Em là mùa xuân là ánh trăng sáng trong lòng anh - chương 11

Cập nhật lúc: 2025-11-08 09:34:54
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Chu Duyệt về đến nhà, vẫn còn ướt đẫm mồ hôi vì nóng, run rẩy vì lạnh.

Quả nhiên, điều hòa điểu chỉnh ở mức 16 độ C, quạt điện cũng đang ở mức cao nhất, liên tục - đó là việc mà Lâm Kỳ thường .

Cửa phòng tắm mở , nước bốc lên nghi ngút tan biến khí.

Lâm Kỳ đang dùng khăn lau tóc, hai má ửng hồng, tắm xong vẫn đeo kính nên thứ đều mờ ảo. Cô mơ hồ thấy bóng ở cửa, nheo mắt .

"Cậu về ?"

Chu Duyệt trả lời, chậm rãi bước đến gần Lâm Kỳ.

Lâm Kỳ khó hiểu khối bóng đen đang tiến về phía cô, khuôn mặt từ từ hiện rõ ràng.

Lâm Kỳ: "Sao gì?"

Chu Duyệt khẽ giơ tay vòng qua , Lâm Kỳ cảm thấy cổ nặng trĩu, n.g.ự.c lạnh toát.

Lâm Kỳ rùng , cúi đầu , thấy một tấm huy chương vàng sáng chói đang đeo cô . Bởi vì Chu Duyệt đeo nó quá tùy tiện, nên tấm huy chương trượt trong áo ngủ, chạm da ngực, thậm chí còn chạm núm v.ú cô.

Chu Duyệt cũng nhận điều đó, đầu , tránh n.g.ự.c cô.

Chu Nguyệt: "tặng đấy."

Lâm Kỳ: "Ohhh..."

Phòng của Lâm Kỳ một ngăn kéo đựng đầy đồ đạc của Chu Duyệt. Từ khi cô tìm thấy bằng khen của Chu Duyệt vứt lăn lóc trong góc vài , Lâm Kỳ đảm nhận luôn trách nhiệm giữ gìn chúng cẩn thận.

Ngăn kéo chất đầy những thứ linh tinh; cô thậm chí còn cất cả huy chương vàng đó.

*

Trước khi xem phim, Chu Duyệt xác nhận với Lâm Kỳ: "Cậu thật sự xem?"

Lâm Kỳ, hồi nhỏ sợ xem phim kinh dị, lớn lên mê mẩn, nhưng vẫn còn khá rụt rè. Sau khi xem phim, cô sợ đến toát mồ hôi , ngủ , đều mò sang phòng Lâm ngủ chung.

Lâm Kỳ kéo hết rèm cửa để đảm bảo khí xem phim thoải mãi nhất : "yên tâm·, gan tớ giờ lớn . Lần tớ xem phim với Lộ Lộ vẫn ồn mà"

Lâu Chu Duyệt xem phim kinh dị với Lâm Kỳ, như cũng tin tưởng.

Cậu khoanh chân ở một đầu ghế sofa, bộ đồ chiều ngày, giờ chỉ mặc áo phông trắng trơn và quần nỉ xám dùng đồ ngủ.

Cậu vén vài sợi tóc lòa xòa mắt, quyết định tìm thời gian rảnh sẽ sẽ cắt tóc.

Ghế sofa là loại ba chỗ , Lâm Kỳ dựa tay vịn còn , xoay tìm tư thế thoải mái để xem phim.

Chu Duyệt liếc cô, để ý xem cô sẵn sàng , bắt đầu mở phim.

Lâm Kỳ ôm gối, bất động.

Phim chiếu mười phút, Lâm Kỳ nhận thấy Chu Duyệt cũng cầm một cái gối ôm chặt. Hai phút , cô sang Chu Duyệt , hỏi bằng giọng điệu dò hỏi " chút lạnh ?"

Chu Duyệt khẽ: " cũng là lạnh ."

Lâm Kỳ nghĩ thầm: "lạnh thế mà còn bất động"

Cô bảo Chu Duyệt dừng phim, phòng , lấy chiếc chăn lớn ném cho .

Chu Duyệt đặt gối xuống, quấn chăn quanh tiếp tục xem phim.

Lâm Kỳ thà cuộn tròn trong chăn trong phòng máy lạnh còn hơn là tăng nhiệt độ máy lạnh. Chiếc chăn Chu Duyệt rộng, phần chăn rơi xuống phủ lên đôi chân đang gác sofa, tạo cảm giác thoải mái.

Họ xem bình luận vài ba câu về diễn viên phim.

Lâm Kỳ: "body nữ chính thật "

Chu Duyệt để ý đến cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/em-la-mua-xuan-la-anh-trang-sang-trong-long-anh/chuong-11.html.]

Lâm Kỳ: " cái gì đó lướt qua ?"

Chu Duyệt : "Một bóng ."

Lâm Kỳ cảm thấy lạnh sống lưng. Cô nhích gần Chu Duyệt, : "hình như chút lạnh , cho tớ đắp chăn nữa."

Chu Duyệt nghiêng đầu, nghiêng về phía Lâm Kỳ, cũng đắp chăn cho cô.

Giờ hai sát , chăn bao phủ cơ thể. Trong bóng tối, vai họ chạm , chân gần như chạm .

Lâm Kỳ vô thức nhích một chút, tạo một khe hở chăn, khiến một luồng khí lạnh tràn .

