Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 337
Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:00:36
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
337.
Trần Đông đang uống rượu hăng say, chợt thấy một vén rèm cửa nhà họ Mã bước thẳng .
"Ối chà, sư phụ Trần nhà sống sung sướng quá nhỉ."
Trần Đông cũng , tiện tay lấy một chén rượu rót đầy cho : "Sao ông thời gian rảnh rỗi đến đây ?"
Người đến chính là em già quen rộng mà ông tìm, em trạc tuổi ông, nhưng đôi mắt nheo , một tay cũng linh hoạt cho lắm.
nếu cho rằng chỉ là một ông già tầm thường thì lầm to , em họ Tống, thời xã hội cũ nghề kéo xe tay. Ban đầu là tự đổ mồ hôi, kết nối một nhóm em, trong đó cá lộn rồng lộn, nương tựa lẫn . Không ai ông Tống già sâu đến mức nào, hiếm là khi xã hội mới đến, ông Tống già lập tức giải tán đám em của tại chỗ, tản đó ai cũng sống khá .
Bản ông Tống già nghề sửa xe đạp, một ăn no cả nhà đói.
"Tao đến gì mày ?" Ông Tống già nốc cạn một chén rượu, hất cằm bảo Trần Đông rót cho ông chén nữa: "Chuyện mày , manh mối !"
Trần Đông: "Có manh mối? Không thể nào, mới bao lâu chứ, thể nhanh như ?"
Ông Tống già: "Thích tin thì tuỳ, sáng nay xuống tàu hỏa, tổng cộng bảy tám cơ đấy."
Trần Đông lập tức tỉnh táo hẳn, rót đầy rượu cho ông Tống già hỏi: "Vậy già thấy chuyện nên thế nào?"
Đừng thấy ông quen nhiều, nhưng gặp loại cặn bã , ông thật sự . Bắt giữ đưa đến đồn cảnh sát, cũng , nhưng bắt tận tay hiện trường của những kẻ , sợ là khó kết tội. Trần Đông cảm thấy loại buôn , nhất là bắt , tống trong cả đời , ông mới yên tâm.
Bằng , vợ tử đang mang thai, lỡ đám từ bỏ ý đồ , gì ông già nhúng tay con cháu của tử thì ?
Ông Tống già nhấp một ngụm rượu nhỏ, nheo mắt thì thầm: "Tao thấy mày cần tốn sức như , cái đám xuống xe theo dõi , mà chỉ mỗi nhóm theo . Tao thấy hình như cả mấy ông cảnh sát chìm cũng đang điều tra đấy."
Trần Đông mừng rỡ , suy nghĩ kỹ lắc đầu: "Mấy kẻ mới đến thì dễ , tao lo thằng trong sân nhà kìa. Thằng cha đó đúng là bánh màn thầu rơi xuống đất dẫm một cái— loại , chỉ sợ nó ch.ó cùng dứt giậu, sân nhà thì trẻ con."
Ông Tống già khà khà: "Chuyện đơn giản ?"
Ông cầm đôi đũa bên cạnh gắp một miếng thịt luộc lớn dính dầu ớt đỏ: "Nếu mày yên tâm, thì cứ kiếm chuyện cho nó . Khiến chuyện nhà chuyện ngoài của nó trộn lẫn , cho nó phiền não. Thằng củ tỏi thối đó tao điều tra , đuôi tóc (tật ) cả đống, nhưng là kẻ nhẫn tâm và bình tĩnh, cho nó rối loạn lên, cuối cùng nó dám bỏ rơi tất cả mà chuồn êm đấy."
Trần Đông đập tay xuống đùi: " thế! Tao thấy cái thằng tâm địa độc ác, vợ con già cũng chẳng mấy quan tâm, chừng thật sự ý định tự chuồn."
Ông Tống già hiệu bằng tay: "Thằng nhóc chẳng gì , nó chỉ ăn bám vợ, mà còn léng phéng bên ngoài mấy vụ... Có hai đứa bán son phấn (gái làng chơi) , còn móc nối với một cô gái đàng hoàng nữa."
