Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 305

Cập nhật lúc: 2025-11-10 01:56:12
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

305.

Tuy nhiên, Vương Anh hề hối hận, cô cảm thấy sự oán hận của chủ nhân cũ là đúng, khổ sở cả đời, ngoài thấy cô hào nhoáng, lấy đàn ông . Trên thực tế, sự hy sinh của cô coi thường, công lao xóa bỏ.

Mẹ kế, chuyện dễ dàng như ? Ngay cả Vương Linh Linh sự thúc đẩy của lợi ích cũng thể trụ vững với danh phận kế của con Triệu Quân, cảnh kiếp của chủ nhân cũ thể hình dung .

Vương Anh Triệu Quân xa, quần áo dính bẩn, tóc rối bù, vẫn đang duy trì trật tự ở cổng lúc tan .

Ha ha, nghĩ cũng , phụ nữ thể yên tâm hy sinh ở nhà, cuộc sống của đối phương dường như cũng lắm.

Biết sống , yên tâm .jpg

Vương Anh ngân nga khúc hát đạp xe nhanh đến khách sạn quốc doanh.

Nói thì nhà máy đường và khách sạn xa, bộ mất hai mươi phút, xe đạp chỉ mất sáu bảy phút. Vương Anh phóng xe vù vù đến khách sạn, dừng xe ở cổng .

Bảo là khách sạn lớn nhất huyện, so với hai ba bàn khách buổi tối ở thị trấn Tây Pha, khách sạn huyện buổi tối vô cùng náo nhiệt.

Mấy đàn ông độc tụ tập uống rượu, một gia đình vẻ đang ăn mừng, còn cán bộ đang đối diện chuyện công việc…

Tỷ lệ lấp đầy đến bảy tám phần mười.

Vương Anh đây cũng thường xuyên đến khách sạn, nên cửa chào hỏi.

“Chị dâu ? Đến tìm đại đầu bếp Từ ?”

Vương Anh ngoẹo cổ, thật, ở quê cô còn ai gọi là chị dâu, thành phố gọi cô là chị dâu .

, ở bếp ?”

“Ở trong đó, gọi giúp chị.”

Vương Anh: “Không cần cần, cứ bận , một lát.”

Phục vụ: “Thế thì , đại đầu bếp Từ dặn , bảo là chị dâu đến thì gọi một tiếng.”

Nói xong liền thẳng bếp , một lát , Vương Anh thấy Từ Sương .

“Em tan ? Có mệt ? Ăn gì ?”

Vương Anh: “ , cứ bận , lát nữa vắng khách .”

cảm thấy trong quán đông thế , bếp chắc đang bận túi bụi.

Từ Sương thản nhiên đối diện cô : “Hôm nay ngày đầu tiên , còn đổi thực đơn, đến lượt bận .”

Phải là quán lớn thì thật, ít nhất cũng mấy đầu bếp, lo lắng chuyện thiếu .

Vương Anh lúc mới yên tâm: “ đều cả, đồng nghiệp cũng hòa nhã. À, ăn mì hấp.”

Làm việc cả ngày, cô đói từ lâu .

Từ Sương dậy: “Có cho ớt ?”

Vương Anh: “Có!”

Thành phố so với thị trấn, chính là loại rau củ đa dạng hơn. Đặc biệt là mì hấp, ở thị trấn đến ăn cơm đều thích gọi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-305.html.]

Một tô mì hấp lớn, mì sợi ẩm hấp lên màu sốt, thêm đậu đũa, thịt ba chỉ và giá đỗ, thơm nức mũi!

Vương Anh ăn xong mì hấp thì chờ Từ Sương tan .

Ngày đầu tiên , cô cùng cùng về.

Từ Sương cũng để cô đợi quá lâu, tám rưỡi dọn dẹp đồ đạc rời .

Hai đường kể chi tiết những điều thấy trong ngày việc.

