EM DÂU MANG THAI SINH ĐÔI CON TRAI, LIÊN QUAN GÌ ĐẾN TÔI? - CHƯƠNG 6

Cập nhật lúc: 2024-10-18 18:31:39
Lượt xem: 5,273

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cách đây hai ngày, chồng liên lạc với Vương Miễn, hỏi xem mối quan hệ của chúng khá hơn .

 

Ngoài , bà còn ám chỉ rằng em dâu m.a.n.g t.h.a.i thoải mái, thường xuyên đến bệnh viện, ăn tổ yến sẽ hơn, nhưng ở quê bán, nhờ Vương Miễn mua giúp.

 

Vương Miễn chỉ cạn lời, lương tháng 3000 mà đòi ăn tổ yến!

 

Thật , nếu Vương Trọng và vợ sống giản dị, chăm chỉ, nếu khó khăn gì thì chúng giúp cũng chẳng , vì dù gì thì cũng là để nương tựa và hỗ trợ .

 

rõ ràng hai bọn họ chỉ là kiểu mắt cao tay thấp, chẳng ăn gì nên hồn, mà cho tiền thì cũng chỉ khiến thói của họ càng lớn thêm thôi.

 

Chính việc khiến Vương Miễn quyết định dứt khoát.

 

Nửa tháng , tất thủ tục nghỉ việc tại công ty cũ và nhận khoản bồi thường.

 

Sau đó, Vương Miễn chỉ thu dọn một ít quần áo, thẳng tiến lên tàu cao tốc về quê.

 

Khi trời tối, Vương Miễn an đến nhà bố chồng.

 

Bố thấy đột ngột trở về thì hoảng hốt, tưởng chuyện gì xảy .

 

Vương Miễn nở một nụ đau khổ, : "Bố ơi, con việc , công ty sa thải . Ban đầu con và Du Tĩnh ly hôn, giờ thì con đuổi hẳn khỏi nhà ."

 

Anh bóp chặt đùi để ép một chút nước mắt, tiếp: "Bố ơi, con trai về nương tựa bố đây!"

 

Bố chồng: "..."

 

Sự trở về của Vương Miễn chẳng khác nào cho tình trạng hiện tại của bố chồng càng thêm tồi tệ.

 

Họ lo lắng hoài nghi, hỏi: "Sao, như ? Con vẫn luôn việc chăm chỉ mà, sa thải?"

 

Vương Miễn đáp: "Môi trường kinh tế , sớm muộn gì cũng đến lúc thôi."

 

Bố chồng lẩm bẩm: "Xem nhiều tin tức , hóa là thật... con học nhiều năm như , còn việc ..."

 

Hiển nhiên ông cú sốc lớn.

 

Mẹ chồng khéo léo hơn, an ủi: "Không , mất việc thì tìm việc khác mà ."

 

Vương Miễn thở dài, : "Ôi, giờ mà tìm công việc thích hợp thì khó lắm. Không thì con về ruộng thôi."

 

Bố chồng suýt nữa vững, giọng run rẩy hỏi: "Con định về đây sống hẳn ?"

 

Vương Miễn gật đầu thật mạnh: "Vâng, bố sẽ bỏ rơi con chứ?"

 

Bố chồng , một lúc lâu cũng gì.

 

Nhiều năm qua, Vương Miễn học giỏi, thể lập nghiệp ở thành phố lớn, kết hôn và sinh con, luôn là niềm tự hào của họ, là tài sản quý giá để họ khoe khoang với trong làng.

 

Khi Vương Trọng cưới vợ thiếu tiền, bố chồng chẳng lo lắng gì, còn với họ hàng và làng xóm: "Cứ bảo thằng cả cho là , nó việc lương cao ở thành phố, kiếm nhiều tiền lắm."

 

Ai cũng ngưỡng mộ, bảo: "Hai bác giỏi quá, nuôi đứa con ngoan giỏi thế ! Cả con dâu cũng điều nữa, tuyệt thật."

 

Đối với bố chồng, những lời khen như còn vui hơn cả việc ăn tiệc hải sản.

 

Phải công nhận, kế hoạch tương lai của bố chồng hảo.

 

Vương Miễn tuy ở xa, nhưng thể cung cấp cho họ cả danh dự lẫn hỗ trợ tài chính, còn Vương Trọng thì ở quê nhà, giỏi giang cũng , chỉ cần ở bên chăm sóc họ khi già yếu, họ sẽ đền đáp xứng đáng.

 

giờ đây, Vương Miễn trở về làng trong bộ dạng t.h.ả.m hại như thế, bố chồng chỉ mất mặt, mà bộ kế hoạch gia đình cũng phá hỏng, khi họ còn chẳng dám ngoài gặp ai.

 

Buổi tối, Vương Miễn trong phòng tầng ba của ngôi nhà tự xây ở quê, báo cáo tình hình với qua điện thoại.