Trần Đông vẻ mặt ghê tởm: "Cái thằng gà con (yếu ớt) đó mà cũng móc nối khác? Ai mắt mù như vợ nó ?"
Ông Tống già: "Nên mới cô gái nhỏ vẻ bề ngoài mà, cái thằng củ tỏi thối còn lừa là cán bộ, bình thường mời cô gái ăn cơm xem phim, lừa xoay như chong chóng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-337.html.]
Trần Đông: "Vậy ý ông là?"
"Mình phanh phui chuyện ?"
Ông Tống già liếc sư phụ Mã đang ngây như chim cút vì lén, chỉ qua: "Bảo nhà cô em họ của ông từng theo đuổi mày tố giác ? Dù hai nhà thù, thế thì hợp lý."
Trần Đông: "... Ông thể đừng theo đuổi ?"
Sư phụ Mã yếu ớt : " lời nào , em họ theo đuổi lão Trần, cạch mặt lâu ."
Trần Đông: "... Đã bảo là đừng theo đuổi mà."
Ông Tống già: "Cái đó trọng điểm, dù thì cái việc đầu tiên cứ để cái thằng thiếu dây thần kinh (ngu ngốc) nhà cô em họ ông, tử sư phụ Mã... gọi là Mã Ung Quân đúng ? Bảo nó tố giác."
Sư phụ Mã: "... Thực nó cũng hẳn là tử nữa."
Sư phụ Mã khắc khoải một lúc bàn bạc: "Thôi , thà là mấy em tìm cách còn hơn, nên để bọn hậu bối nó nhúng tay . Nhà Ung Quân còn mấy đứa con nít, lỡ mà Hứa Lỗi nó ghi hận thì con cái ?"
Ông Tống già: "Cái cũng đúng. Vậy thì để bên tìm ."
"Chuyện cũng là vì là xã hội mới , chứ đặt ở xã hội cũ, tóm bọn buôn là thắp đèn trời (một kiểu tra tấn, hành quyết dã man) nó , cái lũ ô uế khốn kiếp gì , đáng đời năm nay ăn cơm miễn phí."
Ông Tống già ban đầu chỉ là giúp Trần Đông một việc, nhưng điều tra riết nổi cơn thịnh nộ thật sự.
Hứa Lỗi đúng là cái loại ngũ độc câu (đủ thói hư tật ), đàn ông ăn bám vợ còn lăng nhăng, giữ tiền tiêu xài cho đưa về nhà, bắt cóc trẻ con ngay cả đồng nghiệp cũng xuống tay , bình thường còn giả vờ đàng hoàng lừa gạt...
Ông Tống già cảm thấy cần hành hạ thằng một trận mới tống , bằng cứ bắt một cách bình thường như thế, cái thằng xú uế Hứa Lỗi lẽ chỉ âm thầm than vận may thôi.
Loại là thế đấy, oán trời trách đất trách tổ tông, oán thời vận may, oán đất nước , oán bố cán bộ, oán vợ đủ giàu, oán con cái chịu khó, oán xã hội bất công. Oán oán chỉ oán bản , giỏi tự bào chữa lắm!
Ông Tống già hừ một tiếng, hành hạ cho thằng nhóc tróc một lớp da thì xong!
Hứa Lỗi mặt căng thẳng, tâm trạng tệ.
Mặt Sẹo xoa mũi, xun xoe: "Cái là thật sự hết cách ? Cậu đừng trách em , mấy em suýt nữa thì c.h.ế.t dí ở một cái xã (công xã) bên cạnh ."
Bản họ đang đưa đứa bé bắt cóc , nhưng ai ngờ khỏi thành phố, một xã viên ( của công xã) nào đó cảnh giác. Họ sợ quá vứt bỏ đứa bé chạy, những nơi khác , chỉ thể đến đây tránh sóng gió thôi.
Hứa Lỗi vẫn im lặng, khiến mấy theo Mặt Sẹo cũng cảm thấy thoải mái lắm.