Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 332
Cập nhật lúc: 2025-11-10 02:59:02
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
332.
Trương Vân quấn một mảnh vải đầu, cầm chổi lông gà quét bụi. Mặc dù nhà khá đông , nhưng bố chồng là một nghiện t.h.u.ố.c lá nặng, mấy năm nay gần như cưa miệng, ngoài ăn uống hút t.h.u.ố.c thì chỉ ngủ, trong nhà như vô hình.
Mẹ chồng thì thông cảm cho cô, nhưng chồng sức khỏe , ít việc.
Còn về Hứa Lỗi, Trương Vân nỡ sai khiến chồng , chồng là học thức, thời học thành tích cũng tệ. Lúc theo đuổi cô còn từng bức thư tình, Trương Vân đôi khi cảm thấy cuộc sống khổ quá chịu đựng nổi, liền lấy những bức thư tình đó xem, chỉ cần một , cô vô tận dũng khí.
Trương Vân cảm thấy, dù là vì Hứa Lỗi, cũng cố gắng chống đỡ, cái nhà cô .
Hứa Đại Bảo chạy , khép nép gọi một tiếng Mẹ: "Con mua pháo nhỏ."
Trương Vân nghĩ ngợi liền trả lời thẳng: "Mua gì mà mua! Nhà tiền."
Một hộp pháo nhỏ một hào, bằng một bữa bắp cải .
Tiền lương một tháng của cô cũng chỉ bấy nhiêu, tiết kiệm thì ? Chồng và chồng đều sức khỏe , thể ăn quá tệ, con học cũng cần tiền, ăn uống mặc quần áo, mỗi ngày Trương Vân mở mắt là cảm thấy vô vàn áp lực đè lên.
Hứa Đại Bảo mím môi, cãi ầm ĩ, nhưng trong ánh mắt đầy rẫy sự oán hận.
Nó cảm thấy bà nội đúng, nó chính là một con rắn độc. Nó là con trai của cô cơ mà, cớ gì cô mua pháo nhỏ cho nó? Hơn nữa chuyện Lư Đản , bà nội lóc van xin nó , nó vẫn đ.á.n.h nó một trận thẳng tay.
Hứa Đại Bảo yên như cây cột, Trương Vân dọn dẹp mệt c.h.ế.t, ghét bỏ : "Con mau ngoài, chỗ bụi, con bẩn quần áo giặt."
Hứa Đại Bảo càng thấy nó , chỉ nó.
Nó thầm một câu kế, nó , kế mới đối xử tệ với con nít, ruột của nó còn chẳng bằng kế của khác.
Hứa Đại Bảo c.h.ử.i thề nhỏ tiếng, nên Trương Vân thấy.
Cô quen với việc quản lý trẻ con ở trường, trong lòng thương Hứa Đại Bảo, nhưng là đóng vai ác.
"Ôi trời, con việc thì ngoài."
Trương Vân đuổi Hứa Đại Bảo ngoài.
Hứa Đại Bảo lập tức tủi tìm bà nội.
Thím Hứa lâu liền bước cửa, vẻ mặt áy náy: "Tiểu Vân, Đại Bảo tìm con xin tiền mua đồ ? Hay là con cho nó một hào , con , trẻ con ở sân đứa nào cũng hư, thèm chơi với nó, nó một tội nghiệp lắm. Mẹ thấy mà xót xa , con xem nhà họ Mã đó, chẳng qua là con họ suýt mất, nhưng mất ? Cớ gì khắc nghiệt với Đại Bảo nhà như ? Trẻ con gì..."
Trương Vân trong lòng khó chịu, cô về là gặp sân lớn đ.á.n.h , cô đương nhiên nghi ngờ gì về phía nhà , kết quả đ.á.n.h xong cô mới , hóa là thằng cả nhà chuyện sai, nó chơi với , về nhà thấy cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-332.html.]
Trương Vân mâu thuẫn lắm, một mặt cô thấy Đại Bảo thật sự gì, thể về nhà hé răng, nếu đổi là Đại Bảo mất mà Lư Đản , cô cũng sẽ tức giận. mặt khác, Trương Vân thấy nhà oan ức, dù đứa trẻ cũng mất mà? Chuyện cãi vã cứ kéo dài đến bây giờ hai nhà gặp đều coi như thấy. Thật sự quá đáng một chút.
