Em trai trà xanh và anh trai ngốc nghếch - Chương 8: Hết

Cập nhật lúc: 2025-09-27 10:21:18
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người Tống Du Thâm khựng . Hắn từ từ buông , bình tĩnh xong thì khẽ : "Nói thật, đôi lúc em thực sự bỏ thuốc cho câm miệng."  

hét: "Sao bịt miệng ? Anh thật mà! Anh sợ giải thích với ba ." 

"Nếu họ chúng yêu , liệu bắt chia tay ? Có cấm chúng gặp mặt ?"  

"Hay là... chúng giấu họ , giấu ngày nào ngày ."  

Tống Du Thâm hồi lâu.  

Xanh Xao

"Anh từng bảo yêu đương chẳng cần kết quả ? Giờ lo chuyện ."

lắc đầu.  

"Yêu em là đích, ở bên mới là đích đến. Anh chỉ ở cạnh em mãi thôi, khao khát cái kết nên mới chọn yêu em. Em hiểu ?"

Tống Du Thâm trả lời hiểu .  

Hắn trực tiếp đặt tay lên gáy , hôn mạnh môi .  

đau đến mức hé môi.  

Lưỡi lập tức xâm nhập.  

Đến khi nghẹt thở đập vai liên hồi, Tống Du Thâm mới chịu buông.  

Hắn hôn nhẹ lên trán .  

"Thôi , cái miệng của đôi khi cũng lời ho đấy chứ."

Sau khi chính thức đến với , cách Tống Du Thâm và tương tác trở như xưa.  

Hai đứa cùng đến lớp, cùng ăn cơm trưa, dán hai mươi bốn tiếng rời.  

Chẳng ai thấy chuyện gì lạ.  

Chỉ điều, cứ đến cuối tuần về nhà là Tống Du Thâm lén lút chui phòng ngủ qua đêm.  

căng thẳng đến mức tim đập chân run, sợ ba phát hiện manh mối gì đó.  

"Đừng nghịch dại! Lỡ họ ngang thấy thì ?"  

Tống Du Thâm bày trò lưu manh giữ bộ mặt lạnh như tiền: "Sợ gì? Nghe thấy thì công khai luôn."  

Hắn lợi dụng ưu thế thể lực hơn , thoải mái đè xuống giường. Một tay khóa chặt hai cổ tay , tay mân mê viền quần lót.  

"Không ! Em c.h.ế.t !"  

"Muốn đừng thấy thì đừng rên là ."  

Mặt đỏ bừng vì hổ: "Sao chứ? Em đau thế , nhịn nổi..."  

Tống Du Thâm trừng phạt bằng cách véo m.ô.n.g một cái: "Đau sướng?"  

giãy giụa loạn xạ định hất xuống giường, nhưng đôi chân đè chặt ngang hông , vững như bàn thạch dù vật lộn thế nào.  

lúc , tiếng gõ cửa vang lên.  

.  

"Tinh Tinh , Du Thâm trong phòng con ? Ba việc tìm nó, bảo nó sang thư phòng."  

thở phào: "Dạ ạ, em sang ngay đây!"  

Chỉnh quần áo, đẩy Tống Du Thâm cửa. Mẹ đôi môi bằng ánh mắt kỳ lạ.  

"Con nhiệt ? Sao môi sưng thế ?"  

ấp úng gật đầu. Sau khi Tống Du Thâm rời , vội về mà theo phòng.  

vòng quanh thùng rác, kiểm tra kỹ càng khu vực cạnh giường.  

hốt hoảng: "Mẹ tìm gì thế ạ?"  

Mẹ nghiêm mặt hỏi: "Hai đứa dùng biện pháp an ?"  

ngớ : "Biện pháp gì ạ? Bình cứu hỏa để tầng mà?"  

Mẹ nhắm mắt tuyệt vọng.  

Rồi bà lấy điện thoại, chuyển cho một bài từ trang khoa học -  

"10 lý do nam-nam cần dùng biện pháp bảo vệ".  

điện thoại, , cảm giác như linh hồn thoát xác.  

Kinh dị.  

Còn kinh dị hơn cả việc nửa đêm xem "The Ring" chuông điện thoại đột ngột reo.  

"Không... ơi, ý ..."  

Mẹ dịu dàng khuyên nhủ: "Tuổi trẻ m.á.u nóng như các con, hiểu chuyện bình thường. chú ý sức khỏe và vệ sinh..."  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/em-trai-tra-xanh-va-anh-trai-ngoc-nghech/chuong-8-het.html.]

Lần đến lượt nhắm mắt tuyệt vọng.  

"Mẹ ơi... chuyện em trai và con từ khi nào..."  

Mẹ lập tức sửa : "Dừng ! Hai đứa gọi thế nào quan tâm, nhưng đừng xưng " em" mặt . Người già , chịu nổi kích thích ."  

