Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 213
Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:10:20
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
213.
Yêu cầu gì chứ, cần đề xuất nữa.
Có một vai để diễn là !
Còn về việc chồng mất mặt?
Mặc kệ ! Ai bảo chà xát da chân!
Chà xát da chân, chà xát da chân, chà bát cơm của chính luôn !? Đáng đời mất mặt!
Trận náo nhiệt nhanh chóng lan truyền khắp đội sản xuất, Điền Cẩu Thặng giờ cũng ưỡn n.g.ự.c ngẩng cao đầu, hùng dũng oai vệ!
Điền Hữu Phúc mới chuyện, kể cũng vui.
Trước đây, khi chị trưởng ban phụ nữ, việc gọi đến họp khó c.h.ế.t. Đến cũng , cứ tụm chuyện riêng, hoặc là khâu đế giày vá quần áo. Bây giờ thì , cứ gọi mấy đứa nhỏ lên diễn, những phụ nữ thể cán bộ , chẳng lẽ còn xem con diễn gì ?
E rằng ai nấy cũng đều tranh giành đến xem!
Điền Hữu Phúc: "Chủ nhiệm Ngô, ý tưởng của chị đấy! Chị cũng tự ghi nhớ, đợi đến lúc đội thu hoạch táo, nhà nào con diễn thì chia thêm nửa cân táo!"
Nói là cho đường cho lương thực thì đáng, nhưng cho nửa cân táo thì , dù cũng là đồ của đội sản xuất. Mỗi năm ít quả rơi xuống kịp nhặt, lúc đó cho mấy đứa nhỏ ăn ngọt miệng.
Ngô Quế Hoa gặp niềm vui bất ngờ, mừng rỡ khôn xiết.
Phần thưởng của Điền Hữu Phúc đưa thoải mái, cũng rõ cho bao nhiêu , chắc là ý là chỉ cần những đứa trẻ tham gia diễn quá tệ thì đều sẽ thưởng.
Nửa cân táo, dù cũng là do bọn trẻ tự kiếm , lúc đó chắc sẽ náo nhiệt lắm đây.
Ngô Quế Hoa nhận công việc , vội vàng tìm Vương Anh bàn bạc đối sách.
Lúc cô đến, Vương Anh ăn cơm xong với bà Từ.
Sườn hầm khoai tây, bắp, đậu đũa, bên thêm mấy cái bánh cuốn bằng bột tạp, bánh cuốn chấm nước thịt ăn, thơm lừng đậm đà. Sườn cũng hầm mềm nhừ, khoai tây bở đến gắp , Vương Anh dùng muỗng múc, múc những miếng khoai tây nát vụn, như thể đang ăn canh thịt khoai tây. Đậu đũa cũng thơm, bà Từ giờ cũng tiếc dầu, xào đậu đũa , đậu đũa vỏ nhăn cũng ngon, tươi non.
Vương Anh ăn no căng bụng, mắt lim dim buồn ngủ.
Bà Từ thì cầm tấm phiếu máy may xem mãi rời: "Tấm phiếu vẻ xịn! Nhìn cách in ấn , khác hẳn với phiếu lương thực bình thường!"
Vương Anh: "Ý của Từ Sương là xem rảnh ngày nào, chúng sẽ mua máy may về."
Bà Từ kích động yên: "Ngày nào cũng rảnh, tùy thời gian của các con! cái to, mang về nhà tiện lắm ?"
Vương Anh nghiêng đầu: "Không thì mượn xe lừa của đội sản xuất ? Kiểu gì cũng cách."
Người sống chẳng lẽ nước tiểu cho nghẹt thở? Nếu xe lừa cũng khó vận chuyển thì tìm cách khác. Dù cũng là một món đồ lớn, tốn thêm chút tiền vận chuyển cũng .
Bà Từ vô cùng kích động, hai vòng, vẫn kìm .
"Ta ngoài dạo đây!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-213.html.]
Bà ngoài khoe mẽ (versailles) với mấy bà bạn thiết .
