Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 280
Cập nhật lúc: 2025-11-09 16:59:42
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
280.
So với bữa cơm tất niên năm ngoái, bữa cơm tất niên năm nay rõ ràng là thịnh soạn hơn.
Sườn cừu thì là thơm lừng, mềm rục rời xương, ngoài giòn trong mềm. Thịt chiên giòn chua cay kích thích vị giác, lớp ngoài thịt chiên giòn bao bọc bởi nước canh chua cay, dai đậm đà hương vị. Thịt cừu hầm thanh ninh đến khi nước canh màu trắng sữa, rắc vài hạt kỷ tử lên , bổ dưỡng ấm áp…
món Vương Anh ưng ý nhất vẫn là canh tam tươi giăm bông, giăm bông do sư thúc Từ Sương gửi đến thái lát hầm canh, dù thêm gì, chỉ cho một chút bắp cải cũng ngon . Hương vị giăm bông đậm đà, mặn mà tươi ngon.
Ăn xong bữa cơm tất niên, Vương Anh no đến nỗi ăn nổi cả bánh chẻo.
Cuối cùng chỉ ăn tượng trưng hai cái.
Nhìn bàn đầy thức ăn thừa, Vương Anh khỏi cảm thán: “Ước gì ngày nào cũng là Tết.”
Cuộc sống thịt cá ê hề thật sự khiến say mê.
Không chỉ Vương Anh nghĩ , lũ trẻ trong đội cũng đều như thế, năm nay tuy thu hoạch giảm một chút, nhưng thịt heo chia nhiều hơn, thịt cừu cũng ăn, còn miến. Đừng thấy đồ ít, nhưng cuộc sống chẳng là như ?
Chỗ một chút, chỗ một chút, tích góp cũng ít.
Vì cái Tết năm nay quả thực hương vị.
Đợi đến khi Vương Anh ăn xong bánh trôi nhân đậu phộng ngày mười lăm, khí trong đội bắt đầu rục rịch.
Qua rằm, là khởi đầu của một năm mới. Các nhà bắt đầu tính toán kế hoạch năm nay, đổi lớn nhất chính là, đội sẽ mở trường tiểu học.
Tuy học phí mỗi đứa trẻ một đồng cũng đắt, nhưng học luôn cần giấy bút, một cây bút chì cũng hai xu. Các nhà đều tính toán chi tiết.
Vương Anh cũng ngoại lệ, cô tính toán tiền tiết kiệm và kế hoạch trong nhà, trong lòng nghĩ, đợi đến mùa xuân, cô đưa chuyện trồng kim ngân hoa lịch trình. Nếu nhà cô khó mà tiết kiệm tiền.
Theo lý mà , cô và Từ Sương mỗi tháng kiếm ít, đến mức căng thẳng như , nhưng Vương Anh tự , họ kiếm nhiều cũng tiêu nhiều. Năm ngoái là mua sắm đồ đạc lớn và sửa nhà, tiền như nước. Năm nay thì cần chi khoản nữa, nhưng cô cũng vì tiết kiệm tiền mà giảm chất lượng cuộc sống.
Giảm chi , thì chỉ thể tăng nguồn thu.
Khoản thu lớn nhất năm ngoái là sâm núi, nhưng Vương Anh cũng hiểu, chuyện may mắn như thế khó gặp . Chưa sâm núi khó tìm đến mức nào, cứ đến những ở thành phố bây giờ thể rút mấy trăm đồng mua d.ư.ợ.c liệu là hiếm.
Lần sâm núi của Diêu Thuận Quyên là gặp may, tìm một mua nữa, dễ dàng như .
Vì điều Vương Anh thể bây giờ, chính là trồng kim ngân hoa.
Trên núi vốn một vùng kim ngân hoa lớn, tỷ lệ thành công cao, hơn nữa trồng kim ngân hoa cũng chiếm đất canh tác, nghĩ là Điền Hữu Phúc hẳn là sẽ đồng ý thử.
Vương Anh vẫn đang c.ắ.n đầu bút chì kế hoạch, thì thấy tiếng Ngô Quế Hoa bên ngoài.
“Vương Anh! Đi thôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-280.html.]
Vương Anh đồng hồ quả quýt, liền cuống quýt dậy: “Đến ngay đây!”
Cô mải lo chuyện nhà quên mất thời gian, hôm nay là ngày đội chọn giáo viên cho trường tiểu học.
