249.
Triệu Quân đến giờ mới thế nào là loay hoay tối tăm mặt mũi, trăm mối tơ vò. Hai đứa nhỏ loạn ghê gớm, lúc đòi ăn lúc đòi uống, tối đái dầm còn lo, quần áo ngoài về là dơ giặt, nấu cơm thì kén cá chọn canh.
Triệu Quân trông con một tháng, cả chẳng còn vẻ phong độ như xưa nữa.
Anh hề nghĩ tới việc tìm Vương Anh về, lời của Vương Linh Linh tuy khó , Triệu Quân tin , nhưng sự thật.
Sự thật là, Vương Anh quả thật lấy Từ Sương.
Triệu Quân đến nỗi mặt dày, sán gần Vương Anh, bản cũng giới hạn đạo đức riêng, Vương Anh lấy chồng , cũng than trách.
Mỗi một chí hướng.
Nếu cô sống cuộc đời bình lặng, thì buông tay.
Thật , nếu hôm nay thị trấn thấy Vương Anh đạp xe, cũng sẽ cố ý tìm cô nữa.
Vương Anh mắt còn hơn kiếp , Triệu Quân cũng hiểu , trong lòng thấy hụt hẫng đôi chút. Chặn cô , vốn dĩ hỏi Vương Anh, tại từ bỏ cuộc sống kiếp mà chỉ cần là thấy , nhất định lấy Từ Sương.
khi thực sự chặn , , vẫn để lời trong lòng.
Triệu Quân: “...Nếu cô chọn khác , thì cứ sống cho . À, Triệu Đông Triệu Tây giờ cũng , nếu cô gặp con, cũng ngăn cản.”
Những lời Triệu Quân coi là lẽ đương nhiên, lọt tai Vương Anh chẳng .
Theo lời Triệu Quân, trong cái thế giới cô đến, lẽ nguyên chủ lấy đàn ông hai đời vợ là . Sau cuộc sống cũng khá , điều kiện vật chất gia đình chắc là , hai đứa con lẽ đặc biệt giỏi giang. Nếu thì thể hấp dẫn đến mức Vương Linh Linh trùng sinh về tranh cướp.
theo góc của Vương Anh, cô thấy gì đó kỳ quái.
Triệu Quân thành đạt, Triệu Đông thành đạt, Triệu Tây cũng thành đạt, còn nguyên chủ thì ?
Vương Linh Linh đối với cô nay vẫn luôn hách dịch, ngay cả đoán cô cũng trùng sinh, thái độ vẫn thế. Rõ ràng là chẳng coi em họ gì.
Vậy là, trong mắt một ngoài cuộc như Vương Linh Linh, Vương Anh kiếp chỉ là một bà nội trợ thuần túy dựa chồng và con riêng của chồng thôi ?
Vương Anh lập tức nổi cơn thịnh nộ, cô cân nhắc một chút, lạnh lùng với Triệu Quân: “Không cần , với nhà chẳng gì để . luẩn quẩn bên bếp lửa cả đời , giờ đàn ông cơm cho ăn, thấy cuộc sống hơn xưa nhiều.”
Triệu Quân chọc trúng, ngay cả cũng nhận , trong lòng thêm một tầng bực bội.
Vương Anh còn đổ thêm dầu lửa: “Hơn nữa, nuôi con của ở kiếp , cũng nuôi đủ .”
Triệu Quân nhíu mày hiểu nổi: “Nếu cô nghĩ , cô sớm? Nếu cô sớm, chúng cũng thể chờ Triệu Tây lớn hơn sinh thêm một đứa nữa…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-249.html.]
Vương Anh vô cùng nhập tâm tâm trạng của nguyên chủ, trong lòng dâng trào cơn giận dữ ngùn ngụt: “Triệu Tây lớn mới sinh thêm một đứa? Bao nhiêu là lớn? Nó mười tám tuổi mới sinh, sản phụ lớn tuổi nguy hiểm thế nào tự ?”
