Hắn khẽ thở , đưa miếng thịt ăn dở lên miệng nàng.
Nụ đắc ý nơi khóe môi nàng, thấy rõ.
Huyền Âm nơi nương tựa, nếu cưng chiều và bảo vệ nàng, ở cái kinh thành đầy mưu toan , nàng sống còn khó.
Huống hồ nàng theo trong quân doanh suốt hai năm, thanh danh và tương lai đều hủy. Đến tận giờ vẫn cho nàng một danh phận, cũng chỉ vì vẫn giữ vị trí chính thê cho Tuyết Đường.
Sự nhún nhường của , vì Tuyết Đường hiểu chứ?
Thôi thôi, cùng lắm thì dỗ dành nàng là .
nhân sinh nào nhiều con đường đầu đến thế…
Nửa canh giờ , quỳ điện, dập đầu nhận thánh chỉ tứ hôn từ Hoàng Đế.
07
Mẫu khi bình loạn từng trúng tên tẩm độc, lúc lâm chung đem phó thác cho bệ hạ.
Bệ hạ nhiều định ban hôn, nhưng đều khéo léo từ chối, chỉ vì Thẩm Yến Tiêu hồi kinh.
Ta đợi đến khi thành “cô nương mười bảy tuổi già” mới , sớm dưỡng một “nữ ” trong doanh trướng.
Thái hậu khuyên buông tay, chọn lấy “cổ phiếu tiềm năng” là Tam hoàng tử.
Bà :
“Như con thấy đấy, thiên hạ nam nhân cuối cùng cũng chỉ thế thôi. Hôm nay phản bội con, khi thành cũng sẽ thê đầy nhà.
Nữ nhân trong thế đạo , vốn dĩ gian nan. nếu chịu buông bỏ thứ tình ái hư ảo, đổi lấy cục diện rộng lớn hơn, con sẽ hưởng vinh hoa phú quý, muôn dân quỳ bái kính ngưỡng. Như ai gia —chịu đựng sự nặng nề của gấm vóc, hưởng thụ vinh quang cao nhất. Há chẳng ?”
Ta nghĩ thông suốt, nên mới tiến cung.
Dưới chân thiên tử, tai mắt dày đặc.
Mọi chuyện trong Tướng quân phủ, bệ hạ đều cả.
“Phong Hồi, con… gì ?”
Tam hoàng tử cung kính đáp:
“Nhi thần nguyện vì phụ hoàng phân ưu.”
“Vậy… con thưởng gì?”
Bệ hạ cứ nghĩ lấy Tam hoàng tử phương án dự phòng, rằng vì Thẩm Yến Tiêu cần , nên mới luống cuống xin gả cho .
Trong lòng chút áy náy, ngài ban thưởng để bù đắp.
Tạ Phong Hồi lúc mới hiểu, vì chọn đêm nay gấp rút cầu ban hôn.
Thiên tử đa nghi, nhưng dễ mềm lòng sự nông nổi bộc phát.
Tạ Phong Hồi liếc một cái, dịu dàng đáp:
“Nhi thần cầu gì cả.”
Không cầu gì, chính là thứ tham vọng lớn nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/duy-chieu-tuyet-duong/4.html.]
Hắn lấy lùi tiến, khiến bệ hạ cực kỳ hài lòng.
“Vậy để con chủ trì đại lễ tế thiên. Đừng để trẫm thất vọng.”
Trên gương mặt luôn bình tĩnh của Tam hoàng tử, hề lộ một tia gợn sóng.
khi tiễn về phủ, khẽ với :
“Đa tạ.”
Ta lắc đầu:
“Bằng hữu nhất, chính là thể giúp thành chí lớn, còn giúp như ước nguyện.”
“Bệ hạ để điện hạ chủ trì đại lễ tế thiên, đồng nghĩa với việc triều văn võ tuyên bố bệ hạ coi trọng điện hạ. Triều đình sẽ sớm đổi ván cờ, kẻ khôn ngoan tự khắc sẽ dâng lên đầu gối, về đường của điện hạ sẽ dễ hơn nhiều.”
Có lẽ nhầm, nhưng thấy gương mặt thoáng qua một tia cứng đờ:
“Tuyết Đường mới là trợ lực lớn nhất mà Hoàng tổ mẫu ban cho . Những thứ khác… quan trọng.”
Ta bật khẽ:
“Đừng quên gian nan của hôm nay, thì con đường ngày mới thể xa.”
“Ừ.”
Hắn dịu dàng, nhẫn nại, luôn lặng phía khác, tranh đoạt, đến mức khiến xót xa.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Thái hậu , kẻ như , ngoan ngoãn lời, dùng bù .
08
Chuyện cung cầu chỉ hôn truyền khắp kinh thành.
Họ rằng giữ trái tim của Thẩm Yến Tiêu, nên mới từ thủ đoạn để níu giữ lấy xác .
Ta chẳng buồn để tâm.
Thẩm Yến Tiêu và Tống Huyền Âm cùng đám của coi đó là thật.
Họ chặn lầu , Tống Huyền Âm cong khóe môi, giọng điệu châm chọc:
“Sớm Triệu tiểu thư khao khát gả chồng đến , bọn chẳng ép thốt lời ‘từ nay bước chân Tướng quân phủ’ nữa. Giờ thì , xuống sân khấu, cung cầu Hoàng thượng ban hôn.”
“Cũng đúng thôi. Tiểu thư kinh thành ai cũng thế ? Cứ bám mãi cành cao chịu buông, vắt hết óc dùng đủ thủ đoạn cũng gả hào môn cho bằng .”
“Cứ tưởng ngươi thanh cao lắm, hóa cũng chỉ sợ thành bà cô già, nên vội vàng ép .”
Giữa phố xá qua kẻ , mấy câu lỗ mãng của nàng đủ phá hủy thanh danh dày công vun đắp bấy lâu.
Đám tiểu thư kinh thành theo tức đỏ mắt, phẫn nộ cãi Tống Huyền Âm một phen.
kịp mở miệng, quân sư Vân Sách của Thẩm Yến Tiêu ôn tồn cản :
“Tống tiểu tướng vốn tính cách phóng khoáng, để tâm tiểu tiết, ác ý. Nếu mạo phạm đến các vị tiểu thư, Vân Sách mặt nàng xin .”