Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/BM51iBiBc
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sức lực của Cố Dư Sinh quá lớn, hất đến nỗi Tần Chỉ Ái lui về phía , đến khi va một biển quảng cáo phố mới dừng .
Biển quảng cáo thật sự cứng, đụng khiến lưng của Tần Chỉ Ái đau đến nỗi cô sắp .
Cô nhắm mắt giật giật môi, thể cứng đờ dán bảng quảng cáo một lúc, mới từ từ bớt đau.
Cô từ từ thẳng , chậm rãi tới ven đường, xe của Cố Dư Sinh từ lâu còn thấy khói xe, chỉ nhiều xe cộ , lúc nhanh lúc chậm lướt qua mặt cô.
Không tại Tần Chỉ Ái đột nhiên nghĩ đến đêm nay lúc ăn cơm ở Cố gia, Cố Dư Sinh giúp cô kéo ghế tựa, gắp thức ăn cho cô, tự tay múc món canh mà cô thích uống, thậm chí lúc cô sắp ăn cá còn tinh mắt lựa hết xương trong cá cho cô.
Hình tượng một chồng cưng chiều vợ hảo chê , cô mơ cũng dọn về sống trong nhà cùng ông, chắc sẽ vui vẻ.
Nhìn thấy ông hài lòng, hầu của Cố gia cũng hài lòng, mặt cô cũng luôn nở nụ , thật sự giống như hạnh phúc đủ đầy, nhưng ai rằng, trong lòng cô bao nhiêu dày vò.
Cô , chỉ đóng kịch.
Dù đang diễn kịch, nhưng những lúc đối xử với cô, tim cô kiềm chế mà run động.
Bởi vì, cô thích .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ep-yeu-100-ngay-boct/chuong-7-sau-tuong-ngan-co-nam-than-7.html.]
Cô thích từ lâu.
Cho dù nhớ rõ chuyện hai năm hai khó khăn thế nào mới thể gặp , cô vẫn thích .
Cô sợ biểu hiện của quá rõ ràng, sẽ lộ điều , cô chỉ thể tự dày vò chính bản , tự nhắc nhở bản : và cô chỉ đóng kịch mà thôi.
-
Tần Chỉ Ái bản ngây ngẩn bên đường bao lâu, đến lúc cô gọi xe taxi về đến nhà cũng gần mười một giờ khuya.
Đèn phòng khách sáng trưng, Tần Chỉ Ái nghĩ quản gia còn ngủ, nghĩ nhiều liền nhập mật khẩu, kéo cửa nhà.
Người trong nhà tiếng động, Tần Chỉ Ái vẫn nghĩ chỉ là quản gia, nơi phát tiếng động, chỉ cúi đầu giày, một nửa, tiếng chuyện: “Thiếu phu nhân về?”
Động tác giày của Tần Chỉ Ái đột nhiên dừng , trong chốc lát về đang chuyện, hỏi là quản gia mà là má Trương.
Tần Chỉ Ái thắc mắc nhưng hỏi, má Trương cho cô đáp án tại bà ở đây: “Thiếu phu nhân, lúc nãy cô ở nhà cũ ăn cơm để quên lắc tay trong nhà tắm.”
Nói xong, má Trương lấy một chiếc lắc tay trân châu tinh xảo đưa cho Tần Chỉ Ái.
Tần Chỉ Ái nhận lắc tay, mới nhớ khi ăn cơm rửa tay, vì ghét bỏ chiếc lắc tay vướng víu nên mới tháo , đó bởi vì Cố Dư Sinh gọi cô ăn cơm, rửa xong tay liền quên lấy mang theo: “Chỉ là một cái lắc tay, khi nào nhà cũ đưa cho là , cần gì ngoài lúc nửa đêm như .”