Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 369

Cập nhật lúc: 2025-11-10 13:36:38
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

369.

Làm bà Từ cũng giật , bà thấy Từ Sương nhiều thế bao giờ ?

Từ Sương cứ hỏi tới hỏi lui, thành công cô y tá phát bực.

Cô y tá vốn thấy trai, lòng còn rộn ràng, thế mà lắm lời thế!

“Đồng chí, vợ đồng chí sinh thuận lợi, đồng chí đừng giục nữa!”

Vừa viện lâu mở cổ tử cung, thứ đều suôn sẻ, thai nhi ngôi cũng thuận, hiểu lo lắng cái gì!

Từ Sương: “ đó hơn mười phút …”

Bà Từ kéo con trai khi cô y tá kịp mắng té tát: “Ngồi xuống ngay cho !”

Đẻ con nào chuyện mười mấy phút là ?

Bà Từ để chuyển hướng sự chú ý của Từ Sương, bèn hỏi: “Mày rảnh thì nghĩ tên cho con !”

Tên nghĩ vô , Trần Đông đặt mấy cái đều gạt , Từ Sương thậm chí rảnh rỗi còn lật từ điển, lật đến mòn cả từ điển, giờ con sắp đẻ , đừng tên chính, ngay cả tên gọi ở nhà cũng nghĩ .

Lòng Từ Sương rối bời, gì còn tâm trí nghĩ đến chuyện đó. Giờ còn chẳng nghĩ nhiều đến con, trong đầu là khuôn mặt tái nhợt vì đau của Vương Anh lúc đưa phòng sinh.

Đang chuyện, Trần Đông cũng đến.

Từ Sương tin Vương Anh sắp sinh, món ăn đang xào bếp cũng bỏ dở, Trần Đông dọn dẹp xong xuôi mới chạy vội đến bệnh viện.

“Đẻ ? Đẻ ?”

Lại thêm một ầm ĩ nữa, bà Từ liếc xéo Trần Đông: “Còn lâu!”

Mới đẩy , ít nhất cũng chờ một lúc nữa.

Trần Đông thở dốc phịch xuống ghế.

Trong lúc chờ đợi lâu dài, cuối cùng tiếng oa oa của trẻ con cũng vọng từ phòng sinh.

Cô y tá bế một bọc tã : “Chúc mừng, sáu cân rưỡi, là một bé gái.”

Bà Từ vội vàng đón lấy cháu, nãy còn chê Từ Sương sốt ruột, giờ thì chính bà rơi nước mắt .

“Ngoan ngoan, cục cưng ngoan…”

Từ Sương nắm lấy cô y tá: “Vợ thế nào ?”

Y tá: “Tình trạng .”

Từ Sương: “Vậy thì , thể gặp cô ?”

Lúc Vương Anh đẩy , tóc dính bết da đầu vì mồ hôi, mắt lim dim ngủ.

Từ Sương nắm c.h.ặ.t t.a.y Vương Anh, chút nghẹn ngào: “Em vất vả .”

Vương Anh gì, mơ màng nhắm mắt ngủ .

Từ Sương che chở đưa Vương Anh phòng bệnh, lời trong lòng là, chúng sinh nữa .

Từ Sương thực lòng cảm thấy sinh một đứa là đủ , một đứa con hành hạ Vương Anh đến mức , sinh thêm đứa nữa, thật sự đành lòng để Vương Anh chịu khổ hai.

Bà Từ ôm cháu rời tay, ngay cả Trần Đông cũng xán , còn vội vàng ngửi xem mùi dầu mỡ , sợ hỏng cục cưng quý giá .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-369.html.]

Vương Anh ngủ, Từ Sương sờ má cô, mới rón rén qua con gái.

Em bé nhỏ xíu, đầu chút tóc tơ mềm mại, đỏ hỏn và nhăn nheo.

Từ Sương đưa ngón tay , khẽ chạm con gái, một cục mềm mại, khẽ hừm một tiếng bằng giọng nhỏ xíu mềm mại.

Từ Sương bỗng cảm thấy một dòng nước ấm áp chảy tim, thật kỳ diệu, một đứa con m.á.u mủ ruột thịt.

Bà Từ nhét đứa bé tay : “Hai cha con mày gần gũi , tao xem chỗ nào lấy nước nóng, lấy cơm, lát nữa chia về, mày gì đó cho Vương Anh ăn . Mấy cứ ăn tạm .”

Từ Sương cứng đờ ôm con gái, đứa bé mềm thế , xương cốt e là còn cứng cáp ?

Trần Đông phát thèm: “Cho bế một lát?”

Ôm đứa bé mềm mại lòng, Trần Đông cảm thấy viên mãn ngay lập tức.

cũng bế lâu, Từ Sương chê ông thầy mùi dầu mỡ.

Trần Đông: “Chỉ một chút thôi mà!”

Uất ức…

Từ Sương: “Một chút cũng .”

Đây là cô con gái nhỏ thơm tho mềm mại cơ mà.

Trần Đông thèm thuồng thôi, chỉ đành chằm chằm.

Vương Anh nhà bên ngoại, nhưng mấy ngày viện, ngay cả nhân viên y tế cũng tìm của gia đình . Bà Từ bận rộn , phục vụ con dâu chút phàn nàn, ôm cháu gái nhỏ thương yêu hết.

Từ Sương thì khỏi , xin nghỉ phép mấy ngày liền, Vương Anh chỉ cần động ngón tay, sẽ Vương Anh gì.

Vương Anh tựa lưng gối, bên cạnh là món canh gà và rau củ thịt thà Từ Sương đặc biệt , khiến sản phụ giường bên cạnh phát thèm.

Ba ngày Vương Anh viện, cũng ít đến thăm.

Đầu tiên là nhân viên phòng y tế đại diện là Giang Lâm, Giang Lâm hào phóng mang theo hơn hai mươi quả trứng gà, mang theo hai gói đường đỏ và một hộp sữa mạch nha. Sau đó là Trương Na, cũng mang trứng gà và đường.

Cả đồng nghiệp đơn vị của Từ Sương, đồ mang đến nhiều, nhưng đều là đồ sản phụ dùng .

Vương Anh lúc mới thấy con gái cũng ngây , khi phản ứng , một cảm giác quyến luyến đậm đà khiến cô kìm mà ôm con.

Từ Sương: “Mẹ bảo nó giống em và , thực cũng chẳng thấy giống chỗ nào.”

Anh và Vương Anh đều , nhưng cố dối thì cũng thể bảo đứa con đỏ hỏn nhăn nheo là giống hai .

Vương Anh: “ là giống mà, mắt giống em, lông mày giống … ừm, miệng cũng giống .”

Vương Anh cảm thấy mắt giống thì còn , lông mày, miệng và khuôn mặt giống Từ Sương ?

“…Con bé cùng phong cách với em, mà cùng phong cách với .”

Vương Anh vẻ ngoài ngây thơ kiểu bạch liên hoa thuần khiết, còn Từ Sương thuộc kiểu hút hồn với vẻ ngoài tính công kích mạnh.

Bà Từ xách nước nóng bước cửa, thấy liền đồng ý: “Tao bảo , giống thằng cu nhà tao nhiều hơn! hai đứa bây đều , giống ai cũng .”

Vương Anh tủm tỉm chọc nhẹ đứa bé đang thổi bong bóng, đúng là thật, cô vẫn luôn một cô con gái, toại nguyện là , ngoại hình gì đó, cô quá xem trọng.

Từ Sương vốn thấy giống, nhưng Vương Anh một hồi, càng càng thấy giống.

 

Loading...