Em trai trà xanh và anh trai ngốc nghếch - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-09-27 10:14:46
Lượt xem: 84

Khi Tống Du Thâm thích đàn ông, cả thế giới của như sụp đổ.  

"Anh trông cậy nữa, em mà còn đáng tin thì ba già c.h.ế.t điên mất?"  

Nghe , đồng tử Tống Du Thâm khẽ co rút, đôi mắt đen thăm thẳm dán chặt :  

"Em em ruột , việc nối dõi đến lượt em. Vả , trông cậy ? Anh thích phụ nữ ?"  

cuống quýt đến mức trán đầm đìa mồ hôi.  

"Anh bệnh thần kinh, em ?"  

Năm lên bốn tuổi, đối thủ cạnh tranh của ba bắt cóc, nhốt trong nhà kho ẩm thấp tối tăm suốt hai ngày trời. Sau khi giải cứu, hoảng sợ nhiễm lạnh, sốt cao li bì ba ngày liền. Từ đó trở , phản ứng của chậm chạp hơn hẳn bạn cùng lứa.

Ba xót con nên chiều chuộng thái quá. Đến nỗi lên sáu tuổi , vẫn dụ dỗ bằng hai cây kẹo mút. Lý do chính là mấy cái kẹo sặc sỡ đó từng thấy bao giờ. Sau khi cảnh sát đưa về, ba đau lòng rút kinh nghiệm, mở hẳn một cửa hàng kẹo đủ loại cho .

"Con trai, nhớ kỹ nhé, ba thể cho con thứ con . Đừng bao giờ nhận đồ từ lạ nữa."

một vòng kiểm tra, mặt nhăn như khỉ: " ở đây loại kẹo mà bác bán hàng rong cho con."

Ba đặc biệt phái trợ lý đến trại tạm giam điều tra, mới kẻ đó dùng loại kẹo ba giá năm ngàn một cân. Ba tức đến mức suýt ngất. 

"Không ngờ chính sự giàu sang kìm hãm sự trưởng thành của con!"

Để trở thành một " ấm chính hiệu" từng trải, ba quyết định đưa về nông thôn sống để mở mang tầm mắt. Ở đó, gặp Tống Du Thâm.

Nói là để trải nghiệm cuộc sống, nhưng việc ăn mặc ở của đều chuyên lo.  

Lúc đó Tống Du Thâm vẫn đổi tên.  

Tên khai sinh của là Nhị Trụ.  

Nhị Trụ chỉ nhỏ hơn hai tháng, là đứa trẻ duy nhất trong làng học, ngày nào cũng lảng vảng sân nhà ở. Thế là chạy chơi cùng .  

Theo chân Nhị Trụ, học cách trèo mái nhảy tường, nghịch gà trêu chó.  

Vì khả năng "học hỏi" quá siêu, lớn trong làng gặp đều khen cũng thuộc dạng mèo ghét chó chê.  

xổm trong chuồng dê nhặt viên chocolate: "Nhị Trụ, mày học?"  

Nhị Trụ vắt vẻo hàng rào chuồng dê, ngậm ngang cọng cỏ đuôi chó, bộc phát:  

"Bận lắm, bà tao già . Tao cắt cỏ, còn cho dê ăn nữa."  

tò mò: "Nuôi dê nữa?"  

"Dê đẻ dê con, dê lớn bán tiền."  

"Được bao nhiêu?"  

"Nhiều tiền lắm."  

Nghe ngầu quá.  

Thế là tối hôm đó gọi điện cho ba:  

"Ba ơi, con học nữa. Con kiếm tiền tỷ như ba."  

Ba ngạc nhiên: "Con định kiếm tiền tỷ kiểu gì?"  

"Con sẽ ở làng, cùng Nhị Trụ nuôi dê."  

Ba : "...."  

Ba tưởng chịu nổi ba ngày sẽ đòi về.  

Thế mà sống ở nông thôn hơn tháng trời.  

Xanh Xao

Nếu ông cưỡng chế đón về, cũng chẳng chút nào.  

