Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 296

Cập nhật lúc: 2025-11-09 17:14:24
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

296.

 

Vương Anh nhéo mặt Từ Sương: “ thấy bây giờ suy nghĩ nhiều hơn đây đấy.”

Trước đây Từ Sương đối với luôn chút lạnh lùng, vài chuyện hiểu, nhưng thường cũng quá bận tâm. Gặp tình huống như , khả năng cao là sẽ để ý đến đối phương, cứ lơ . bây giờ Từ Sương thẳng thừng mất mặt đối phương, trông “đời” hơn nhiều.

Từ Sương: “Không ?”

Vương Anh hôn lên mặt một cái: “Rất .”

Bây giờ như thế mới gọi là sống cuộc sống gia đình chứ.

Vương Anh dậy vệ sinh cá nhân, xong xuôi liền vui vẻ ăn quẩy ngâm đậu nành, chiếc quẩy lớn giòn rụm ngâm trong đậu nành ngọt lịm, nóng hổi bốc lên tiếng xèo xèo, bên ngoài quẩy cảm giác giòn béo, bên trong vẫn mềm. Vương Anh say sưa với bữa sáng như thế .

Vào thành phố điểm , ở quê thể ngày nào cũng bắt Từ Sương bữa sáng như cho cô ăn, đều là ăn tạm vài miếng. Thành phố nhiều lựa chọn hơn, cũng tiện lợi.

Vương Anh ăn xong bữa sáng, hai cùng dọn dẹp những chỗ hôm qua xong.

Thành phố điện nước, nên cần chum nước đèn dầu nữa, sân lắp ba vòi nước, đủ cho mấy nhà luân phiên sử dụng. Vương Anh đặt cái tủ t.h.u.ố.c nhỏ của ở một góc phòng chính, phòng trong là tủ quần áo, bàn học giường, ghế, phòng ngoài là bếp và đồ tạp hóa, giữa phòng đặt một cái bàn tròn, mấy cái ghế, tiện cho cả ăn uống lẫn tiếp khách.

Hai dọn dẹp gần xong, đến cửa.

Một chị dâu mặt tròn ở cửa: “Đồng chí Vương ? là con dâu cả nhà họ Lưu sống trong sân , tên Đường Mẫn, thấy hai dọn dẹp nửa ngày , chắc cũng đói , đây là bánh bao hấp nhà tự , gửi hai cái cho hai .”

Vương Anh vội vàng lên nhận lấy, chị dâu đoan chính, giống đắn, hai liền chào hỏi .

“Trước đây chồng gặp cô , cô chuyển đến ở, nếu , nhớ tìm nhé. Khu ai quen thuộc hơn . Sân của và sân bên cạnh chung một ban quản lý lớn, ở đây ít hơn, như bên cạnh hơn chục hộ gia đình, nên ban quản lý lớn cũng ít đến, chồng là ban quản lý nhỏ. À, cô nhớ đến ủy ban phố thủ tục nhận sổ lương thực, phiếu mua than cũng , đợi đến tháng mua than, nếu đủ than, mùa đông hai sợ là khó qua…”

Vương Anh cảm ơn đối phương: “Cảm ơn chị Đường nhiều, nếu thật sự gì cả. Sáng nay hai vợ chồng mải lo việc nhà, cũng kịp đến thăm các chị, đợi chiều, sẽ phiền chị.”

Đường Mẫn ha hả: “Không , nhà chỉ chồng việc , cả ngày ở nhà. Ban ngày con cái cũng học , đang thấy buồn chán, cô đến . Lúc nào tìm cũng .”

Vương Anh ấn tượng với Đường Mẫn, tiễn cùng Từ Sương chia ăn bánh bao hấp.

Nói là bánh bao hấp, bên trong thêm chút khoai tây thái sợi, ăn mềm dẻo, tuy là bánh bao bằng ngũ cốc, nhưng vẫn thơm.