" việc con và Du Thâm đến với , cả và ba đều vui lắm. Du Thâm là đứa trẻ ba nuôi nấng từ bé, nhân phẩm và năng lực đều chê ."  

nghẹn thở: "Ba... cũng ạ?"  

Mẹ ngạc nhiên: "Du Thâm với con ?"  

"Nói gì cơ ạ?"  

Mẹ xoa đầu đầy cảm khái: "Thực ba con từng đưa Du Thâm du học để chuẩn tiếp quản công ty. chịu, yên tâm để con ở một ."  

"Ba con cảm động lắm, ép nữa. Ai ngờ nó thi đại học điểm thế . Tuy tệ, nhưng xứng với lực học. Mẹ với ba nghi ngờ nó cố tình để cùng trường với con."  

"Cách nó con, giọng điệu khi chuyện với con... quá rõ . Cuối cùng và ba cũng nhận , thì thằng bé để tâm đến con từ lâu."  

Giọng như vang từ xa xăm: "Vậy... và ba Tống Du Thâm thích con từ lâu ư?"  

Hóa ... đây bao giờ là bí mật.  

Mẹ thở dài: "Ban đầu thực sự khó chấp nhận. nó cam kết sẽ ảnh hưởng cuộc sống của con, ép con lựa chọn."  

"Mấy chục năm qua, ba coi nó như con ruột. Nhà hai đứa đều là m.á.u thịt. Sau ba con nghĩ thông , đây là kết quả nhất."  

"Công ty giao cho con, con giữ nổi. Giao cho Du Thâm thì hợp lý hơn. nếu nó lập gia đình riêng, chắc chắn sẽ lo cho con cái . Khi và ba còn, liệu phần cổ phần để cho con an ?"  

Như tấm kính vô hình vỡ tan, bước khỏi nhà kính ấm áp mà Tống Du Thâm âm thầm xây đắp, đối mặt với thực tế phũ phàng.  

gấp gáp : "Du Thâm như thế!"  

Mẹ dịu dàng: "Ba tin như . ba , luôn những lo âu thừa thãi. Giờ đây chuyện hảo nhất - hai đứa là một thể, tồn tại rủi ro. Còn nếu mai ..."  

"Sẽ chuyện đó."  

Tống Du Thâm xuất hiện ở cửa phòng, giọng chắc nịch như đóng đinh.  

"Mẹ, con sẽ rời xa Tinh Tinh. Trừ phi thích khác, tiếp tục ở bên con."  

"Trong tương lai, bộ cổ phần công ty xin giao cho . Con chỉ cần lương tháng là đủ."

Sau khi rời , ôm chặt Tống Du Thâm lâu.  

cũng hiểu đang vì điều gì.  

Có lẽ vì cảm thấy nhẹ nhõm khi tình cảm của chúng ba chấp nhận và ủng hộ.  

Hoặc cũng thể vì chợt nhận , suốt hơn chục năm qua Tống Du Thâm thực sự sống trong cảnh nương tựa khác.  

"Em gì với hết, em lừa . Anh cứ tưởng , lo lắng bao lâu nay..."

Tống Du Thâm vòng tay ôm : "Cảm giác ngoại tình ? Em thấy thích lắm mà."  

dụi nước mắt nước mũi lên .  

"Hay cái nỗi gì!"

Thực hiểu, chẳng giải thích thế nào về việc tại ba chuyện thích .  

Hắn âm thầm quá nhiều, còn chẳng gì.  

Không bày tỏ sự xót xa dành cho thế nào, lấy tay sờ soạng cơ bụng và cơ n.g.ự.c để bày tỏ sự mật.  

Tống Du Thâm chọc cho nổi lửa, nhưng thấy thút thít đáng thương, chắc cũng ngại cởi đồ .  

"Tống Du Thâm, là gánh nặng của em ? Nếu năm đó em xuất ngoại, giờ sự nghiệp hơn ."

Dưới ánh đèn vàng mờ đầu giường, đôi mắt Tống Du Thâm dịu dàng khác lạ.  

"Nếu , lẽ giờ em vẫn đang chăn dê trong xóm nào đó, học, thậm chí... cơm ăn."

"Tống Tinh, chính vì mà em trở thành Tống Du Thâm của bây giờ."

Trái tim chợt ấm áp, chủ động chạm môi hôn khóe miệng .  

"Vậy em giận ba ? Vì họ... họ từng cho rằng em sẽ trở thành kẻ ."

Tống Du Thâm hôn đáp : "Không. Bởi suy nghĩ đó của họ xuất phát từ việc họ yêu như cách em yêu ." 

"Anh cũng yêu em, Tống Du Thâm. Anh yêu em nhiều lắm."

"Ừ, em ." 

Anh sẽ yêu em mãi mãi, Tống Du Thâm." 

"Được." 

"Không đúng! Em "em cũng thế" chứ!"

"Dù yêu em, em vẫn sẽ yêu . Em yêu mà."

Loading...