Ở đây Nhị Trụ, chó Hoàng, gà Lô Hoa và con dê đẻ hạt sô cô la.  

Về nhà chỉ quanh quẩn gia sư giảng bài, chán phèo.  

Ngày rời , Nhị Trụ hứa tiễn nhưng chẳng thấy .  

lôi ông bảo vệ đến nhà Nhị Trụ.  

Thấy cả xóm vây kín cổng.  

Bác gái khen ngày bảo: "Bà nội Nhị Trụ đêm qua mất ".  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/em-trai-tra-xanh-va-anh-trai-ngoc-nghech/chuong-1.html.]

"Đứa bé mồ côi ba từ nhỏ, giờ duy nhất cũng , sống nổi..."  

Mất?  

chen phòng, Nhị Trụ thừ bên giường, chẳng thèm liếc mắt .  

Bà nội im giường.  

"Sao gọi là mất? Bà cụ đang ngủ ngon lành mà?"  

Ba bịt miệng kéo , sai lo hậu sự giúp Nhị Trụ.  

Lần đầu tiên hiểu: "Người mất" nghĩa là qua đời.  

Về nhà, nhớ Nhị Trụ đến trằn trọc.  

Không cơm ăn , một chăn nổi đàn dê .  

Nửa đêm, chui phòng ba :  

"Ba, con quà sinh nhật."  

"...Sinh nhật con qua hai tháng ."  

"Ừ, coi như quà sinh nhật. Con em trai."  

Mẹ trùm chăn im thin thít.  

Ba nhíu mày: "Con cứ ngủ , đừng xông phòng ba nữa là sẽ em."  

nghiêm mặt: "Đừng lừa con chuyện ông già Noel đợi trẻ con ngủ mới tới. Con Nhị Trụ em trai."  

Ba giật :  

"Thằng bé Nhị Trụ trong làng á?"  

"Vâng. Con nhớ , nhớ đến mơ thấy luôn."  

Ba trầm mặc một lát, sang hỏi ý kiến .  

Mẹ tin Nhị Trụ bây giờ là đứa trẻ mồ côi, mắt liền đỏ hoe.  

"Thằng bé tội nghiệp thế, đón về bạn với Sao Sao ."  

Hôm , theo ba đến đón Nhị Trụ về.  

Mấy ngày gặp, Nhị Trụ gầy hẳn, đen nhẻm, khuôn mặt bằng bàn tay chỉ còn đôi mắt to thăm thẳm.  

Sau khi Nhị Trụ đồng ý, ba đặt cho tên mới - Tống Du Thâm.  

"Du Thâm, từ hôm nay, cháu là thành viên nhà họ Tống." 

"Sau bảo vệ Sao Sao, đừng để nó bắt nạt ngoài ."  

bất mãn: "Con là , là em, đáng lẽ là con bảo vệ chứ."  

Để thành nhiệm vụ ba giao, Tống Du Thâm chủ động xin học quyền Anh và võ tự do.  

kèm, ba yên tâm cho đến trường học cùng bạn đồng trang lứa.  

Ba cảm khái: "Sao nghĩ sớm kiếm bạn cho con nhỉ, thế rủi ro bắt cóc cũng giảm."  

gật gù: " , giờ ba hai đứa con trai , xác suất con bắt cóc chỉ còn 50% thôi."  

Ba: "...."  

Thế là Tống Du Thâm trở thành thành viên gia đình chúng .  

Từ tiểu học đến trung học, hai đứa chúng như hình với bóng.  

Mãi đến cấp ba, mới ngủ riêng khỏi phòng Du Thâm.  

trốn học, Du Thâm kiểm điểm.  

đánh , vẫn là Du Thâm kiểm điểm.  

Mỗi phạm , đều nhờ Du Thâm đỡ đòn.  

Hắn luôn đáng tin, nhận hết trách nhiệm về .  

Nhìn gương mặt thanh tú ngày càng lạnh lùng của Du Thâm, thầm cảm thán -  

Có em trai thật tuyệt.

Loading...