Em có thể lấy xúc tu của anh không? - Chương 21
Cập nhật lúc: 2025-10-02 14:03:31
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Mạt Mạt: “....”
Cô hiểu rõ lắm chuyện đó thì liên quan gì đến sùng bái.
Cô chỉ quan tâm: “Vậy em thể ở đây ?”
Thiếu niên đáp từng chữ một: “Không. Thể. Ở.”
“Tại chứ?” Giọng Hứa Mạt Mạt đầy ấm ức và khó tin.
“Không vì cả.”
Thẩm Tế Nguyệt nhắm mắt , cô.
Anh bản lúc là một con quái vật thể mất kiểm soát bất cứ lúc nào.
Ở bên cạnh quá nguy hiểm.
Khi còn hôn mê, chính cái xúc tu từng trò chuyện với cô g.i.ế.c c.h.ế.t một .
Chuyện đó đều , chỉ là xúc tu tách rời khỏi cơ thể, trong sự kiểm soát của .
Mấy trợ lý đây đều cố tình dọa cho chạy mất.
Ban đầu còn tưởng Hứa Mạt Mạt cũng sẽ dọa vài ngoan ngoãn bỏ , ngờ cô cố chấp đến thế.
những lời , Thẩm Tế Nguyệt sẽ với Hứa Mạt Mạt.
Cũng sẽ với bất kỳ ai.
Thiếu niên trưng vẻ mặt cứng rắn như sắt đá, Hứa Mạt Mạt xúc tu chân, quyết định đổi sang một chiến lược khác.
Cô : “Ban Giám Sát thẩm vấn em lâu như , em cũng từng .”
Thẩm Tế Nguyệt: “……”
Anh .
Tuy bất tỉnh, nhưng ý thức vẫn còn tỉnh táo.
Lời Tạ Trăn , đều thấy.
“Cô đòi trả ơn?”
Tuy cứu Hứa Mạt Mạt.
cũng cảm thấy việc cứu cô là ân huệ gì.
Bảo vệ thường vốn là trách nhiệm của .
Thế nhưng Hứa Mạt Mạt vì mà lùi bước quyền hạn thẩm vấn của Ban Giám Sát.
Hứa Mạt Mạt: “…… Em thể chứ?”
Thẩm Tế Nguyệt: “Nói thử xem, .”
Hứa Mạt Mạt lập tức lộ vẻ vui mừng gương mặt.
Cô bế lên cái xúc tu cùng cô đối thoại, cũng là cái to nhất trong đám xúc tu, đầy chờ mong, hỏi: “Cái thể tặng cho em ?”
Cái xúc tu dường như cũng ghét cô.
Nó chỉ giãy giụa lấy lệ hai cái liền thoải mái yên trong vòng tay cô.
Trong bóng tối, biểu cảm của Thẩm Tế Nguyệt khựng trong thoáng chốc.
Anh mơ hồ hỏi: “Em cái xúc tu đó gì?”
Hứa Mạt Mạt: “Ăn nó… Em thể ăn nó ?”
Cái xúc tu đang khoan khoái trong lòng cô bỗng chốc cứng đờ: “……”
Thẩm Tế Nguyệt cô một lúc, đột nhiên : “Cô thẳng về phía , tường một cái công tắc màu đỏ, mở nó .”
Hứa Mạt Mạt hiểu gì.
cô vẫn lời tới, mò tường.
Lúc , cái xúc tu trong lòng cô dường như cảm thấy sắp xảy chuyện đáng sợ, bắt đầu giãy giụa kịch liệt.
Thế nhưng vì nó rời khỏi cơ thể vật chủ quá lâu, sinh lực sắp cạn kiệt nên còn đủ sức giãy giụa như nữa.
Hứa Mạt Mạt dùng sức ôm chặt lấy nó, tay tiếp tục mò tường, cuối cùng cũng sờ công tắc.
Cô ấn xuống.
Tầng hầm tối om bỗng bừng sáng.
Ở đây mà đèn!
Luồng sáng bất ngờ khiến Thẩm Tế Nguyệt kích thích mạnh.
Anh lập tức giơ tay che ánh sáng: “Tắt đèn !”
“À .” Hứa Mạt Mạt luống cuống ấn công tắc nữa.
Trong tầng hầm một nữa chìm bóng tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/em-co-the-lay-xuc-tu-cua-anh-khong/chuong-21.html.]
Tuy chỉ là trong nháy mắt.
Hứa Mạt Mạt vẫn kịp thấy rõ dáng vẻ của .
Trên đầy rẫy vết thương, xúc tu gần như cái nào còn nguyên vẹn, đứt gãy khắp nơi.