Lâm Kỳ rùng , Chu Duyệt kéo cô , vòng tay ôm eo cô. "Đừng nhúc nhích." Bộ phim đạt đến cao trào đầu tiên, Lâm Kỳ ngoan ngoãn tập trung bộ phim.

Lâm Kỳ: "hành động của nam chính giống của hôm nay" Nhân vật cũng chính hất tóc .

"Cậu xem ?"

Chu Duyệt cúi cúi  đầu, động tác cho phép rõ đường nét khuôn mặt Lâm Kỳ. Hai gần , thể ngửi thấy mùi sữa tắm giống hệt , và thấy xương quai xanh chiếc cổ áo rộng thùng thình của Lâm Kỳ.

Cậu vội vàngngẩng đầu lên: "Sao thấy ?" Lâm Kỳ liếc : "Nhiều như , trời nóng như , nếu thấy tớ thì chắc hẳn là lúc tớ ngất xỉu và cáng  khiêng ."

Cậu khúc khích, đưa tay véo bắp chân Lâm Kỳ. Đầu ngón tay mát lạnh chạm làn da mịn màng của cô, chân Lâm Kỳ bất giác co giật, khiến cô đ.ấ.m Chu Duyệt một cái.

Trong phòng khách mờ tối, chỉ ánh sáng nhấp nháy từ màn hình TV đổi màu. Âm lượng điều chỉnh ở mức dễ chịu, và một âm thanh yếu ớt phát từ loa, báo hiệu cảnh kì dị sắp diễn xuất hiện .

Lâm Kỳ đưa tay , xòe các ngón tay che khuất một phần màn hình, nheo mắt như thể đang cố thấy gì đó nhưng thực .

“Đùng——”Một âm thanh méo mó đột nhiên vang lên, và hình ảnh đột nhiên đổi.

Lâm Kỳ sợ hãi, đồng tử giãn , cô hét lên một tiếng ngắn ngủi.

Jump Scare, một trong những kỹ xảo phổ biến nhất trong phim kinh dị, âm thanh + ảo giác thị giác tạo nên tâm trạng sợ hãi tức thì, cảm giác tim đập thình thịch - đó là điều Lâm Kỳ yêu thích.

Cô lấy bình tĩnh và lẩm bẩm, "dọa tớ một trận"

Cô liếc Chu Duyệt chớp mắt, thấy vẫn bất động, nét mặt đổi, như thể đang xem phim tài liệu.

Khi xem phim theo nhóm, điều tệ nhất là nếu ai cũng nhát gan; điều đó càng bầu khí kinh dị thêm phần kịch tính. Thái độ của Chu Duyệt rõ ràng trấn an Lâm Kỳ.

Lâm Kỳ: "Ừm, phim cũng ."

Chu Duyệt : "Không tệ." Nhịp phim , nhạc phim rùng rợn, hành động dồn dập, cốt truyện kỳ ​​quái, và chút gì đó rùng rợn.

Khi bộ phim dần đến cao trào, hai bất giác xích gần hơn. Lâm Kỳ rõ Chu Duyệt đến gần cô vì lạnh,   là do cô sợ quá mà xích gần .

Lâm Kỳ thấy tiếng thở nặng nhọc của Chu Duyệt; cô đoán thể cảm lạnh.

Cô cảm thấy Chu Duyệt đang nghịch mái tóc xõa của , và gáy cô chạm nhẹ, gây cảm giác ngứa ngáy.

Cô ngay lập tức vén tóc , nhắc Chu Duyệt màn hình, kéo chăn mặt chặt hơn một chút.

Chu Duyệt khẽ kêu "Ừm", với tay nắm lấy tay Lâm Kỳ: "mượn tay tý " Tay Chu Duyệt lạnh; Lâm Kỳ cố gắng gạt nhưng , nên cô để tùy ý nắm tay  lật lật .

Khi cảnh phim trở nên đáng sợ, Lâm Kỳ càng nhiều hơn, như thể nhiều hơn sẽ giúp cô bớt sợ hơn. Chu Duyệt hiểu rõ điều , nên đáp bất cứ điều gì Lâm Kỳ yêu cầu.

Tay Chu Duyệt ấm lên nhanh chóng.

Phim kết thúc, cảnh cuối cùng hướng lên trời chìm vực thẳm, báo hiệu bóng tối vô tận một khoảnh khắc ánh sáng ngắn ngủi. Danh sách diễn viên và đoàn phim hiện lên màn hình. Chu Duyệt rút tay , dậy và bật đèn.

Đèn phòng kháchđược bật sáng rực, soi rọi ngóc ngách. Lâm Kỳ nheo mắt khó chịu, tháo kính và dụi mắt.

Ăn tối xong, hai tranh thủ nghỉ ngơi một lúc loanh quanh  tìm  thứ gì để ăn lúc xem phim. Lúc gần mười giờ, Chu Duyệt cảm thấy chóng mặt và choáng váng. Cuộc chạy bộ 5.000 mét khiến kiệt sức, máy lạnh để nhiệt độ quá thất nhanh cảm lạnh; chả mấy chốc thấy buồn ngủ .

"tớ ngủ đây. tự chơi một nhé."

Lâm Kỳ hỏi với vẻ áy náy: " uống t.h.u.ố.c cảm ?" Dù thì, cô cũng là bật điều hòa hết công suất, và cũng là kéo Chu Duyệt xem phim.

Chu Duyệt rõ cậuđang gì: "Không cần , ngủ một giấc là sẽ khỏe thôi."

Loading...