Em là mùa xuân là ánh trăng sáng trong lòng anh - chương 31
Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:52:23
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cậu chào hỏi Lâm Kỳ: "xin chào, em là bạn gái của Chu Duyệt ?"
Lâm Kỳ lắc đầu, một cách khéo léo: "Không, em là họ hàng của ."
Cậu trai Chu Duyệt sân với vẻ mặt khó hiểu, đổi chủ đề: "Hai đang học năm cuối cấp ba ?"
Lâm Kỳ: "uhm, hôm nay là ngày nghỉ cuối cùng."
Cậu trai mỉm chỉ sân: "Vậy ở đây thì các em là nhỏ tuổi nhất, còn bọn hầu như đều lên đại học . trong đông , Chu Duyệt là yêu thích nhất, mỗi xuất hiện, các cô gái vây quanh luôn đông hơn. Hai đứa học cùng một trường ?”
Lâm Kỳ quen , nên gì, chỉ miễn cưỡng đáp: "Vâng." Cảm thấy một câu vẻ qua loa, cô thêm: "Chúng em học cùng lớp."
"Haha, ở trường nổi tiếng lắm ?"
Lâm Kỳ thành thật trả lời: "Cậu khá nổi tiếng vì thành tích , nên nhiều thích lắm."
Cậu trai dường như nhớ điều gì đó nên hỏi: "À mà, em học trường nào ?"
Lâm Kỳ do dự, cảm thấy tò mò quá. Họ thậm chí còn chẳng quen , cần gì họ học trường nào chứ?
Nhìn vẻ mặt bối rối của cô, trai dường như hiểu suy nghĩ của cô và mỉm : "Năm nay em trai cũng học năm cuối cấp ba, trường Trung học Số 1. chỉ hỏi cho vui thôi, đừng lo."
Lâm Kỳ ngượng ngùng, vội vàng đáp: "Thật trùng hợp, bọn em cũng học trường Trung học Số 1. Em trai tên gì?"
Kỷ Văn Kha cũng thấy trùng hợp nên tự giới thiệu: " tên Kỷ Diệp Kha ,em trai tên Kỷ Vân Kha."
Lâm Kỳ càng ngạc nhiên hơn: "À, em . Kỷ Vân Kha học lớp bên cạnh ."
Kỷ Diệp Kha chuyện nhẹ nhàng, chủ đề chọn cũng thoải mái, giúp Lâm Kỳ dần thoát khỏi cảm giác ngượng ngùng vì xa lạ, cuộc trò chuyện bắt đầu trôi chảy: "Tên của hai thật thú vị." Trên sân, Chu Duyệt ghi một cú ném ba điểm, xung quanh vỗ tay. Lâm Kỳ về phía tiếng vỗ tay.
"Chu Duyệt! Nhìn bóng kìa!"
Ánh mắt Lâm Kỳ và Chu Duyệtchạm trong giây lát, Chu Duyệt lập tức , nhận bóng từ tay đồng đội tiếp tục chạy quanh sân.
"Chu Duyệt, sang bên đó? thật sự là bạn gái ?" Một đồng đội nháy mắt.
Chu Duyệt lau mồ hôi mặt, cộc lốc: "Không ."
Kỷ Diệp Kha trêu chọc Lâm Kỳ: "Chắc bố đoán chuẩn nhỉ ? Trùng hợp thật, học khoa học tự nhiên, thi đại học cũng khá. Em trai giờ học khoa học nhân văn, nhưng điểm của thế nào."
Lâm Kỳ: " đỗ trường top đầu, chắc điểm cũng cao."
Kỷ Diệp Kha: "So với Chu Duyệt thì ?"
Lâm Kỳ còn ngại ngùng nữa: "Chu Duyệt ... đầu khối..."
Kỷ Diệp Kha: " uhm ! Được ."
Lâm Kỳ đó loanh quanh sân bóng rổ, dùng điện thoại chụp ảnh khu vực đó, nhưng chụp Chu Duyệt.
Cô sắp xếp những bức ảnh chụp trong ba ngày qua và đăng lên mục Khoảnh khắc WeChat để kỷ niệm kỳ nghỉ sắp kết thúc. Nó nhanh chóng nhận nhiều lượt thích và bình luận.
Cô còn bấm xem, nên chú ý tới phần bình luận ai đó bình luận một câu .
【Đó điện thoại của Chu Duyệt ???】
Trời tối hẳn, đèn sân bóng bật sáng, soi rõ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/em-la-mua-xuan-la-anh-trang-sang-trong-long-anh/chuong-31.html.]