 

Sau khi xong bộ câu chuyện, nghĩ thật là "cao tay", chiêu đúng là đ.á.n.h thẳng điểm yếu của bố chồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/em-dau-mang-thai-sinh-doi-con-trai-lien-quan-gi-den-toi/chuong-6.html.]

 

"Thế bước tiếp theo, định gì?" hỏi.

 

Vương Miễn suy nghĩ một lúc : "Xem như nghỉ ngơi một thời gian, từ từ đợi món quà của thời gian..."

 

"..."

 

Sao cảm giác đang khoái chí .

 

Nhìn thấy biểu cảm của thiện, Vương Miễn vội : "Mấy ngày tới em chịu khó , em yêu."

 

thở dài : "Chịu khó thì , chỉ cần xử lý chuyện là ."

 

Sau khi cúp máy, con gái – Bối Bối, bĩu môi hỏi: "Bao giờ ba mới về nhà ?"

 

Những năm gần đây, buổi tối thường nhận thêm một việc thêm để kiếm thêm thu nhập, nên phần lớn thời gian là Vương Miễn ru con ngủ.

 

Anh về nhà, con gái còn cảm thấy bất tiện hơn cả .

 

chỉ thể : "Còn một thời gian nữa con ạ, con nhớ ba ?"

 

Bối Bối gật đầu, hỏi: "Mẹ ơi, ba giả vờ như việc , về lừa ông bà nội ?"

 

sững , thì những cuộc trò chuyện giữa và Vương Miễn từ đến giờ đều lọt tai con.

 

Trời ạ, chuyện thật sự là điều giáo d.ụ.c !

Con bé gần sáu tuổi, đang ở giai đoạn phát triển trí não mạnh mẽ, cần nuôi dưỡng một thế giới quan đúng đắn.

 

Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, mới : "Vì ông bà ba giúp đỡ chú, nhưng ba nghĩ rằng chú của con nên tự lập và tự kiếm tiền nuôi con của ."

 

Nói như chắc là .

 

Bối Bối suy nghĩ một lúc, nghiêng đầu hỏi: "Con hiểu lắm. Ba chỉ cần quan tâm đến họ nữa là mà, phức tạp thế?"

 

Bối Bối chỉ gặp ông bà nội một, hai mỗi năm, nên chẳng tình cảm gì nhiều, tự nhiên những câu như thế.

 

thế giới của lớn phức tạp hơn nhiều.

 

đành : "Là như thế , ba cũng ông bà nuôi nấng từ nhỏ, giống như bây giờ và ba đang chăm sóc con . Bố cũng vất vả, khó khăn. Chúng thể vì họ già, phần hồ đồ, mà cắt đứt liên lạc với họ ."

 

Vương Miễn mối quan hệ phức tạp với bố , nhưng xét cho cùng, vẫn lòng với họ.

 

Bối Bối gật gù như hiểu một chút.

 

tiếp tục giải thích: "Còn nữa, khi ba con học đại học, nhà ông bà nội lúc đó khó khăn, ông nội vay mượn khắp nơi, gặp bao , chịu ít lời từ chối mới gom đủ tiền học phí và sinh hoạt phí cho ba."

 

Đó là điều mà Vương Miễn mãi mãi khắc ghi trong lòng!

 

Bố chồng tuy văn hóa, kiến thức, còn tư tưởng trọng nam khinh nữ, nhưng họ thực sự yêu thương và đặt nhiều kỳ vọng Vương Miễn.

 

nhẹ nhàng : "Vì , ba con chăm lo cho gia đình nhỏ của chúng , hiếu thảo với ông bà nội, để họ tuổi già hạnh phúc. Không còn cách nào khác, ba dùng một biện pháp đặc biệt. Con nhớ , hồi ở trường mẫu giáo, con học câu: 'Cha , con cái trách nhiệm khuyên nhủ. Lời dịu dàng, thái độ ôn hòa.'"

 

Nhờ chương trình học của Bối Bối ở trường mẫu giáo, học nhiều điều từ Đệ Tử Quy.

 

Câu nghĩa là khi cha sai, con cái trách nhiệm khuyên nhủ họ sửa sai, nhưng khi góp ý giữ thái độ tôn trọng, ôn hòa.

 

Những gì Vương Miễn đang lúc chẳng là một cách khuyên nhủ khác ?

 

Những ngày tiếp theo, Vương Miễn vẫn ở nhà bố chồng.

 

Ban đầu, bố chồng lo lắng rằng Vương Miễn sẽ ảnh hưởng bởi việc mất cả sự nghiệp lẫn gia đình, thể suy sụp tinh thần, nên họ đối xử với tử tế và kiên nhẫn an ủi.

 

thời gian trôi qua, bố chồng dần chịu đựng nổi.

 

Hãy thử nghĩ mà xem, ngay cả khi một đứa con lên đại học về nhà, tuần đầu còn thấy mới mẻ, đến tuần thứ hai là bắt đầu khó chịu .

 

Loading...