Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 318

Cập nhật lúc: 2025-11-10 02:27:36
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

318.

Vương Anh nhếch mày: "Sống qua ngày thôi mà, gì chuyện cám dỗ cám dỗ, bất kể nam nữ, ai mà chẳng đối mặt với đủ loại cám dỗ, cô ?"

Dương Tình nhanh chóng dịu giọng: "Chị đúng."

Bên ngoài tiếng Từ Sương, Vương Anh nhanh nhẹn thu dọn đồ đạc.

" đây."

Từ Sương đến đón cô .

Ngay cả trong nhà máy đường, việc ngày ngày báo danh đến đón như cũng hiếm thấy, bây giờ phòng bảo vệ nhà máy đường đều Từ Sương , gặp mặt còn thể vài câu.

Nhìn hai vợ chồng trẻ ngọt ngào rời , đám thanh niên phòng bảo vệ ngưỡng mộ thôi.

"Chậc, nếu vợ xinh như , cũng nhất định đối xử với cô như thế."

"Anh đúng , phó đội Triệu?"

Triệu Quân khó chịu vô cùng, nếu bây giờ thể tùy tiện đổi công việc, ở phòng bảo vệ nữa.

Vương Anh đây là ý gì? Cố tình nhục ?

Không chỉ là m.a.n.g t.h.a.i một đứa con, đến mức bắt chồng ngày nào cũng đưa đón ?

Triệu Quân thở hắt một nặng nề, từ khi trọng sinh trở về, cái chút tình nghĩa vợ chồng bao năm tích lũy của dành cho Vương Anh tiêu tan gần hết.

Vương Anh hết đến khác mất mặt, bây giờ ngày ngày chướng tai gai mắt .

Triệu Quân cảm thấy khó chịu và bực bội, phụ nữ thật sự hẹp hòi. Anh đối với cô ? Ăn uống đều thiệt thòi cô , đến mức cố ý cái trò để gây khó dễ cho ?

Triệu Quân thực sự nghĩ rằng Vương Anh cố tình, cố ý để Từ Sương bộ tịch đến giẫm lên mặt .

Nếu Vương Anh Triệu Quân nghĩ như , cô chắc chắn sẽ một câu.

Người đúng là vẽ mũi cánh cửa – mặt to quá mức!

Thật sự nghĩ rằng trái đất quanh một ?

 

Vương Anh và Từ Sương đến nhà hàng, ăn xong ung dung bộ về nhà.

Vừa sân lớn, một bóng lao tới mặt, suýt chút nữa đ.â.m sầm cô. Cô né tránh, gần như là bản năng mà bảo vệ bụng . May mắn đối phương cũng nhận đến đợi, liền phanh gấp .

Vương Anh tức giận đầy bụng, kỹ , xông là con dâu thứ hai nhà Mã Đại Liên, Vương Anh loáng thoáng nhớ đó tên là Đinh Chiêu Đệ.

Đinh Chiêu Đệ thất thần, tóc tai rối bời, suýt đ.â.m Vương Anh cũng gì, chỉ chăm chăm lao ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-318.html.]

Vương Anh mù tịt, nhưng cô tiến lên ngăn cản, ngược cẩn thận tránh . Bởi vì khi Đinh Chiêu Đệ chạy ngoài, những trong sân cũng ùn ùn theo ngoài.

"Đêm hôm tối đen như mực thế , mấy mau theo , đừng để con trẻ tìm thấy, lớn lạc mất."

"Các Lư Đản nhà họ Mã thể chạy chứ, chị nó đều về , chỉ thấy."

"Anh đừng xem thường, đẻ bên , năm ngoái cũng gần thời gian , trong thành phố liên tiếp mất bốn đứa trẻ đấy. Nói chừng là bọn bắt cóc."

"Anh mau đừng nữa, thấy thím Mã sắp ..."

...

Vương Anh vội vàng kéo thím Lưu cũng đang định ngoài tìm : "Thím, chuyện gì ?"