Trước đây bà rụt rè, là vì nhà ăn ngon, công việc. Những điều đó dễ gây sự chú ý.
máy may thì khác! Món đồ đừng là ở đội sản xuất, ngay cả ở xã cũng chẳng mấy cái.
Bà bây giờ, những ai ghen tị, mà còn nhiều chạy đến nịnh bợ, dù là mượn dùng , thì cũng đến sờ tận tay tận mắt.
Bà Từ hả hê, cảm thấy nhà từ khi cưới con dâu xong quả là đổi vận.
Trước đây dù trong nhà của ăn của để, cũng ngày tháng nào như bây giờ.
Máy may đó, máy may đó, để khác ghen tị mới !
Bà Từ vốn là điềm đạm cả đời, chiếc máy may cũng giữ bình tĩnh nữa, ai mà bình tĩnh chứ? Một chiếc máy may, đó là thứ thể coi là vật gia truyền. Nếu bây giờ nhà bà còn đứa con trai cưới vợ, chỉ với chiếc máy may, nó thể tùy ý chọn vợ ở nông thôn.
Bà Từ tìm buôn chuyện, Ngô Quế Hoa liền bước nhà Vương Anh.
Cô mừng rỡ , buổi họp hôm nay thành công rực rỡ, chỉ nhiều tham gia, mà còn náo nhiệt và nhiệt tình ủng hộ.
Tất cả đều nhờ nguồn cảm hứng từ Vương Anh.
Ngô Quế Hoa mang theo cà chua đến, cà chua nhà cô trồng luôn ngon, bùi chua ngọt. Cô mang đến cho Vương Anh một túi lưới.
"Vương Anh, cảm ơn cô thế nào, cô xem vẫn là nhờ phúc của cô, buổi họp của chúng mới tổ chức như . Chỉ là cô thể nghĩ giúp thêm ý tưởng nào khác ?"
Cốt truyện là do Vương Anh đưa ý tưởng đại khái, để họ diễn những sự kiện mẫu như trẻ con uống tro bếp gặp chuyện, diễn cái gì, Ngô Quế Hoa tuy thể quyết định, nhưng vẫn sợ diễn hỏng, hỏng cái khởi đầu .
Vương Anh: "Cái còn đơn giản , đó cứ bệnh phụ khoa, bệnh trẻ em, già té ngã, phụ nữ sinh nở, lưu ý khi mang thai..."
Vương Anh bẻ ngón tay, lập tức liệt kê một đống.
Ngô Quế Hoa mừng lo: "Lần như là trúng , thể cứ để bọn trẻ tùy ý diễn như thế đúng ? Có nên cái gì đó, như là kịch bản?"
Vương Anh bật : "Thế thì là sẵn ? Chị tìm thanh niên trí thức !"
Làm công việc chữ nghĩa, chị trông cậy xã viên là , Vương Anh bản cũng việc riêng bận, tính tính , những thanh niên trí thức trình độ văn hóa nhất định chẳng là thích hợp nhất ?
Vương Anh mách nước cho Ngô Quế Hoa: "Chị xin đội trưởng, các thanh niên trí thức ai nấy cũng đều yếu ớt, diễn một vở thì cho mấy công điểm, bảo họ thi đua gửi bài. Bài của ai dùng thì cho công điểm."
Ngô Quế Hoa nghĩ ngợi, cũng lý. Hơn nữa, kịch bản cho bọn trẻ, chia vài công điểm, chắc xã viên cũng sẽ vui vẻ thôi.
Dù cũng là thứ con cái sẽ diễn, chia chút công điểm cũng là lẽ thường.
Ngô Quế Hoa hăng hái rời .
Vương Anh cầm một quả cà chua rửa sạch, c.ắ.n một miếng là thấy ruột bùi bùi, vị chua ngọt xộc thẳng vị giác, khác với loại cà chua trồng trong nhà kính chút mùi vị cà chua nào, đúng là hương vị cà chua thật sự!
Vương Anh ăn một quả, kìm lấy một quả nữa cắt, cắt xong rắc chút đường trắng.
Cà chua chấm đường trắng, chua chua ngọt ngọt, nước đường còn cũng lãng phí, trực tiếp uống cạn một .