Bên Từ Sương thì thuận lợi thể thuận lợi hơn, là đại sư phụ, tuy kinh nghiệm còn non hơn một chút, nhưng Trần Đông ở đó, tự nhiên ai dám nửa lời.

Từ Sương: “Lúc tan sư phụ còn nhét cho nửa hộp cơm mì hấp, bảo là sáng mai cho hai đứa ăn sáng.”

Vương Anh: “… Có ?”

Từ Sương: “Sư phụ đều như , khách sạn lớn, mỗi ngày mì hấp bánh bao gì đó còn thừa, đại sư phụ lấy thì lấy một ít.”

Vương Anh nghĩ một lát, cũng hiểu. Dù thị trấn. Đồ ăn ở thị trấn ít khi thừa, Từ Sương cơ bản thể kiểm soát lượng chuẩn mỗi ngày, chỉ đủ bán, thừa nhiều.

thành phố thì khác.

Người ở tiền sảnh và hậu trường khách sạn cộng đến mấy chục , việc mua rau củ đều do chuyên trách. Lượng khó kiểm soát, đồ còn thừa cũng quản nghiêm, đành nhắm mắt cho qua.

những đến việc ở khách sạn cũng là gia đình quá túng thiếu, đến mức tham lam lấy một đống.

“Thôi , sáng mai chúng nấu cháo, mì hấp ăn với cháo ngô.”

Từ Sương gật đầu, hỏi thăm tình hình bên Vương Anh.

Vương Anh liền hào hứng: “Nhà máy đường thật sự lớn, văn phòng chúng cộng cả là chín , bốn bác sĩ kèm một bác sĩ thực tập, hai y tá, hai hậu cần. Mọi đối xử với đều …”

Vương Anh cũng luyên thuyên kể về bật lửa bác sĩ Giang, bỏ qua cuộc tranh cãi hôm nay, chỉ về việc văn phòng một quan hệ khó đối phó.

Từ Sương: “Nếu em ấm ức thì với , bất kể là quan hệ gì, nếu thật sự đến quan hệ ở nhà máy đường, chúng cũng tệ .”

Vương Anh: “À?”

Từ Sương: “Cái nhà máy đường đó đây là của gia đình sư phụ. Giám đốc nhà máy hiện tại sư phụ cũng quen , mỗi năm tết đến, nhà máy đường vẫn gửi quà cho sư phụ. Có hai phó giám đốc vẫn là công nhân cũ của nhà máy, đều quen sư phụ.”

Vương Anh: !!!

Ngoan ngoãn, hóa quan hệ .

Hai vợ chồng trẻ đội gió lạnh về nhà, về đến nhà một bóng ở cửa giật , Từ Sương suýt nữa là đá một cú.

Nhìn kỹ , là bà Hứa.

Vương Anh vỗ ngực: “Bà Hứa, bà gì ở đây thế? Không tưởng là ăn trộm.”

Bà Hứa thầm mắng cô cái miệng ch.ó nhả ngà voi, ngoài mặt vẫn ôn hòa hỏi: “ đang đợi Tiểu Vân đây, đồng chí Tiểu Vương, hôm nay cô thế, mãi thấy ở nhà?”

Chúa mới đợi bao lâu, gõ cửa mấy , nhưng vẫn nhà, cũng .

Bà Hứa trong lòng vô cùng coi thường Vương Anh, vợ trẻ, ở nhà việc nhà sinh con, chạy cả ngày, đây giống kiểu sống qua ngày ?

lén lút móc, hy vọng hai vợ chồng trẻ cãi .

Vương Anh: “Bà Hứa bà thật là quan tâm , về nhà một ngày bà cũng . Bà chị Vân vất vả, thấy bà rảnh rỗi quá, nếu bà bận thì cũng giúp chị Vân một tay , chị ban ngày tối về nấu cơm, bà cũng thương chị một chút.”

Loading...