Chu Duyệt ướt đẫm mồ hôi, cởi áo bóng rổ , lấy áo sơ mi ngắn tay từ tay Lâm Kỳ mặc . Hơi nóng và mùi mồ hôi khiến Lâm Kỳ bất giác lùi một bước, tạo cách.
Lâm Kỳ chỗ khác, đưa tay sờ lên chóp mũi.
"Chu Duyệt! Hôm nay chơi lắm! Lần chơi nhé!" Có gọi .
Chu Duyệt giơ tay lưng, dấu OK vòng tay ôm lấy cổ Lâm Kỳ.
Trên đường về, Lâm Kỳ tỏ vẻ khó chịu: "Đừng bám tớ thế, nóng và hôi lắm."
Chu Duyệt buông tay, áp cốc nước đá Lâm Kỳ mua cho cổ cho mát.
*
Lâm Kỳ còn nhiều bài tập về nhà, chỉ còn hai bài . Chu Duyệt thì chẳng thêm bài tập nào nữa.
Về đến nhà, Chu Duyệt thấy máy nước nóng hỏng nên tắm nước lạnh , bảo Lâm Kỳ tối nay sang nhà hàng xóm tắm.
Lâm Kỳ do dự, ngại hỏi hàng xóm nên Chu Duyệt kéo cô gõ cửa phòng bên hành lang. Sau khi giải thích tình hình, hai nhà vệ sinh của nhà hàng xóm, Lâm Kỳ bước với tâm trạng sảng khoái.
"Quản lý tòa nhà ngày càng tệ!" dì hàng xóm với giọng ấm áp, rõ ràng quý mến Lâm Kỳ và Chu Duyệt Còn hỏi hai đứa ở nhà dì vài ngày : "Chắc hai đứa đang nghỉ. Nhà dì phòng trống, hai đứa ở nhà dì vài ngày nhé? Không cần ngại ."
Dì hàng xóm và Lâm Kỳ là bạn , thường xuyên trò chuyện về phim truyền hình. Cô cũng chu đáo, vì thấy hai em lớn , ngủ chung giường thì , nên đề nghị cho Chu Duyệt một chiếc giường tạm bợ sàn nhà.
Lâm Kỳ cảm thấy việc quá phiền cho dì, nhưng cô tận hưởng mát từ máy lạnh trong nhà dì.
Thời tiết vẫn đủ mát, Chu Duyệt Lâm Kỳ sẽ ngủ ngon nếu máy lạnh, nên đồng ý cho cô ở , nhưng với dì rằng sợ nóng và thể về nhà ngủ .
Dì hàng xóm vẫn nhiệt tình khuyên đừng , rằng Chu Duyệt sẽ bất tiện khi học bài trong bóng tối ở nhà.
Trong khi Chu Duyệt đang cố gắng xoa dịu tình hình với dì, Lâm Kỳ bắt đầu đấu tranh nội tâm. Cô cảm thấy khi ở nhà khác một và cô sợ phiền họ, nhưng nếu Chu Duyệt ở , sẽ ngủ sàn nhà, điều vẻ bất công với .
"Vâng, cảm ơn dì."
Trước khi Lâm Kỳ kịp đấu tranh nội tâm xong , Chu Duyệt đầu hàng.
Hai trở về căn hộ, sắp xếp đồ đạc cho đêm nay và chuẩn cho ngày hôm học, đóng cửa , ngăn cho bóng tối tràn phòng.
Sau khi liên tục cảm ơn dì , họ bước căn phòng chuẩn sẵn. Căn phòng rộng rãi, lẽ là phòng khách, và đồ đạc cũng sơ sài. Lâm Kỳ đặt túi xách lên bàn với tâm trạng an tâm.
Vì cả đêm ai liên lạc với , Lâm Kỳ mới mở WeChat cho đến khi thành bài tập và nhớ đăng một tin nhắn mục Khoảnh khắc.
Cô nhấp và thấy nó sáu mươi, bảy mươi lượt thích, nhiều hơn bình thường nhiều. Lâm Kỳ tự hỏi điều gì khiến họ thích nó.
Bên cũng nhiều bình luận. Cô lịch sự trả lời từng bình luận, và khi trả lời, cô nhận thấy một vài bình luận vẻ kỳ lạ.
【Đó điện thoại của Chu Duyệt ?】
【Ốp lưng điện thoại giống hệt của Chu Duyệt .】
【Hình như phát hiện điều gì đó…】
【hóng hớt nào!】
[ Chu Duyệt cũng like bài đúng ?!]
[đúng, Chu Duyệt cũng like!]