"Nếu để hai nhà chuyện , ba già chắc chặt đôi ."
Tưởng Hiểu Du trùm chăn nức nở: "Anh định chối bỏ trách nhiệm ? Đàn ông đúng là mấy tên căn bã!"
đau đầu như búa bổ: "Vậy cô ?"
nhắm mắt cầu nguyện. Tiền thì - ba cắt tiền tiêu vặt của vì từng lừa đảo viễn thông, giờ sống nhờ tài khoản liên kết của Tống Du Thâm. Mạng sống... mạng sống thì tiếc lắm.
Xanh Xao
Tưởng Hiểu Du ngừng : "Đương nhiên là yêu em ."
mở mắt. Chỉ thế thôi?
"Yêu thì , nhưng yêu bao giờ, đầu óc đần độn, sợ cô chịu nổi."
"Với quan hệ hai nhà thế nào cô cũng rõ, chúng kết cục , cô vẫn yêu ?"
Tưởng Hiểu Du bĩu môi: "Yêu đương cần gì kết cục? Tìm bạn trai thì cần mười hiếu lời, thông minh gì?"
Mười hiếu? Từ ngữ mới lạ thật.
Thấy đồng ý, Tưởng Hiểu Du lập tức nhập vai, sai xuống mua đồ sáng. Ra đường che ô, mua sắm trả tiền (bằng tiền Tống Du Thâm), mưa gió cũng đón cô tan học. Hóa "mười hiếu" là ý nô bộc.
Thỉnh thoảng cô còn giao "nhiệm vụ" như dò hỏi kế hoạch kinh doanh của công ty từ ba . thông minh, nhưng tới mức ngu ngốc. Điều gì nên , điều gì , tự .
Với lý lịch bốn tuổi bắt cóc, sáu tuổi bọn buôn bán, Tưởng Hiểu Du đang giăng bẫy . Cô lợi dụng dò la nội bộ. thấy vui, vì đây là cái bẫy ít rủi ro nhất từng gặp. Chỉ tốn chút tiền khi hẹn hò - là tiền của Tống Du Thâm.
Không ai lợi dụng , vì vô dụng. Chỉ ngờ đời còn trải nghiệm yêu đương, các cô gái bình thường vài câu thấy ngớ ngẩn, lúc hỏi cô bạn thư tình hồi cấp ba: "Cô gửi nhầm ?"
lơ mơ nghĩ nhiều thứ. Ra khỏi quán bar, gió đêm thổi cho tỉnh táo chút ít, ôm cổ Tống Du Thâm, đu lên.
"Trước dùng tiền em để yêu đương là sai. Sau sẽ cố kiếm tiền trả. Anh tính , nghiệp xong sẽ thuê trang trại nuôi dê."
"Nhị Trụ, em về quê cùng nuôi dê ...?"
thấy môi Tống Du Thâm mấp máy, nhưng say quá nên chẳng gì. Sau đó mơ màng, thứ gì đó mát lạnh chạm môi. Là nước. Khát vì say, háo hức uống ừng ực nhưng dòng nước chỉ chảy lờ đờ.
Hình như đáy cốc còn thạch rau câu mềm mại. hút hai cái. Chẳng miếng nào. Ôm nỗi thất vọng vì ăn thạch, chìm giấc ngủ.
Mở mắt, thấy đang chiếc giường lớn trong khách sạn. Cảm giác lún xuống của đệm rõ với rằng, bên cạnh còn một khác.
Thứ cảm giác quen thuộc .
Trời ơi, say xỉn mất trí nhớ tạm thời mất cả lẫn trí nhớ nữa ?
hoảng hốt đến nỗi run lên. Khó khăn lắm mới chia tay "bạn gái ngủ nhầm" đó, lẽ nào thêm một nữa?
Theo phản xạ, đưa tay sờ xuống chỗ đùi. May quần lót vẫn nguyên vẹn.
Hít một thật sâu, dũng cảm đầu - chạm ngay ánh mắt Tống Du Thâm đang say giấc. Phù.
Thở phào nhẹ nhõm, quen thuộc lật áp sát, tay nghịch ngợm véo n.g.ự.c rắn chắc của . Lâu lắm mới chạm thứ chất liệu mềm mại mà đàn hồi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/em-trai-tra-xanh-va-anh-trai-ngoc-nghech/chuong-5.html.]
Mới bóp hai cái, Tống Du Thâm mở mắt. Ánh mắt trong veo chẳng chút mơ màng. nhoẻn miệng: "Chào, chào buổi sáng nhé em trai."
Tống Du Thâm gỡ tay khỏi bờ ngực: "Không còn sớm nữa, 12 giờ ."
hồn nhiên vươn vai giả vờ buông tha, nhân lúc sơ hở bất ngờ chộp xuống . Hồi dọn phòng riêng, trò vẫn là bình thường.
tay về . "Chú chim" đang chào cờ.
ngượng chín mặt gục n.g.ự.c . Tống Du Thâm cúi mắt im lặng, gương mặt đóng băng . "Sáng sớm mà, chuyện thường thôi." vỗ vỗ an ủi: "Hào khí lắm."
Vừa buông tay, cổ tay nắm chặt. Bóng đổ xuống, hai cánh tay ghì chặt lên đỉnh đầu. Tên khỏe thế!
"Lỗi , , đùa nữa mà!" vội van xin.
Tống Du Thâm buông, ánh mắt tối sầm, khóe miệng cong lên ý vị khó lường: "Đôi khi em tự hỏi, thật sự ngây ngô cố tình giả ngu."
"Rõ xu hướng tính dục của em, vẫn một hẹn em uống rượu, say khướt mặt em, lúc em ngủ thì trêu ghẹo, công khai quyến rũ như thế..."
gào lên: "Quyến rũ gì chứ! Bọn vẫn thường đùa như mà!"
Môi Tống Du Thâm áp sát vành tai thở nóng: "Phải, nên với em, suốt bao năm nay... luôn luôn dụ dỗ em."
“Anh cạnh em trong ký túc xá suốt ngày cởi trần, em chẳng gì hết.”
“Muốn với .”
hít một thật sâu.
“Tống Du Thâm, cảnh cáo đấy, những lời em coi như thấy.”
Tống Du Thâm bình thản đáp: “Vậy em thể nhắc nữa.”
“Câm miệng!”
Cả Tống Du Thâm và đều giật .
Ngậm miệng, im , câm .
Ghép mấy từ thế nào cũng diễn đạt ý , nhưng chọn cụm kỳ quặc nhất.
lời cảnh cáo của chẳng tác dụng.
Thực tế, Tống Du Thâm chỉ nhắc việc “ mấy chuyện tả nổi” với , mà còn tiết lộ nhiều điều hề .
“Đêm sinh nhật , chuyện thể tha thứ. Em bỏ vì sợ mất kiểm soát, sợ lợi dụng . Em ép bản rời , nhưng tạo cơ hội cho khác.”
“Em đùa , em thật sự cho theo dõi Tưởng Hiểu Du. Cô chống hôn ước của gia đình sắp xếp nên giả vờ yêu , coi như đồ ngốc để moi thông tin nội bộ công ty.”
“Nhân viên khách sạn cung cấp thẻ phòng cho cô em tìm . Việc em sẽ xử lý tận gốc.”
“ Tống Tinh, thích cô , phí thời gian chơi đùa cùng cô ?”