Đừng thấy Trương Vân giáo viên chút tính cách chua ngoa, nhưng nhiều năm sống với gạo mắm dầu muối , cuối cùng cũng khôn một chút, cũng tình thế .
Trong cái sân lớn , nhà Vương Anh mới đến quan hệ với nhà họ Lưu, với nhà họ Mã cũng mâu thuẫn lớn. Đặc biệt ngày đứa trẻ mất, Lư Đản bệnh giữa đêm, Vương Anh còn cho Lư Đản uống t.h.u.ố.c hạ sốt, nhà họ Mã đó còn đặc biệt đến tặng nhà Vương Anh một đôi giày bông đế nhiều lớp tự nữa.
Cũng từ đó trở , trong sân lớn mới bàng hoàng nhận , đây chỉ chuyện vặt trong nhà, bây giờ mới một bác sĩ sống trong sân tiện lợi đến mức nào.
Cho dù bình thường nhờ vả , cũng thể đắc tội, lỡ như nhà việc khẩn cấp, cô còn đến cầu xin .
Vì bây giờ trong sân lớn ngoài nhà cô , ba nhà còn đều hòa thuận thể tả.
Trương Vân bây giờ là hối hận, nhưng ai bảo cô đắc tội với ngay từ lúc Vương Anh mới đến chứ? Lúc đầu nịnh nọt, Trương Vân kéo nổi mặt xuống.
Đã kéo nổi mặt xuống, lúc Trương Vân cũng chỉ thể chiều ý chồng đồng ý mua pháo nhỏ cho con trai, chẳng lẽ cứ để con trai bạn ? Mua hộp pháo nhỏ, để nó sang sân bên cạnh mà chơi.
Thím Hứa quá nhiều tâm cơ, bà vội vàng vẻ mặt hòa nhã : "Tiền con đưa , lát nữa mang ngoài cho Đại Bảo. Thằng bé , chạy ."
Tiền của con dâu bỏ , bà đưa cho cháu, tiện thể cũng khiến Đại Bảo cảm thấy bà nội thương nó hơn ruột.
Trương Vân nghĩ kỹ, tiện tay móc một hào đưa cho chồng.
Tuy nhiên nghĩ cũng buồn phiền, Tết đến khó khăn, khó khăn chính là thời gian , để một cái Tết ấm cúng, hầu hết các đơn vị phát lương sớm hơn bình thường gần nửa tháng.
Trường học cũng như , mấy hôm phát tiền lương .
Vừa phát, khoản tiền chi tiêu trong nhà liền như nước chảy, chỗ mua vài thước vải, chỗ mua chút lương thực tinh thịt lớn, mới chỉ vài ngày ngắn ngủi, lương hết hơn nửa.
Chưa đủ, Tết còn tính toán sắm sửa đồ đạc.
Trương Vân mặt mày ủ rũ, hối hận một hào đưa .
Thím Hứa tâm sự của cô con dâu , bà hì hì.
"Tiểu Vân , nhà ngoại con... năm nay còn ?"
Điều kiện nhà ngoại Trương Vân tệ, mấy năm Trương Vân vì cưới Hứa Lỗi, nhà phản đối kịch liệt, thậm chí còn thẳng là nếu cô lấy thì sẽ nhận đứa con gái nữa.
Trương Vân vẫn cưới, đòi một đồng sính lễ nào, chỉ gói ghém quần áo chăn mền của , kẹp theo một trăm đồng tiền tiết kiệm của về nhà chồng.
Những năm kết hôn, quan hệ của Trương Vân với nhà ngoại vẫn hòa hoãn, nhưng năm ngoái cuộc sống khó khăn, ruột Trương Vân thật sự đành lòng thấy con gái như , mềm lòng cho hai mươi đồng. điều khiến bà tức giận là, Trương Vân cứng đầu ném trả hai mươi đồng nhà ngoại cho, rằng cô thà đào rau dại cũng lấy một đồng của nhà ngoại.