Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 312

Cập nhật lúc: 2025-11-10 02:09:56
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

312.

Thím Mã: "Cải thảo là tính theo đầu , nhà chúng sáu lớn sáu đứa trẻ, tính ít nhất ba trăm rưỡi cân trở lên."

Vương Anh: !!!

Thím Lưu: "Nhà chúng cũng gần như thế, năm lớn hai đứa trẻ, ít nhất cũng ba trăm cân trở lên."

Vương Anh: ???

Ngay cả thím Hứa vốn nhiều mưu mẹo cũng : "Nhà chúng bốn lớn một đứa trẻ, hai trăm cân là thể ít hơn ."

Vương Anh: ...

Không Vương Anh ít thấy lạ, thật sự là mấy năm nay cô sống ở nông thôn, tuy tiền bạc ít hơn thành phố, nhưng ăn uống đều là tự từ đồng ruộng. Mùa hè phơi nhiều rau khô, mùa đông loại rau ăn phong phú hơn nhiều. ở thành phố ăn uống đều dựa lương, đương nhiên nhiều lựa chọn như .

Thím Lưu: "Ba trăm cân cải thảo, cộng thêm hai giỏ củ cải, nhà năm nay coi như đủ ."

Thím Hứa: "Nhà cũng , trong mấy nhà chúng , chỉ nhà Vương Anh là ước chừng cần tích trữ nhiều. Dù vẫn con, hai vợ chồng sống tự do tự tại. À Vương Anh, xe đạp nhà cô gần đây dùng ? Hay là cô cho thím mượn xe đạp dùng một chút? Cô xem hai trăm cân cải thảo nhà kéo về, cũng dễ dàng gì."

Vương Anh hì hì đáp: "Thím nhỉ, mua xe đạp chắc chắn là dùng . Sáng sớm tối muộn xe đạp . Chị Vân xe đạp ? Phải chị Vân? Thím xem chồng chị , là chị Vân mai bộ nhé, nếu thím Hứa khó chở cải thảo."

Trương Vân từ khi Từ Sương tát mặt, đối với hai vợ chồng Vương Anh chẳng những là ý kiến, mà là ý kiến lớn luôn.

vốn thấy Từ Sương trai, cũng chỉ kém đàn ông nhà một chút thôi, còn cảm thấy Từ Sương lấy Vương Anh chút thiệt thòi. bây giờ cô nghĩ như nữa.

Mỗi chồng cô lỡ lời điều gì , đầu bên Từ Sương liền bắt đầu đồ ăn ngon.

Anh cũng lúc nào cũng thịt, dù nhà ai cũng nhiều phiếu thịt để mà tiêu xài hoang phí, nhưng quá nhiều tâm cơ!

Anh rán mỡ lợn, xào rau dùng mỡ động vật , còn thỉnh thoảng mang đồ ăn mặn từ nhà hàng về hầm bếp. Anh chọc lò bên đó, bên thằng cả liền bắt đầu , Trương Vân ôm con trai lớn mắng Từ Sương mặt thú! Thật uổng cho là đầu bếp trưởng nhà hàng quốc doanh, đúng là một tên ích kỷ tình !

Trương Vân bây giờ thấy khuôn mặt trai của Từ Sương cũng chẳng còn tâm trí để mà thưởng thức nữa, chỉ thấy đàn ông đáng ghét.

Lúc Vương Anh bóng gió chèn ép chồng cô , Trương Vân ngay lập tức bảo vệ.

"Mẹ, cần mượn xe đạp của khác, cùng lắm thì mai con dậy sớm hơn hai tiếng bộ đến trường. Chúng một nhà, đương nhiên thể học cái thói ích kỷ khắc nghiệt của khác. Mẹ yên tâm, gần đây con dùng xe đạp nữa, để ở nhà cho dùng!"

Trương Vân xong, liền liếc Vương Anh một cái đầy khinh bỉ xen lẫn tự mãn, ghê tởm xen lẫn khoe khoang.

Thím Hứa: "Tốt lắm Tiểu Vân, mà, trong nhà chỉ con là thương nhất. Bà già tu tám kiếp phúc khí ."