Vương Anh khỏi cửa Ngô Quế Hoa khoác tay kéo : “Nhanh lên, nhanh lên, đến muộn chúng chiếm chỗ .”
Vương Anh: “Chỉ là giảng bài, chỗ nào cũng mà.”
Ngô Quế Hoa: “Cô con đương nhiên cảm thấy , cô thấy nhiều trong đội đều xem , hiểu thì hiểu, nhưng giáo viên vẫn chọn kỹ, nếu con gặp dạy , thiệt thòi bao.”
, bây giờ việc đều do tập thể đội quyết định, đặc biệt là những việc chung như mở trường tiểu học, giơ tay biểu quyết. Vì đương nhiên xã viên đều đến xem.
Khi Vương Anh và đến bên ngoài khu thanh niên trí thức, bên trong tụ tập ít thanh niên trí thức, ai nấy đều vẻ mặt căng thẳng.
Tuyết lớn phủ kín núi, Điền Hữu Phúc tìm giáo viên ở công xã khi núi tuyết phong, xin vài bộ đề thi, một bộ Văn, một bộ Toán. Lúc thi thì tìm chép đề lên bảng đen, các thanh niên trí thức bên trực tiếp đáp án giấy.
Chỉ thi thôi đủ, xong còn chỉ định ngẫu nhiên một câu hỏi để giảng giải, vượt qua hết mới coi là đạt yêu cầu.
Phương thức công bằng như , nhiều thanh niên trí thức cũng công nhận, còn hơn là đội trưởng tùy tiện chỉ định một , phục, khu thanh niên trí thức gây rối.
Bạch Linh thẳng tắp bàn, chếch phía cô là Trương Hồng.
Nhìn thấy Trương Hồng, Bạch Linh khỏi nghiến răng nghiến lợi, thời gian Giang Lỗi kèm thêm , cô và Trương Hồng gần như trở thành kẻ thù đội trời chung. Bạch Linh lúc đầu định nắm thóp Giang Lỗi, vẫn dùng ba chiêu cũ. Thật sự là hình tượng Giang Lỗi đây quá ăn sâu lòng , đến nay trong đội vẫn còn lưu truyền vở kịch nhỏ về lời tỏ tình sâu sắc của Giang Lỗi với Bạch Linh hôm đó.
Bạch Linh vốn nghĩ thể dễ dàng lôi kéo Giang Lỗi trở , ai ngờ Trương Hồng ở bên cạnh chen ngang, Bạch Linh mới phàn nàn một chút, bên Trương Hồng tỏ vẻ thông cảm quan tâm Giang Lỗi. Bạch Linh chỗ nào hiểu, Giang Lỗi giảng thêm, Trương Hồng liền nhảy chỉ trích Bạch Linh đủ quan tâm thanh niên trí thức Giang. Không thấy thanh niên trí thức Giang mệt mỏi cả nửa ngày ? Còn kèm thêm, kèm thêm gì nữa?
Bạch Linh nỗi khổ thể .
Hơn nữa cô cũng , Trương Hồng ở đây, Giang Lỗi dường như cũng chút bất mãn với cô .
Bạch Linh tức đến bốc khói, bộ tâm trí đều đặt Giang Lỗi, gần đây ngay cả bên Vu Bằng Trình cũng buồn bận tâm chinh phục.
Cứ thế kéo dài nhiều ngày, cho đến mấy hôm , Bạch Linh cuối cùng thể đợi nữa.
Sắp đến ngày thi, cô học bằng Trương Hồng, thể sốt ruột?
Dưới sự lóc cầu xin của cô , Giang Lỗi dường như cô mềm lòng, cuối cùng gạch cho Bạch Linh mấy chục trang trọng tâm.
Giang Lỗi ngập ngừng : “Những cái cơ bản đều sẽ thi trong , tham gia thi, cô và Trương Hồng lẽ là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất… Chỉ là…”
Bạch Linh sợ Giang Lỗi sang gạch trọng tâm cho Trương Hồng, cô thể để Trương Hồng vượt qua ?
Bạch Linh vội vàng lừa dối Giang Lỗi: “Giang Lỗi, chúng quen lâu như . Trước đây chỉ là… chỉ là cảm thấy cuộc sống nông thôn quá khổ. Anh vì tiêu hết tiền tiết kiệm, sợ liên lụy .”