Triệu Quân hai đời đầu tiên Vương Anh chỉ thẳng mặt mắng, trong lòng cũng tức ách: “ hiểu cô, chuyện rõ ràng đây cô cũng đồng ý , thì quên thật, nhưng con cái thành đạt chẳng còn gì quan trọng bằng ? Con ruột thì quan trọng gì? So đo nhiều gì?”
Đến đây, Vương Anh chợt hiểu .
Hề hề, trách gì khi cô xuyên thì cảm nhận sự tồn tại của nguyên chủ nữa, trách gì cả Triệu Quân lẫn Vương Linh Linh đều trùng sinh, chỉ nguyên chủ là .
Cứ chắp vá kiếp của nguyên chủ mà xem, đầu tiên là chú thím hà khắc, tiếp đến là kế. Người đàn ông lấy thì thành đạt thật, nhưng thành đạt là vì bản và con cái , còn nguyên chủ cống hiến cả đời vì , thì chẳng nhận gì hết.
Thậm chí nguyên chủ cả đời con riêng, mà là cống hiến cả đời cho hai đứa con của Triệu Quân, để con trai riêng và con gái riêng đều cuộc sống , tiền đồ.
Khinh!
Vương Anh đổi sắc mặt: “Khinh! Triệu Quân, với Vương Linh Linh, hai đúng là rùa rụt cổ với ba ba, sinh là để thành một cặp! Sau bớt lảng vảng mặt , thấy là thấy ghê tởm.”
Triệu Quân nhíu chặt mày: “Sao giờ cô thành như bà chằn ?”
Vương Anh tức đến bật : “Bà chằn thì ? Trong mắt , nên nuôi con cho , nên lo chu việc trong ngoài, hậu phương vững chắc cho , chờ phát đạt, c.h.ế.t lên c.h.ế.t xuống chỉ để đổi lấy lời khen ‘đạt yêu cầu’ của ? Anh là cái thá gì, là vua ? Anh chắc chắn thấy điều kiện của lắm ? Thấy dựa bản mà tạo nên thành tựu lớn, tùy tiện thể tìm một đàn bà chăm lo gia đình cho , đàn bà tìm là mừng rỡ lắm ?”
Vương Anh khẩy: “Vậy cứ chờ mà xem , Triệu Quân. Anh xem thường phụ nữ, kiếp của , là để chuộc tội đó.”
Triệu Quân tỏ vẻ khinh thường, coi lời của Vương Anh như lời nguyền rủa của một đàn bà đang nổi cơn điên.
Triệu Quân: “Tùy cô.”
Giờ thấy Vương Anh cũng thật vô lý, sống chung mấy chục năm, hề chọc giận cô ở điểm nào, mà khiến cô hận thấu xương như .
Vương Anh khinh miệt đàn ông một cái, là một kẻ xuyên thế nguyên chủ, cô cuối cùng cũng hiểu tại nguyên chủ còn ở đây nữa.
Người đàn ông như thế , quả thực khiến nản chí thất vọng, đối mặt thêm một lời nào nữa.
Vương Anh bỏ , Triệu Quân sắp xếp suy nghĩ, gạt bỏ chuyện liên quan đến Vương Anh.
Anh tuyệt đối sẽ tìm Vương Anh nữa!
Cô và Vương Linh Linh đều là những đủ.
Vương Linh Linh trùng sinh một kiếp, từ bỏ cuộc sống an nhàn giàu nho nhỏ để tham lam phú quý lớn.
Còn hành động của Vương Anh chẳng là một kiểu đủ khác ? Cô từ bỏ cuộc sống khi ở bên , chạy theo Từ Sương để sống cuộc đời tầm thường chồng kề bên.
Cô nghĩ, đàn ông thành đạt nào quẩn quanh vợ con và gia đình chứ?