Hai ăn xong sắp xếp quần áo trong nhà, quét dọn sạch sẽ, kiểm tra bếp núc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-296.html.]

Cuối cùng thứ sẵn sàng, Vương Anh lấy một đĩa lạc và kẹo, nghĩ một lúc gói hẳn thành một phần lớn và một phần nhỏ.

Từ Sương cùng cô ngoài, hai đến nhà họ Lưu .

Đường Mẫn ở nhà cùng chồng trò chuyện khâu đế giày, thấy Vương Anh liền đón.

Vương Anh đưa cho Đường Mẫn một gói kẹo lạc lớn, chỉ một lúc thiết.

Bà Lưu gặp Vương Anh vài , chuyện cũng nhiệt tình.

“Hai đứa mới đến, sân nhà ít hộ gia đình, đương nhiên ít chuyện, con cần lo lắng quá bắt nạt mới. Nhà họ Mã chắc con , bà Mã ba con trai, hai cô con dâu, mấy đứa cháu. Sau con sẽ quen, dẫn con giới thiệu nữa.”

“Cái nhà ở cửa đó họ Hứa, nhà họ ít , tổng cộng năm miệng ăn, bốn lớn một đứa nhỏ, ông Hứa là nhân viên phục vụ cũ của khách sạn , nghỉ việc nhường công việc cho con trai, con trai ông là Hứa Lỗi lấy một cô vợ tên Trương Vân. Sau Hứa Lỗi sức khỏe , con xong thì nữa, công việc bán , bây giờ cả nhà đều trông cậy tiền lương giáo viên của Trương Vân để sống qua ngày…”

Vương Anh chợt hiểu , gia đình cũng là đèn dầu tiết kiệm.

Hai gia đình chuyện một lúc, Vương Anh cũng đại khái hiểu tình hình trong sân.

dứt khoát đưa nốt gói giấy nhỏ còn : “Hôm nay tiện, và Từ Sương ngày mai đều bắt đầu , hôm nay còn quen với các trạm rau củ trạm lương thực xung quanh, nên sân lâu. Cái cho các cháu nhà bác ăn, chúng cháu xin phép .”

Bà Lưu rạng rỡ: “Tốt , hai đứa nhanh .”

Vương Anh kéo Từ Sương khỏi cửa, hai đạp xe đạp, đến khách sạn quốc doanh giải quyết vấn đề ăn uống.

Trên đường Vương Anh lẩm bẩm với Từ Sương: “Hai nhà còn trong sân cần đến nữa, dù ngày mai hai vợ chồng cũng , ít khi gặp . Nhà họ Hứa gì, cả nhà chân tay lành lặn chịu gì, chỉ ăn lương của con dâu.”

Cô Trương Vân đó buổi sáng tuy để ấn tượng cho Vương Anh, nhưng cô một gia đình như bóc lột cũng thật đáng thương.

“Nhà họ Mã còn rắc rối hơn, thấy nội bộ nhà họ cũng rối ren, bà Mã dễ sống chung, nhất là rước họa .”

Quan điểm của Vương Anh rõ ràng, cô thành phố là để sống cuộc sống của , hàng xóm hợp tính thì qua nhiều, hợp thì thôi.

sống lâu, nhà nào như thế nào cũng sẽ lộ .

Lúc , nhà họ Mã vẫn đang ngóng trông Vương Anh mang đồ đến thăm họ!

Đây chẳng là lẽ thường tình ? Đặc biệt là nhà quê mới thành phố như thế , chắc chắn sợ sệt, giữ quan hệ với trong sân, cô vợ nhỏ sợ ở thành phố ai chuyện mà sinh bệnh ?

Bên nhà họ Hứa cũng đang đợi, sáng sớm Trương Vân về nhà với đôi mắt đỏ hoe, bà Hứa giật , là cặp vợ chồng trẻ mới đến mất mặt con dâu, bà Hứa cũng giữ thể diện.

 

Loading...