Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 299

Cập nhật lúc: 2025-11-09 17:22:04
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

299.

Cả hai đều mang theo giấy tờ tùy , thư giới thiệu của đại đội, giấy báo công tác, và các thứ linh tinh khác. Từ Sương đeo cho Vương Anh một cái bi đông nước, màu xanh quân đội, nhón một nắm kẹo nhét túi cô .

“Hôm nay cứ thế , đợi ngày mai thiếu gì thì mang theo .”

Ngày đầu tiên đến nhận việc, Từ Sương lo, là đến đại sư phụ, Trần Đông, nắm quyền lực ngầm, giúp đỡ thích nghi. Người ở khách sạn chắc chắn sẽ khó .

Vương Anh thì khác, cô đến nhà máy đường, đơn vị và môi trường xa lạ, Từ Sương thật sự sợ khác bắt nạt vợ .

Trần Đông bên cạnh đợi Từ Sương, chuẩn cùng , Từ Sương lải nhải như một bà già, Trần Đông nhất thời cảm thấy cạn lời.

Vợ thì chỗ nào dễ bắt nạt hả!

Đừng tưởng , hôm qua về thấy sân ồn ào, mấy đứa nhỏ nhà họ Mã đến tối tan ca. Anh loáng thoáng liền hiểu, chắc chắn là bà già nhà họ Mã nhắm hai vợ chồng trẻ, kết quả gạt phắt .

Ngày đầu tiên đến xử lý nhà họ Mã, nên lo cho đồng nghiệp của cô gái thì hơn chứ?

Từ Sương nghĩ , ngay cả Vương Anh cũng cảm thấy Từ Sương qua lăng kính màu hồng. Hễ cô ai, Từ Sương đều vẻ mặt “vợ giỏi thật”…

Vương Anh: “Được , , nhanh lên, thôi.”

Từ Sương quấn chặt khăn quàng cổ cho cô : “Trưa em cứ ăn ở căng tin , nếu quen thì về , trưa mai chuẩn cơm hộp cho em . Tối em tan thì đến thẳng khách sạn, ăn cơm xong về.”

Trần Đông vẻ mặt khó tin.

Vương Anh trợn mắt: “Không cần, như yếu đuối lắm . Trưa cứ ăn tạm ở căng tin cũng , hơn nữa, cơm căng tin cũng nhất thiết là dở.”

Nhà máy đường là nhà máy quốc doanh lớn nhất ở đây, trình độ bếp núc đến nỗi tệ hại quá đáng chứ?

Kể cả tệ hại quá đáng, Vương Anh cũng định chịu đựng một chút. Mới đến đơn vị mới điều đặc biệt, cho việc cô hòa nhập với môi trường.

Từ Sương còn gì đó, Trần Đông ngắt lời .

“Thôi , cần thế ! Đi thôi!”

Nhìn xem kết hôn phiền phức đến mức nào! Thế nên mới sống chung với ai!

Ba cùng ngoài, Từ Sương đẩy xe đạp, hai bước gặp bà Hứa ở cổng.

Bà Hứa mắt chớp chớp: “Đi hả?”

Vương Anh đáp một tiếng.

Bà Hứa: “Tiểu Từ phúc khí thật, vợ đưa , hai vợ chồng trẻ thật mật.”

Giọng điệu hàm ý , Vương Anh lười để ý, chỉ ừ ừ vài tiếng khỏi cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-299.html.]

Ba họ xa , bà Hứa ở phía thở dài thườn thượt.

Cô vợ mới đến dễ kiểm soát, con dâu đó đến mất lòng , tối qua gây chuyện hiểu lầm, khởi đầu thật sự .

Ừm, vẫn xây dựng mối quan hệ, nhà họ bà trong sân quan hệ lắm, khiến đôi khi cuộc sống bất tiện. Mượn chút đường dầu tương gì đó, đều sang sân bên cạnh. Quá bất tiện.

