220.
Sư phụ Mã còn mấy họ hàng sống trong khu nhà lớn của Trần Đông, hai qua chắc chắn mật thiết hơn ông nhiều.
Sư phụ Tô mấy năm nay ít chịu ấm ức từ Sư phụ Mã, Sư phụ Mã luôn gọi Trần Đông mặt ông : "Tối nay vài chén nhé", nhưng bao giờ mời ông !
Chẳng là cô lập ông !
Sư phụ Tô ngoài mặt biểu lộ, nhưng trong lòng ý kiến.
Trần Đông là một lão già ranh mãnh, ở nhà hàng thì thể hiện xu hướng nào, nhưng chịu nổi Sư phụ Mã gây khó chịu.
Sư phụ Tô quá ngán ngẩm với sự khó chịu của Sư phụ Mã.
Lần ông Mã họ gì đắc tội gì với lão Trần, mà khiến lão Trần mất mặt đến thế.
thế nào cũng , chỉ cần thấy hai tụ tập với , Sư phụ Tô mừng thầm thôi.
Ông vội vàng chen lời: "Sư phụ Mã, lão Trần sai , cháu trai ông thi cấp ba, ông tránh hiềm nghi chứ? Thế , cũng tranh phần , hai suất mà hai tránh hiềm nghi nhận, nhận thêm một suất nữa, hai suất còn hai chia . Như cũng công bằng, chính trực mà."
Trần Đông vui vẻ nắm c.h.ặ.t t.a.y Sư phụ Tô: "Lão Tô quá, thấy cứ như thế! Đầu óc ông linh hoạt thật."
Sư phụ Tô ha hả: "Không dám, dám, chúng đều là phục vụ nhân dân, hề chút tư lợi nào, lão Trần ông tránh hiềm nghi, nhất định sẽ công bằng vô tư."
Sư phụ Mã: ...
Ông già đang ám chỉ ai đấy!
Công bằng vô tư, công bằng vô tư cái khỉ gì!
Ai mà chẳng ông Trần một đồ giỏi, đừng là cấp hai, đồ ông bây giờ thi cấp một chừng cũng qua.
Sư phụ Mã tức lên cơn, vội kéo Trần Đông bàn bạc riêng, ông cũng hối hận quá.
Ban đầu là ỷ chút giao tình với Trần Đông, ông tặng quà, chỉ miệng thôi.
Ai ngờ lão Trần lật lọng!
Biết thế... thế ông tiếc tiền đó .
Sư phụ Mã hối hận đến ruột gan xanh cả.
Ông vội vàng đẩy cháu trai lên, cũng vì trong mấy vị sư phụ lớn , chỉ ông còn đào tạo một đồ nào hồn. Đồ của Sư phụ Tô hai năm thi chứng chỉ cấp hai, cày thêm vài năm kinh nghiệm nữa là thể tiếp quản vị trí của Sư phụ Tô.
Trần Đông thì khỏi , đồ tay nghề , sớm muộn gì cũng điều về thành phố.
Chỉ bản ông , dẫn dắt con trai cả của Mã Đại Liên mấy năm, phụ bếp mấy năm, cứng đờ ở đó mà ngay cả trình độ cấp ba cũng đạt .
Sư phụ Mã cảm thấy mất mặt, càng sợ những xung quanh chỉ trích ông .
Trần Đông cấp hai còn thể đào tạo một đồ giỏi, ông là đầu bếp cấp một dựa cái gì mà đào tạo ?
Cho nên Sư phụ Mã mới nảy ý, tạo điều kiện cho đồ lên.
Ai ngờ Trần Đông trở mặt!
Sư phụ Mã: "Lão Trần, lão Trần ông đây, chuyện kỹ với ông..."
Sư phụ Tô cho ông cơ hội đó ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-220.html.]
Tất nhiên là .
Sư phụ Tô: "Sư phụ Mã, sắp bắt đầu , chuyện gì ông đợi kết thúc hãy tìm Sư phụ Trần ."
Trần Đông hai đàn ông kéo ở giữa, kéo qua kéo .