Thím Lưu vỗ vỗ tay Vương Anh: "Con nhà họ Mã lạc một đứa, trông lắm, sân nhà với sân bên cạnh đều huy động , ngoài tìm. Con đang mang thai, đừng nhúc nhích nữa, ở nhà nghỉ ngơi cho ."

Dừng một chút, thím Lưu nhớ đến mấy hôm Từ Sương đặc biệt mang một thanh thịt đến nhờ bà, nhờ bà chăm sóc Vương Anh nhiều hơn, dù Từ Sương công việc, thể lúc nào cũng ở bên Vương Anh. lúc bà Từ ở quê, chỉ thể gửi gắm hàng xóm gần nhà quan tâm hơn.

"Con ở nhà một cũng an , con sang nhà thím , chị dâu Cát con đang ở nhà đấy."

Lúc Vương Anh là về một , chắc là Từ Sương vẫn đang bận rộn ở nhà hàng. Thím Lưu sắp xếp Vương Anh sang nhà , vội vã , Vương Anh cũng thấy trong đội ngũ tìm ít gương mặt lạ, chắc là cư dân ở sân bên cạnh.

Những đàn ông nhà họ Lưu và con dâu cả nhà họ Lưu là Đường Mẫn đều , ở chỉ con dâu thứ hai là Cát Nguyệt, và hai đứa trẻ nhà con cả.

Cát Nguyệt nhóm lò với Vương Anh: "Mấy đứa trẻ trong sân tuổi tác gần , hai nhà họ Mã sáu đứa trẻ, cách , đứa lớn nhất mới mười một, đứa nhỏ nhất mới một tuổi. Lần mất là đứa lớn nhất của nhà thứ hai, Lư Đản, năm nay mới bảy tuổi. Vừa nãy chơi cùng chị ruột nhà con cả, và thằng cả nhà họ Hứa. Kết quả mấy đứa lẻ tẻ về, chỉ về."

"Ban đầu còn tưởng là con bé chơi quên trời đất, kết quả chờ mãi mà thấy . Đi tìm cũng thấy, lúc mới hoảng hốt về tìm chồng ."

Nói là bây giờ trị an hơn so với mấy năm , nhưng chuyện bắt cóc vẫn chấm dứt.

Vẫn những kẻ buôn mất lương tâm như , liều mạng ăn đạn cũng chuyện . Đặc biệt là đứa trẻ nhà họ Mã năm nay tròn bảy tuổi, vì điều kiện nhà họ Mã bình thường, dân đông công nhân ít, nên nuôi gầy gò, qua trông như năm tuổi. là lứa tuổi mà bọn buôn thích nhất.

Trẻ nhỏ hơn nữa thì lớn thường yên tâm cho ngoài, khó dụ dỗ. Lớn hơn nữa thì ghi nhớ nhiều hơn, bắt nuôi thuần phục.

Cát Nguyệt cảm thán: "Hôm nay may mà Dương Dương theo, chị xem bọn buôn đáng ghét đến mức nào, mười tháng hoài thai, chỉ cần một hành động là chia cắt con , thật sự , đều nên bắt cho ăn đậu phộng!"

Vương Anh: "Cô đúng."

Mặc dù thời gian m.a.n.g t.h.a.i dài, nhưng Vương Anh yêu thương đặc biệt đứa nhỏ trong bụng. Chỉ cần nghĩ đến đứa bé trong bụng thể bắt cóc, Vương Anh liền vô cùng tức giận.

Lưu Dương nhà họ Lưu năm nay tám tuổi, đến lúc chuyện , trong sân lớn chỉ nó và Lư Đản lạc tuổi tác gần , thấy bạn chơi thường ngày cùng lạc, càng thêm lo lắng trong lòng.

lớn , bây giờ nhiều là như , lừa trẻ con, lừa thì bao giờ trở về nữa!

Ôi, hy vọng Lư Đản thể sớm về nhà.

Vương Anh ngoài qua cửa sổ nhà họ Lưu, nhà họ Mã đều tìm , trong nhà chỉ còn mấy đứa trẻ và thím Mã. Thím Mã đang lo lắng cuống cuồng vòng quanh nhà.

 

Loading...