Cũng may là gần đây lịch việc của Lương Đậu Khấu trống, Tần Chỉ Ái nhất thiết ngoài, thể ở trong nhà nghỉ ngơi thật . Một tuần cơ thể của cô mới thể khôi phục .
Một tuần lễ ở trong nhà, Cố Dư Sinh vẫn như , mỗi ngày đều về nhà.
Điện thoại bàn trong nhà Cố Dư Sinh, ngoại trừ , chỉ bên nhà cũ .
Từ khi Tần Chỉ Ái nhà , Cố Dư Sinh coi như cái nhà hề tồn tại, bao giờ gọi điện thoại cho cô.
Bởi điện thoại bàn ngoài nhà bên gọi tới, cũng khác gọi , những lúc ai gọi cũng chỉ giống như vật trang trí mà thôi.
Chiều hôm đó lúc điện thoại bàn vang lên, quản gia đang ở trong nhà bếp gọt trái cây, Tần Chỉ Ái đang trong phòng khách trong nhà xem tivi, nghĩ là trong nhà cũ gọi tới, cô xem bảng đèn báo gọi đến, thuận tay bắt máy.
Cô đưa ống đến bên tai, một câu ngắn gọn liền phát : “Chuẩn cho cô , tối nay sáu giờ sẽ về đón cô .”
Là giọng của Cố Dư Sinh, động tác cầm ống của Tần Chỉ Ái bỗng nhiên cứng đờ.
Hắn cho rằng nhận điện thoại là quản gia, “cô” trong miệng , là cô chứ?
Ngay lúc cô “Nha” một tiếng, cầm ống về phía nhà bếp tìm quản gia, nhận đó là giọng của cô, lên tiếng, lời rõ ràng lạnh nhạt hơn nhiều: “Tại là cô điện thoại?”
Hắn cho cô cơ hội trả lời tiếp: “Ông dặn tối nay khách sạn Bắc Kinh tổ chức tiệc từ thiện, cô cùng đến tham dự!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ep-yeu-100-ngay-boct/chuong-16-tan-tinh-phuc-vu-co-6.html.]
Lúc câu , nhấn mạnh “ông”, mặc dù chỉ thông báo, thêm bất kỳ lời dư thừa nào nhưng cô thể hiểu hàm ý trong lời của .
Hắn cho rằng tiệc cô tìm ông để năn nỉ ông bắt dẫn cô theo...
như điều cô suy đoán, Cố Dư Sinh bình tĩnh tiếp: “Thời gian cô tính toán thật là , mới trở về, ông gọi điện thoại đến ... A...”
Nói xong liền khẽ một tiếng đầy mỉa mai, đó ngắt điện thoại, Tần Chỉ Ái vẫn cảm giác sự mỉa mai của .
Sau đó cô cũng ngắt điện thoại.
Chẳng trách yên ắng như , một cú điện thoại từ nhà cũ bên cũng , thì là công tác...
Hiện tại về, ông liền chớp lấy cơ hội bắt dẫn cô dự tiệc.
Tần Chỉ Ái ông là lòng giúp cô, nhưng mỗi một ông thể hiện lòng đều hại cô thê thảm!
Bây giờ nghĩ cô còn thấy sợ cơn ác mộng tuần , nếu đêm nay cô gặp Cố Dư Sinh, cũng sẽ hành hạ cô như thế nào.
Hai ập đến quá đột ngột, tránh vẫn là tránh , nhưng khác... Cô chỉ tối nay sẽ thảm, mà còn chính là tự dâng miệng cọp.
Tần Chỉ Ái nghiêng đầu chằm chằm ngoài cửa sổ trong chốc lát, trong đầu bỗng nhiên nhớ đến Cố Dư Sinh với ba chữ “Đi công tác.” đó nảy một ý kiến, liền cầm lấy điện thoại bàn, gọi một cuộc điện thoại.