Cú kéo động tác lớn, Vương Anh ở bên ngoài cũng thấy, cô huých Từ Sương: "Ê, xem sư phụ đang gì thế? Có bắt nạt ?"
Vương Anh cảm thấy, nếu để khác bắt nạt sư phụ Trần Đông ngay mặt cô, thì .
Cô lên "dọn dẹp" hai .
Từ Sương: "Không . Sư phụ chịu thiệt ."
Trần Đông chơi trò cân bằng mấy năm , Từ Sương tuy , nhưng cũng hiểu.
Trần Đông là một ấm thời xã hội cũ, dù sống kiểu lêu lổng đến cũng từng quản lý gia đình. Ông hiểu rõ tầm quan trọng của sự kiềm chế.
Nếu một đầu bếp tay nghề cao như ông , tại tiếng trong nhà hàng?
Vương Anh Từ Sương nhỏ xong, trợn mắt há hốc mồm.
Một ông lão hiền lành như Phật Di Lặc như Trần Đông, là một "ngoài trắng trong đen" ? Khá lắm, thủ đoạn so với cuộc đấu đá văn phòng ở bệnh viện kiếp của cô cũng chẳng kém là bao.
Hai vợ chồng bên cạnh xem náo nhiệt.
Trần Đông kéo qua kéo hai lượt, cuối cùng cũng kết quả.
Sư phụ Tô thắng.
Bỏ qua khuôn mặt đen như than của Sư phụ Mã, Sư phụ Tô trực tiếp tuyên bố bắt đầu bốc thăm!
"Lại đây, mấy sân , bốc thăm . Cấp ba đến cấp hai."
Sư phụ Tô nở mày nở mặt!
Ông cảm thấy cuối cùng cũng thoải mái !
Sư phụ Mã tức nghẹn, đến nước , ông cũng còn cách nào. Ông vẫy tay, gọi cháu trai .
Ôm chân Phật khẩn cấp một tràng: "Hai món chú chuẩn cho cháu đây e là dùng nữa , cháu nhớ lấy, Sư phụ Tô vốn là học món Hồ Nam, khẩu vị của ông nghiêng về Hồ Nam một chút. Sư phụ Trần học món Sơn Đông. Tuy đề là Sư phụ Tô , nhưng chấm điểm là mấy cùng chấm. Nếu khó chọn, thì nghiêng về món Sơn Đông nhiều hơn. Chỉ cần Sư phụ Trần cho qua, chú bên cũng cho qua. Hai phiếu đối một phiếu, vẫn còn cơ hội..."
Sư phụ Mã chắc chắn trong lòng, cấp ba thiên về kỹ năng cơ bản, đặc biệt là kỹ năng dùng d.a.o và lửa, nêm nếm là trọng tâm, mà là xem độ thành thạo và tay nghề.
Ông nhắc nhở về nêm nếm thật sự tác dụng lớn đối với tình hình hiện tại.
Thế mà cháu trai ông là Mã Ung Quân vẫn đầy tự tin: "Chú yên tâm nhé! Nhất định thành vấn đề!"
Mã Ung Quân trong lòng vững vàng, trong ba vị đầu bếp lớn, Sư phụ Mã là chú họ thì sai. chỉ dựa một là .
Cho nên bố trí xong xuôi !
Cái đuôi đắc ý của Mã Ung Quân sắp vểnh lên trời.
Cậu từ sớm cảm thấy việc thi lên cấp quá khó, phụ bếp mấy năm trời mà ngay cả cấp ba cũng lấy . Cho nên bàn bạc với .
Trong ba vị đầu bếp lớn của nhà hàng, Sư phụ Tô cần tranh thủ, đó là một Diêm Vương đen, là thấy khó hòa hợp. Hơn nữa Sư phụ Tô và chú họ quan hệ , nếu đến gần Sư phụ Tô, ít nhiều cũng đắc tội với Sư phụ Mã.
Vì Sư phụ Tô khó hòa hợp, thì chỉ còn cuối cùng, Sư phụ Trần.