
Có thể lắm chứ?
Mấy năm nay Triệu Đông ngày càng nổi loạn, chỉ học hành be bét, mà còn thường xuyên đ.á.n.h , còn giao du với những thanh niên tiếng bên ngoài khu tập thể, trường gọi phụ mấy .
Những thanh niên đó đều là những học, nhưng cũng đến tuổi xuống nông thôn, một đám trẻ nửa lớn nửa bé tụ tập , quả thực trở thành một vấn đề nan giải trong thành phố.
Có thể là Triệu Đông ?
Triệu Quân ngay cả sức để phản bác cũng .
Những xung quanh thấy như , trong lòng rõ.
Hóa bố mà còn con trai là như thế nào ?
"Đội trưởng Triệu, hôm qua còn thấy thằng Triệu Đông nhà cùng ăn xương cừu ở quán thịt dê phía đông thành phố đấy."
"Còn nữa, hôm cũng thấy thằng bé cầm một bao t.h.u.ố.c lá Hồng Tháp Sơn hút."
"Mấy hôm còn thấy thằng Triệu Đông nhà cùng tụ tập đ.á.n.h bài nữa."
...
Người trong khu tập thể cứ thế chắp vá , mũi nhọn đều chĩa Triệu Đông đang vắng mặt.
Cũng những hả hê, cho rằng Triệu Quân đáng đời, con cái của cũng quản , xem , bây giờ trộm tiền của , bố mặt mũi tìm phòng bảo vệ là mất trong khu tập thể.
Triệu Quân tối sầm mặt , mấy ngày nay Triệu Đông quả thực ngoan ngoãn, đỡ hơn nhiều so với trạng thái động một tí là đòi tiền đây.
Anh vốn nghĩ là Triệu Đông thấy nhận tin trúng tuyển nên thông cảm cho cha , bây giờ , rõ ràng là nó lấy tiền trong nhà, việc nên chột mà thôi!
Đám đông giải tán, phòng bảo vệ cũng yên tâm. Nếu là ngoài trộm, họ sẽ tránh khỏi việc điều tra, nhưng nếu là con cái trong nhà trộm, đó là chuyện gia đình, liên quan đến họ nữa.
Trước khi , một đồng nghiệp chút quen với Triệu Quân trong phòng bảo vệ đồng cảm : "Anh Triệu, đợi thằng bé về chuyện tử tế với nó, thẳng thắn tâm sự với con."
Triệu Quân cũng tại , dường như trời sinh thiết với con cái.