Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 351

Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:38:48
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

351.

Trường học nghỉ từ lâu .

Trương Vân bi thương nhận , dường như còn nơi nào để .

Cô hít hít mũi, chuẩn về hướng nhà đẻ , trời đất băng giá thế , lúc khỏi nhà cô thậm chí còn mặc áo bông to sụ bên ngoài.

Lạnh chịu nổi.

Đang đường, một từ phía nhanh chóng đuổi kịp.

"Trương Vân!"

Là một thanh niên đội mũ lông chó.

Người vẻ quen, nhưng Trương Vân nhớ là ai.

Thanh niên đó cũng vòng vo, một tràng dài với Trương Vân.

" là hàng xóm khu nhà cô... một chuyện với cô."

"Chuyện thực hàng xóm xung quanh đều , chỉ là giấu cô thôi. Hồi cô và Hứa Lỗi kết hôn, là vì Hứa Lỗi ' hùng cứu mỹ nhân' cô ?"

Trương Vân kinh hãi: "Anh, ..."

"Cô đừng ngốc nữa! Nào là Hứa Lỗi vì cô mà thương viện, bất đắc dĩ bán công việc để chữa bệnh. Tất cả là lừa cô đấy! Hồi đó dính chuyện rắc rối, thương , để cô mềm lòng, cố ý tìm một chặn đường cô, giả vờ đánh. Nếu cô tin, cứ tìm đó mà hỏi, phận đó cũng là giả thôi!"

Trương Vân: !!!

Thanh niên: "Cô đừng với ai là kể cho cô nhé!"

Nói xong, chui đám đông biến mất tăm.

Trương Vân từ từ nắm c.h.ặ.t t.a.y .

...

Hứa Lỗi cuối cùng cũng thương lượng xong khoản bồi thường với nhà họ Tôn.

Ngay cả nhà họ Tôn cũng ngờ, Hứa Lỗi dễ dàng đồng ý một trăm tệ.

Đợi đến khi khỏi nhà, Tô Tam Muội vẫn còn đắc chí: "Cuối cùng thì con Mai cũng chút ích lợi, chúng lấy một trăm tệ."

Một trăm tệ!

Nhà họ chỉ bố Tôn Mai , lương tháng chỉ hơn ba mươi tệ, nhưng cả nhà ăn uống chi tiêu xong, hàng năm mắc nợ là may . Bao giờ mới thấy nhiều tiền như chứ?

Tô Tam Muội Tôn Mai đang bên cạnh vẻ mặt đờ đẫn, : "Cuối cùng thì mày cũng chút tác dụng, ăn cơm nhà bốn năm nay."

Một trăm tệ, tiền cưới vợ cho con trai là . Đến mùa xuân, bà sẽ đăng ký cho Tôn Mai xuống nông thôn luôn, đến lúc đó những lời đàm tiếu cũng sẽ kéo dài quá lâu.

Đến Tết năm , thể tìm mối hôn sự cho con trai, nghĩ xa hơn chút, còn cháu nội !

Tô Tam Mu Muội vui vẻ, nhưng bố Tôn Mai thì vui chút nào.

Bác cả của Tôn Mai và mấy họ hàng cùng, giúp gì, nhưng ăn một bữa thịt ở nhà họ Hứa, cũng mãn nguyện .

Hứa Lỗi để giải quyết thỏa, bảo hết chỗ thịt để dành trong nhà, thịt lợn xào cải thảo, ăn kèm với màn thầu thơm lừng, khiến mấy cùng đều no bụng.

Bác cả Tôn Mai thấy vợ chồng em trai sắc mặt , bèn kịp thời dẫn .

Bây giờ chỉ còn ba nhà họ Tôn.

Bố Tôn Mai thấy còn ai, mới trừng mắt vợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-351.html.]

Tô Tam Muội rụt , nhưng bà thấy chồng , mới lấy một trăm tệ, chuyện còn đáng để vui ?

Bố Tôn Mai cảm thấy nghẹn trong lòng.

Không nghẹn vì danh tiếng con gái đổi lấy một trăm tệ, cũng lo Tôn Mai lấy chồng.