Giống như một chiếc váy rách nát chắp vá lung tung.
Thẩm Tế Nguyệt thật ngay từ đầu hề bài xích ánh sáng.
Hắn chỉ trốn trong bóng tối vì đối mặt với hình dạng xí đáng sợ của chính .
Về , khi thời gian trôi qua quá lâu, mà thực sự bắt đầu sợ ánh sáng.
Trở về trong bóng tối, buông tay xuống, giọng khản đặc: “Bên , bên một cái chốt mở.”
“A…”
Hứa Mạt Mạt cúi xuống tìm một cái chốt mở nữa.
chốt yêu cầu quét vân tay và nhập mật mã.
Cô thử một chút, chốt truyền đến âm thanh mở khóa.
Ngay đó, bức tường đối diện đột nhiên mở , sóng nhiệt nóng rực đập thẳng mặt, xúc tu trong n.g.ự.c cô điên cuồng giãy dụa.
Giây tiếp theo, một chiếc xúc tu từ cao giáng xuống, cướp lấy xúc tu trong n.g.ự.c cô, ném thẳng lò thiêu.
Hứa Mạt Mạt sợ ngây .
Một chiếc xúc tu to như , đủ để cô ăn cả một thời gian dài!
Anh thà thiêu hủy nó cũng cho cô ?
Hứa Mạt Mạt lập tức quyết định thu hồi bộ đ.á.n.h giá dành cho .
Anh một con gì.
Anh là tên nhân loại tà ác Thẩm Tế Nguyệt!
Cô đột nhiên thấy ủ rũ, thụp xuống đất một lời.
Sóng nhiệt bỏng rát phả mặt, ánh lửa hắt lên gương mặt cô thành màu vàng hồng rực rỡ.
Thẩm Tế Nguyệt thật sự quá xa .
Hứa Mạt Mạt tuyệt vọng nghĩ.
“Chín mươi chín phần trăm.”
Thẩm Tế Nguyệt đột nhiên cất tiếng một con .
Hứa Mạt Mạt ngẩng đầu .
“Chỉ dị biến cơ thể lên đến 99%,” gương mặt thiếu niên trắng bệch ánh lửa như phủ thêm một tầng sắc xuân động lòng .
Hắn mím môi, hạ giọng : “Cô .”
Thấy Hứa Mạt Mạt ngơ ngác lời nào, Thẩm Tế Nguyệt cáu kỉnh quăng nhẹ một cái xúc tu, giọng điệu hung dữ: “Đây là điểm mấu chốt cuối cùng của , cô vẻ đáng thương cũng vô ích!”
Hứa Mạt Mạt lúc mới phản ứng — đồng ý cho ở !
Tuy rằng chỉ là tạm thời, đợi đến khi chỉ dị biến của đạt 99%, cô sẽ rời ngay lập tức.
... kệ , đến lúc đó, cô sớm bắt xúc tu của !
Hứa Mạt Mạt vui vẻ dậy, mắt sáng rực: “Thiếu tá, đúng là một vô cùng .”
Thẩm Tế Nguyệt , dùng mấy cái xúc tu còn thoi thóp quấn lấy .
Giọng thiếu niên ngập ngừng vọng từ bên trong: “Im . Bài học đầu tiên cô học là giữ im lặng.”
“… Dạ~”
Tuy hung dữ như , nhưng Hứa Mạt Mạt vẫn vui.
... cô gì đây?
Lúc nãy Lục Dương , bọn họ xử lý vết thương cho Thẩm Tế Nguyệt, nhưng đám xúc tu kháng cự dữ dội…
Hứa Mạt Mạt nên gì.
Cô tắt lò đốt, lặng lẽ rời khỏi phòng.
Nghe tiếng cửa mở khóa , Thẩm Tế Nguyệt thả lỏng đám xúc tu đang quấn lấy , ngẩng đầu trần nhà, đờ đẫn.
Anh cũng chẳng việc để Hứa Mạt Mạt ở rốt cuộc là đúng sai, nhưng mà…
“Nga nga, cô kìa. Cô chẳng hề sùng bái gì cả ~ thèm lưu luyến chút nào luôn ~”
Trong đầu vang lên tiếng châm chọc của chiếc xúc tu cuối cùng còn đủ tỉnh táo.
Thẩm Tế Nguyệt: “Câm miệng. Có nếm thử cảm giác ném lò thiêu ?”
Xúc tu: “…”
Không bao lâu , Hứa Mạt Mạt đẩy một chiếc rương đựng d.ư.ợ.c phẩm to tướng trở .
Thẩm Tế Nguyệt thấy cô, lập tức dùng xúc tu quấn lấy nữa.