Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

DUY CHIẾU TUYẾT ĐƯỜNG - 5

Cập nhật lúc: 2025-07-06 23:22:32
Lượt xem: 3,303

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàn Tiếu khoanh tay hừ lạnh:

 

“Còn Triệu tiểu thư, xin đừng lấy tình nghĩa thanh mai trúc mã để ép tướng quân quá mức. Tướng quân là nam nhi đầu đội trời chân đạp đất, con ch.ó xích trong sân để ai cũng quản?

 

thành , tướng quân cũng tuyệt đối đoạn tuyệt tình , càng vì một nữ nhân mà lạnh nhạt với Tống tiểu tướng.”

 

Thẩm Yến Tiêu ngửa đầu, sải bước đến mặt .

 

“Tuyết Đường…”

 

Hắn đưa tay định nắm lấy , nhưng nghiêng tránh.

 

Bàn tay sững giữa trung, giây lát mới khẽ , giọng đầy tự :

 

“Nếu nàng cung cầu chỉ hôn, sẽ để nàng khó xử nữa. Chỉ điều, Huyền Âm mới mất thúc phụ sa trường, đến nay mới hơn một năm.

 

Ta hứa sẽ cùng nàng thủ hiếu ba năm, hôn lễ của chúng dời một năm.”

 

“Lễ vật đây từng hứa trao nàng, vì Huyền Âm còn , cũng để dành một phần cho nàng , nên chỉ thể đưa cho nàng một nửa.”

 

“Và nữa, Tướng quân phủ từ nay chính là nhà của Huyền Âm. Sau , mong nàng rộng lượng nhường nhịn nàng nhiều hơn…”

 

Ta thể thêm nữa, cắt lời bằng giọng lạnh như băng:

 

“Không bao giờ!”

 

Tống Huyền Âm nhạt, giọng chua ngoa vang lên:

 

“Không đồng ý ? Thế thì khỏi lấy chồng ! Đàn bà ham lấy chồng quá hóa điên, ép hôn để khỏi thành bà cô già hả?”

 

Chát!

 

Một tách bay thẳng mặt nàng , đập mạnh lên đôi môi phun lời độc địa.

 

09

 

Mọi đồng loạt ngẩng đầu, chỉ thấy Tạ Phong Hồi thong thả bên cửa sổ, gương mặt ôn hòa thường ngày giờ đây phủ kín lửa giận.

 

Ta bật khẽ một tiếng:

 

“Miệng thối lời tử tế, đánh lắm!”

 

Tạ Phong Hồi cũng khẽ mỉm với , lạnh giọng quát về phía Tống Huyền Âm:

 

“Dám phỉ báng thánh chỉ của phụ hoàng, coi rẻ tôn nghiêm hoàng gia. Người ! Tát cho !”

 

“Ai dám!”

 

Thẩm Yến Tiêu cùng hai lập tức chắn mặt Tống Huyền Âm, che chở nàng như bảo vật.

 

“Chỉ là vài câu lỡ lời thôi. Huyền Âm vốn tính tình thẳng thắn, ý mạo phạm tôn nghiêm hoàng gia. Mong Tam hoàng tử nể tình bản tướng quân chút công lao, rộng lượng tha thứ.”

 

Tạ Phong Hồi liếc một cái, trong đáy mắt đen nhánh như ẩn chứa một tầng mỏng xót xa:

 

“Có chút quân công thì giỏi lắm ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/duy-chieu-tuyet-duong/5.html.]

 

Tuyết Đường xuất từ một gia tộc trung liệt, song đều vì Đại Sở mà bỏ mạng, cuối cùng da ngựa bọc thây, đến đứa con gái duy nhất cũng kịp dặn dò.

 

Còn các thì ? Các đối xử với nàng thế nào?”

 

“Thẩm tướng quân, lòng lệch đến mức , nếu nghĩa phụ của ngươi suối vàng , hẳn cũng hối hận vì năm xưa từ đống rác cứu về một thứ vong ân phụ nghĩa như ngươi!”

 

Sắc mặt Thẩm Yến Tiêu lập tức cứng đờ, phẫn nộ và uất ức tràn lên từng đường nét.

 

Hàn Tiếu vội vàng bước chắn mặt , trầm giọng:

 

“E là Điện hạ rõ. Tống tiểu tướng từng sinh tử cùng chúng thần, tướng quân chắn tên, vì mà cõng xác, ngay cả lúc quân sư Vân Sách hấp hối, cũng là nàng ngày ngày động viên, giúp vượt qua khó khăn.

 

Nàng như một , dựa gia thế từng thấy m.á.u tanh, sống trong nhung lụa, hết đến khác ức h.i.ế.p nàng .”

 

“Thật ?”

 

Ta bước lên một bước, ánh mắt lạnh lẽo như băng, từng chữ từng chữ nện xuống đất:

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

“Hàn phó tướng miệng lưỡi rằng tiểu thư kinh thành sống an nhàn, mùi m.á.u tanh, chẳng hiểu nỗi khổ nhân gian…

 

Vậy để hỏi ngươi một câu:

 

Lần Thẩm tướng quân dẫn Tống Huyền Âm sa mạc ngắm trăng, địch truy sát, lúc trúng tên nơi lưng, là ai cứu nàng ?”

 

Hắn thoáng sững sờ, bật chế giễu:

 

“Không lẽ cô định là cô?”

 

Ta lạnh lùng thẳng mắt , từng chữ như rơi búa:

 

“Chính là những tiểu thư kinh thành mà ngươi khinh thường đó!

 

Họ dốc hết lực nuôi dưỡng đội tử sĩ nhiều năm, giao cho Thẩm Yến Tiêu để đem theo bên .

 

Ngày hôm đó, ba mươi tử sĩ lấy lá chắn, từng từng trúng vạn tiễn xuyên tim, mới cứu tướng quân và Tống tiểu tướng mà ngươi đang hết lời tâng bốc!”

 

Sắc mặt Hàn Tiếu tái nhợt, vội vàng đầu tìm kiếm ánh mắt của hai để cầu chứng.

 

dáng vẻ lúng túng, né tránh của họ tự chứng minh tất cả.

 

Giọng yếu hẳn , chỉ còn như muỗi kêu:

 

“Chỉ… chỉ là ngoài ý , Tống tiểu tướng cũng …”

 

“Một là ngoài ý ? Vậy còn thứ hai?”

 

Ánh mắt sắc như đao, bức đến mức đồng tử khẽ run.

 

10

 

“Ngươi xem, nếu hái hoa Cách Tang về trang trí lều cho Tống Huyền Âm, thì mấy kết nghĩa của ngươi liệu lũ sói đói xé xác đến còn nguyên vẹn ?”

 

“Nàng vác một bộ xương khô trở về, liền trở thành hùng các ngươi đội ơn rối rít. của ngươi thì ? Chính là nàng trơ mắt thấy từng miếng da thịt lũ sói xé , nàng lúc đó thì ? Trốn rúc trong khe đá, bịt chặt miệng sợ bản cũng liên lụy!”

 

Loading...