Dưới Ngọn Núi Cao - Chương 86: Lần Chia Ly Cuối Cùng (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-14 13:35:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Chiêu trở giường, nuốt hai viên t.h.u.ố.c giảm đau, ngoài cửa sổ tiếng xào xạc, hình như tuyết rơi. Cô nhớ cùng Tố Mộc Phổ Nhật xem tuyết đầu mùa ở khách sạn; bên cạnh luôn ấm áp.

Tố Mộc Phổ Nhật cũng hạ giọng, về mùa xuân sắp đến. Trong những tưởng tượng của , cô mơ màng buồn ngủ, cảm thấy điều đó dường như còn xa vời nữa. Trước khi ngủ hẳn, Tống Chiêu chợt nhớ điều gì đó, cố mở mắt mơ hồ: “Anh kiểm tra công dụng tồi tệ nhất của huyết thanh ngựa, loại tồi tệ nhất , gửi tin nhắn cho em.”

“Em ý tưởng gì ?”

chạy cật lực gần nửa đêm, mí mắt càng lúc càng nặng, chỉ lẩm bẩm: “Em sẽ để hại nữa, , và cả ngạch ni của ...”

Buổi sáng tỉnh dậy, điện thoại chỉ còn một vạch pin cuối cùng, Tố Mộc Phổ Nhật chuyện với cô suốt cả đêm. Tống Chiêu đường ăn qua loa vài cái bánh bao, đến nhà máy d.ư.ợ.c phẩm, phát hiện ở cổng hai chiếc xe cảnh sát đỗ, bảo vệ cũng tăng lên.

Xem chuyện tối qua gây cảnh giác, càng khó hơn. Hơn nữa, Tống Chiêu thấy chiếc khóa chìm của phòng lưu trữ, cô nắm chắc sẽ phá giải .

Người ngoài , thì chỉ thể dựa bên trong . Gài lời quả thật là một cách, đủ thời gian để tạo dựng lòng tin, nhưng nếu dùng lợi ích khổng lồ để dụ dỗ, lẽ là khả thi.

套话

Nhà máy d.ư.ợ.c phẩm mất mát tài sản, nên cuộc truy lùng rầm rộ, chỉ tăng cường tuần tra. Đối diện khu nhà máy là một khu nhà tập thể cũ đang chờ giải tỏa. Rất nhiều hộ gia đình chuyển , cô tìm một phòng chứa đồ ở tầng cao của một tòa nhà, quan sát cả ngày, xác định vài đối tượng tòa nhà hành chính.

Ngày thứ ba, Tống Chiêu thử tiếp xúc, nhưng dường như sự kiện “kẻ trộm bên ngoài đột nhập” gây ảnh hưởng, những đặc biệt cảnh giác. Ngày thứ tư, thứ năm, cô vẫn thu hoạch gì, đêm hôm đó, cô nhận tin nhắn từ Tố Mộc Phổ Nhật.

Mấy ngày nay họ gọi điện thoại nữa, chỉ gửi tin nhắn báo bình an cho . Tố Mộc Phổ Nhật trang trại ngựa vẫn , Hắc Phong khỏe mạnh, lẽ chọn để bắt , nhưng hai tháng tiêm vắc-xin phòng bệnh, nhờ đó thoát một kiếp.

Lần Tống Chiêu hỏi về công dụng tồi tệ nhất của huyết thanh ngựa, hôm nay Tố Mộc Phổ Nhật mới điều tra : một loại dùng để nuôi cấy độc tố Botulinum loại A, buôn lậu qua biên giới; loại khác dùng trong nghiên cứu tế bào gốc, bán cho thị trường chợ đen cấy ghép nội tạng thông qua các kênh nước ngoài.

Tống Chiêu ban đầu chậm nhất năm ngày sẽ , hôm nay quá hạn. Cô trong căn phòng tối đen suy nghĩ lâu, đó lâu lắm mới gọi cho Hồng Mao Tử.

Chuông reo lâu mới bắt máy, âm thanh của Hồng Mao T.ử vẻ mệt mỏi, Tống Chiêu và hỏi thăm , cả hai đều chút lơ đãng. Cô đang tính toán kế hoạch trong lòng, còn đang lưỡng lự mở lời thế nào, thì Hồng Mao T.ử như kiềm chế nữa, đột nhiên hỏi: “Cô gặp Quỷ Thủ ?”

