Em là mùa xuân là ánh trăng sáng trong lòng anh - chương 33

Cập nhật lúc: 2025-11-11 16:48:35
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước Tết Nguyên Đán Lâm Kỳ chuyển về nhà ở  để tập trung luyện tập bản nhạc. Dù chơi trôi chảy, nhưng cô nghĩ thà cẩn thận mộ chút còn hơn lỡ như ...và luyện tập cho đến khi thuần thục hơn.

Chu Duyệt cũng chuyển về nhà ở , trở về những ngày cùng cô bài tập

Dưới sự giám sát của Chu Duyệt , Lâm Kỳ giảm cân thành công.

tiếp tục chạy bộ nữa , Chu Duyệt bắt cô tập gập bụng nửa tiếng mỗi ngày, kết quả là bụng cô săn chắc hơn trông thấy.

Mỗi tối, cô ăn gà, bài tập về nhà, tập piano và tập thể d.ụ.c - một thói quen đơn điệu kéo dài cho đến tận hôm Tết.

Tối hôm đó, thử trang phục biểu diễn cuối, cô cởi đồ khi Chu Duyệtvề nhà. Cô vụng về dán miếng che n.g.ự.c và cố gắng nhét váy trong.

Khi Chu Duyệt về đến nhà, thấy Lâm Kỳ đang đầu , vẻ mặt đau khổ, lưng về phía gương soi , thể với tới khóa kéo ở phía .

Cậu ném túi xách lên ghế sofa, cởi áo khoác và áo len, chậm rãi tiến gần.

Lâm Kỳ thấy một bóng khác trong gương. Tóc cô hất về phía , và cô cảm thấy ấm ở điểm giao giữa cổ và vai khi một bàn tay to lớn nhẹ nhàng chạm tay cô.

Bàn tay còn của Chu Duyệt tìm thấy khóa kéo và cẩn thận kéo nó lên.

Lâm Kỳ buông tay, ngoan ngoãn lưng về phía , chống đỡ phía .

Trên bả vai trái của Lâm Kỳ một vết sẹo,  vết sẹo do sự vô tri của Chu Duyệt lúc nhỏ gây . Năm đó, Lâm Kỳ ngã đau đớn mảnh thủy tinh vỡ, m.á.u từ lưng cô rỉ thấm ướt sàn nhà, nhưng cô vẫn mỉm với : "Mặt trăng , chị   ."

Những vết thương gần đó lành hẳn, còn dấu vết thương tích nào, ngoại trừ vết sẹo năm mũi khâu bả vai, một vết sẹo hề phai mờ theo năm tháng.

Lâm Kỳ cảm thấy gì đó cọ lưng , nhưng vì lớp váy quấn quanh nên cảm giác như chỉ là ảo giác.

Chu Duyệt vuốt tóc , tháo kính của Lâm Kỳ , lưng cô, cùng tấm gương soi .

Cô gái trong gương mặc một chiếc váy xòe màu xanh lam đính sequin lấp lánh. Dáng váy ôm sát nổi bật đường cong của cơ thể , đôi chân dài che chắn trong váy, chỉ để lộ một đường xẻ tà gợi cảm.

Phía cô là một trai tóc tai bù xù, áo sơ mi đen giản dị khoác hờ vai, cổ áo mở, để lộ xương quai xanh còn thon thả hơn cả cô gái. Cậu mặc quần tây nam, nhưng vẫn giảm vẻ quyến rũ.

Bàn tay vẫn đặt vai Lâm Kỳ, nhẹ nhàng trượt lên trượt xuống, sưởi ấm cho cổ và cánh tay trần của cô.

Chu Duyệt nhịn cúi xuống, vén mái tóc rối bù của cô sang một bên, đặt một nụ hôn lên gáy Lâm Kỳ.

Câu ngước Lâm Kỳ trong gương, mỉm : "Rất ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/em-la-mua-xuan-la-anh-trang-sang-trong-long-anh/chuong-33.html.]

Lâm Kỳ đồ ngủ, trong phòng, chìm đắm trong suy nghĩ.

tìm ai đó chuyện , nhưng chẳng tìm ai đủ để chia sẻ chủ đề .

Cô cảm thấy Chu Duyệt lẽ thực sự thích .

Nếu thích , thì mức độ quấy rối của Chu Duyệt quả thực quá cao.

Lâm Kỳ nghĩ kỹ những hai tiếp xúc với trong suốt những năm qua. Có những đáng kể, những vẻ mật quá mức với bạn bè. chuyện đây, ngay cả vài ngủ chung giường, đều lý do.

Mặc dù đây cô từng cảm giác rằng Chu Việt thích , nhưng thể quá “bình thường”mà tự tin đến . Lâm Kỳ nghĩ về việc họ cùng lớn lên và quen thuộc với như thế nào; lẽ cô nghĩ quá nhiều. nụ hôn , lý do, vẫn khiến cô rùng .

Bữa tối im lặng đến lạ thường. Bình thường, Lâm Kỳ sẽ cố gắng bắt chuyện, nhưng hôm nay, cô chủ động, bàn ăn tự nhiên trở nên im ắng.

Lâm Kỳ lén liếc Chu Duyệt, thấy biểu hiện tự nhiên, đang ăn ngon lành. Lâm Kỳ bắt gặp đang lén Chu Duyệt trong lúc bài tập.

Chu Duyệt: "Cái gì?"

Lâm Kỳ: "..."

mới là cần hỏi , hừ: " Sao   hôn tớ?!"

Lâm Kỳ chơi trôi chảy "Bản tình ca Ánh trăng". Dù thỉnh thoảng lỡ nốt, nhưng những ngón tay thuần thục  vẫn giúp cô bắt nhịp trôi chảy. Buổi biểu diễn mừng năm mới ngày mai chắc sẽ thôi; cô hồi hộp nhẹ nhõm.

Đang tập gập bụng, Lâm Kỳ bỗng cảm thấy gì đó , một điều vốn dĩ bình thường. Mỗi cô cố gắng dậy và bắt gặp ánh mắt của Chu Duyệt, mặt cô cứng đờ . Hai phút , mặt cô tê dại, cô dừng .

Lâm Kỳ: "Tớ tập nữa. Ngày mai là buổi biểu diễn , thêm một ngày nữa cũng chẳng ." Chu Duyệt buông tay và kéo cô dậy khỏi thảm: "Được ."

Lâm Kỳ bất ngờ buột miệng: "Sao   hôn tớ?!"

Thực , điều cô hỏi là: thích tớ ?

Chu Duyệt liếc cô một cái tiếp tục cất thảm: "Cả đêm nay chỉ nghĩ đến chuyện đó thôi ?"

Lâm Kỳ ho hai tiếng: "uhm."

Chu Duyệt cất tấm t.h.ả.m tập yoga cuộn tủ, khẽ huých chân Lâm Kỳ: "10 giờ 30 , tắm rửa ngủ ." Lâm Kỳ định hỏi gì đó, nhưng Chu Duyệt ngáp một cái, đẩy cô khỏi phòng đóng cửa .

Lâm Kỳ chằm chằm cửa, nên lời.

Loading...