Trương Vân: "Mẹ, đừng , chúng một nhà, vả , con lấy Lỗi, đương nhiên hiếu thảo với như Lỗi. Con như một , tự thành phố hưởng phúc, mặc kệ già chịu khổ chịu tội. Người mà hiếu thảo, đó còn là ? Chẳng chút tình nào, ngày tháng thấy cũng chẳng . Người bách thiện hiếu vi tiên..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-312.html.]

"Kìa, thím Lưu, thím bên tụ tập một vòng , chúng nên xem ?"

Vương Anh hai lời liền kéo thím Lưu chạy lên phía .

Để Trương Vân đang nóng giận c.h.ế.t phía .

Thím Mã cũng vội vàng đuổi theo, hai cô con dâu của cô canh chừng cải thảo , hiện trường hai nhóm nhỏ, một là thím Hứa và Trương Vân, một là Vương Anh và thím Lưu. Cô chắc chắn theo thím Lưu. Cái giọng giáo điều của Trương Vân, cô cũng .

Ba quan tâm chồng nàng dâu Trương Vân gì chua chát phía , cố gắng chen đám đông.

"Bắp rang bơ!"

Trong đám đông rõ ràng là một ông lão ngoài sáu mươi tuổi, mặc một chiếc áo, cái ghế đẩu nhỏ, tay trái kéo ống thổi, tay đang lắc cái nồi hồ lô. Ngọn lửa đỏ bừng bên đang nướng cái nồi hồ lô xoay tròn. Xung quanh ít đứa trẻ chằm chằm cái nồi đó, một bịt tai.

Vương Anh mừng rỡ thôi, thím Lưu vội vàng dặn dò con dâu cả: "Mau, về lấy hai ca hạt ngô, mang theo một cái bao tải đến. Vương Anh, nhà cô cần ?"

Vương Anh: "Cần! Phiền chị dâu Đường với Từ Sương một tiếng, bảo cũng chuẩn một ca ."

Hiếm khi gặp bắp rang bơ kiểu cũ, Vương Anh thể hưởng ứng?

Thím Mã vội vàng gọi: "Tiểu Đường nhớ ghé qua nhà , nhà Ung Quân đang ngủ ở nhà, cô hỏi nó lấy ba ca và hai cái bao tải."

Chị dâu Đường đáp một tiếng, lúc Trương Vân và thím Hứa chen .

Thấy Đường Mẫn sắp , thím Hứa liền gọi Đường Mẫn giúp bà mang theo.

Ai ngờ Đường Mẫn nhanh, trong đám đông lộn xộn, lời thím Hứa gọi Đường Mẫn thấy , khuất dạng .

Vương Anh với vẻ mặt háo hức cái nồi hồ lô rang bắp ở giữa, ông lão ho một tiếng, khàn giọng hô ngoài: "Tránh nào!"

Ông nhấc nồi hồ lô khỏi lửa, miệng nồi lồng một cái bao tải dài, cái bao tải dài nối từ vài mảnh vải, dài ngoằng.

Ông lão một chân đạp lên miệng nồi lắc, tay cầm một cái ống thép dài giống như cái thanh sắt, dùng sức bẻ một cái, chính là một tiếng nổ đùng!

Lũ trẻ reo hò một tiếng, một làn khói trắng liền lan tỏa. Kèm theo làn khói trắng, lác đác bắp rang bơ văng , những đứa trẻ nhanh chân hai lời chen lên nhặt.

Ông lão đổ bắp rang bơ trong bao tải dài , bắp rang bơ nóng hổi mang theo mùi thơm ngọt ngào, khiến lũ trẻ thèm nhỏ dãi.

"Tám xu một nồi. Thêm đường một hào."

Chủ nhân của nồi bắp vác hơn nửa bao tải bắp rang bơ lên vai, con của cô quấn quýt bên cạnh như một chú cún: "Mẹ, cho con ăn! Cho con ăn!"

"Ăn ăn ăn, vì cái thằng nhãi ranh nhà mày, mày tốn tám xu hả? Đừng cản đường ở đây nữa, về nhà ăn!"

Loading...