Đầu Tống Chiêu ù một tiếng chấn động, hỏi thế nhất định lý do, cô chần chừ trả lời, bất giác nhớ đến Mèo Béo, cô lâu thấy giọng Mèo Béo, ít tuổi nhất, đây luôn giành bắt điện thoại của Tống Chiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/duoi-ngon-nui-cao/chuong-86-lan-chia-ly-cuoi-cung-2.html.]

“Anh gọi Mèo Béo chuyện với .”

“Cậu ngủ—”

“Anh đừng hòng lừa ! Ngủ ? Cậu ngủ bao lâu ?! Còn thể tỉnh !”

Cô hỏi với giọng gay gắt như , nhưng cũng đợi sự phản bác của Hồng Mao Tử, Tống Chiêu nghẹn một trong lồng ngực, run rẩy hỏi: “Mèo Béo c.h.ế.t , ?”

“Các báo thù, đúng ?”

Hồng Mao T.ử mãi trả lời, một lúc truyền đến tiếng nức nở. Tống Chiêu chắp vá đầu đuôi câu chuyện từ những lời thành đoạn của : Lần Quỷ Thủ đến Tân Thành, tìm thấy Tống Chiêu. Sau khi về Hồng Kông nhớ đến mấy cô gái trông giống Tống Chiêu mà tìm thấy đó. Một hôm đưa một trong họ phố, Mèo Béo vô tình thấy, từ phía , Mèo Béo lầm tưởng Tống Chiêu bắt , liền xông thẳng tới để cứu cô.

Quỷ Thủ bao giờ nghĩ đến tình nghĩa của Cửu Long Thành Trại, Mèo Béo ném về Phố Sửa Xe là nửa đêm, từ đó bao giờ tỉnh nữa.

A Quân và Lão Tứ chấp nhận , rủ báo thù cho Mèo Béo, may mắn là Quỷ Thủ dường như mắc kẹt chuyện gì đó cần rời khỏi Hồng Kông. Hai họ c.h.é.m g.i.ế.c thành, khi Hồng Mao T.ử kéo về, cũng mang đầy thương tích.

Mỗi bước mỗi xa

“Cô cẩn thận, A Chiêu. ngóng Đại Lục.”

Hồng Mao T.ử tiếng phổ thông lắp bắp, mang theo một nỗi hận ý đang dằn vặt chính . Móng tay Tống Chiêu từ lúc nào cắm sâu lòng bàn tay. Cô kìm nén, chịu đựng, nuốt cơn sóng dữ trong, cố gắng thật bình tĩnh và rõ ràng:

“Đừng những sự hy sinh vô ích nữa. một việc quan trọng, cần các nhanh nhất thể.”

...

Ngày thứ sáu, cuối cùng Tống Chiêu đến bên ngoài nhà máy d.ư.ợ.c phẩm. Kế hoạch xác định thực thi, cô thể lãng phí thời gian ở đây nữa. Việc chắc chắn liệu Tân Thành chiết xuất huyết thanh ngựa , tương đương với việc bớt một cái cớ để Quỷ Thủ nắm giữ. Tống Chiêu còn sợ hãi nữa, cô vốn do dự, vì tình yêu của Tố Mộc Phổ Nhật khiến cô nảy sinh lòng tham, cô mất sự bình yên khi ở bên . Mèo Béo c.h.ế.t, mấy Trần Nghĩa dùng tính mạng bảo vệ, vì Quỷ Thủ bắt đầu lượt c.h.ế.t, giới hạn của cô cũng theo đó mà sụp đổ, điều còn quan trọng hơn cả mạng sống của cô.

Tống Chiêu ở góc phố gần đó, chờ đợi khả năng cuối cùng để tiếp xúc với nhân viên nhà máy d.ư.ợ.c phẩm. Mặt trời từ lúc mới mọc đến lúc lên cao, dịch chuyển về phía Tây lặn xuống... Có lẽ đây chính là ý trời. Tống Chiêu chấp nhận, cô xoay định rời hẳn, vài chục mét, cô chợt thấy một tiếng gọi ngạc nhiên vui mừng, chắc chắn, non nớt từ phía :

“Sư ?”

 

Loading...