Mà là ông cảm thấy.

Bị hớ !

Cái thằng họ Hứa mở miệng đồng ý một trăm tệ vấn đề gì.

Trong mắt bố Tôn Mai, chẳng hớ ?

Biết thế... thế thì nên năm trăm tệ!

Cứ thách giá trời, còn thể trả giá tại chỗ mà!

Cùng lắm thì ba trăm hai trăm, cũng còn hơn một trăm chứ!

Bố Tôn Mai trong lòng thoải mái, cảm thấy thực sự Tô Tam Muội cho sai lầm, phụ nữ ông bồi thường một trăm tệ, cứ lặp lặp , để cho ông thời gian suy nghĩ.

Một trăm tệ thì gì chứ!

Mặc dù bố Tôn Mai vẫn nhận một trăm tệ, nhà Hứa Lỗi xoay sở , nhưng đồng ý dễ dàng như , trong mắt bố Tôn Mai, chẳng là nhà giàu ? Bố Tôn Mai ngay lập tức cảm thấy một trăm tệ là đủ.

Sự hối hận như thủy triều, hết đến khác xô đẩy trái tim già nua của ông.

Bố Tôn Mai: "Bà chỉ nghĩ đến một trăm tệ thôi, bà thấy thằng Hứa Lỗi đó, một trăm tệ cứ như nhặt ! Bà cảm thấy gì lạ ?"

Tô Tam Muội vẻ mặt ngơ ngác, Hứa Lỗi á? Ai tên lừa đảo đó? Vừa nãy khi ăn cơm Hứa Lỗi đồng ý , lúc đó bà chỉ lo vui mừng, trong lòng chỉ nghĩ đến việc lấy tiền về bồi dưỡng cho con trai, để tiêu hết một trăm tệ.

Làm gì còn thời gian để ý đến Hứa Lỗi?

Bố Tôn Mai: "Bà thấy Hứa Lỗi đồng ý quá dễ dàng ?"

Tô Tam Muội gật đầu, đúng là quá dễ dàng thật, khi đến họ bàn bạc kỹ , nếu Hứa Lỗi thật sự đồng ý, họ còn một đường lui. Cùng lắm thì tám mươi tệ cũng .

"Ông nó, ông thật lợi hại!"

Tô Tam Muội thật lòng cảm thấy chồng giỏi giang, gì nhiều, đối phương đồng ý .

Bố Tôn Mai: "..."

Tức c.h.ế.t mất!

Sao ông tìm một vợ ngu ngốc như thế chứ!

"Bà cảm thấy nhà Hứa Lỗi giàu ? Bà xem đồng ý dễ dàng như , một trăm tệ cứ như tiền ..."

Tô Tam Muội mở to mắt, thở lập tức dồn dập.

Bà nắm chặt cánh tay bố Tôn Mai: "Ông nó! Ý ông là..."

Bố Tôn Mai: "Cuối cùng bà cũng hiểu , chỉ cảm thấy chúng đòi quá..."

Tô Tam Muội cắt ngang lời ông: "Ý ông là! Hứa Lỗi giàu ? Ôi trời ơi, thế thì chúng thể để con Mai xuống nông thôn ! Chúng gả con Mai chứ! Ông nghĩ xem, giàu như , chúng lúc đó gả con Mai , chẳng con trai sẽ đảm bảo ? Ôi chao, thế thì quá , chúng chỉ lấy một khoản bồi thường, còn thể đòi thêm một khoản tiền cưới nữa..."

Bố Tôn Mai: ...

Mệt , hủy diệt.

Bố Tôn Mai: "Bà thể tỉnh táo một chút ? Hứa Lỗi là việc , tiền, thì bà dám tiêu dám lấy ? Không chừng lúc nào rước họa ! Ý là chúng đòi Hứa Lỗi thêm một chút! Bà xem đồng ý dễ dàng như , thế chúng nên đòi năm trăm tệ, chừng cũng thể đồng ý... bây giờ vẫn muộn, chúng đợi ngày mai lấy tiền thì hỏi thêm một chút, đưa hai trăm tệ thì chúng đồng ý!"

 

Loading...