Hai vợ chồng mới đến tuy xuất nông dân, nhưng ngày chuyển nhà bà thấy , còn một bà góa ở quê. Thời buổi họ hàng ở quê là , ăn rau củ gì đó vẫn tiện.

Hừm, lát nữa cô vợ nhỏ về, bà mới .

mới chủ gia đình, bên cạnh lớn, dù cảnh giác mạnh mẽ đến mấy cũng dễ lừa.

Bà Hứa nghĩ chuyện giả vờ quét sân.

Một mảnh sân nhỏ, quét mất cả tiếng đồng hồ.

Mã Đại Liên ở nhà thấy hành động của bà Hứa qua cửa sổ, liền khạc một tiếng: “Đồ hám lợi đủ, thấy dân quê là nhào lên !”

Mã Đại Liên mắng mỏ việc, hai cô con dâu của bà đều tỏ vẻ cực kỳ kiên nhẫn.

Ba đứa lớn trong nhà học , còn ba đứa nhỏ nhất ở nhà, đều là lúc một đến ba tuổi đang quấy . Hai cô con dâu lơ đãng trông con, việc nghỉ ngơi.

Một lúc , con dâu cả giả vờ vô ý : “Mẹ, Cẩu Đản tối qua đến khản cả giọng , trưa nay cho nó món trứng hấp dầu mè?”

, con dâu thứ hai chịu: “Mẹ, Mao Đản cũng khản giọng , Miêu Miêu mấy hôm còn sốt, cho mấy đứa trẻ món trứng hấp nước?”

Muốn lén lút ăn riêng? Không cửa !

Mã Đại Liên hai cô con dâu đến đau đầu: “Ăn ăn ăn, chỉ ăn! Nhà nhiều trứng đến mức cho tụi bay phá hoại ? Khản giọng thì ăn trứng, trứng nhà bao nhiêu mới đủ cho chúng nó ăn?”

Mã Đại Liên đảo mắt đục ngầu hai cô con dâu: “Hai đứa đừng trông cậy tao, tao nhiều trứng cho tụi bay ăn . Muốn ăn trứng thì tự kiếm tiền , cái vụ dán hộp diêm do ủy ban phát, hai đứa chỉ thôi, đứa nào chịu ?”

Con dâu út vẻ hổ: “Mẹ, con đang cho con b.ú mà? Hơn nữa, con hai đứa nhỏ quấn lấy rảnh tay, giá mà con như chị dâu thì , hai đứa lớn học , bên cạnh chỉ một đứa nhỏ, thời gian cũng rộng rãi.”

Ý tứ của câu quá rõ ràng, con dâu cả hít sâu một : “Mẹ, con , chẳng một thời gian Cẩu Đản bệnh, vẫn khỏi hẳn ? Không thể bỏ con việc chứ? Nếu Cẩu Đản chuyện gì, Ung Quân chẳng sẽ cãi với con ?”

Khinh! Bảo cô một , cô đời nào!

Gần đây bệnh đau đầu của Mã Đại Liên nghiêng về phía con dâu út, lời con dâu cả , bà như ăn đạn bắt đầu b.ắ.n liên thanh.

“Mày tưởng ai cũng mù ! Cẩu Đản bệnh bao nhiêu ngày ! Con nít sốt một chút mà mày như chuyện lớn lắm ! Mày trốn việc cũng đủ lâu , ! Bây giờ tìm ủy ban xin vật liệu ngay! Hôm nay bắt đầu dán hộp giấy cho tao!”

Con dâu cả lườm em dâu một cái như kẻ thù, con dâu út gì.

Mã Đại Liên còn tự cho trấn áp con dâu cả, đắc ý ngoài mua thức ăn chuẩn bữa trưa.

Bà Hứa mỉa mai, hừ, cái bà già ngu ngốc , bề ngoài thì coi như là lo hết việc nhà ngoài, nhưng thực tế phần lớn việc nhà là do cô .

Loading...