Đừng Có Ăn Vạ Loạn! - Chương 5 (2)

Cập nhật lúc: 2025-09-04 16:07:52
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiếu niên dù ngạc nhiên vì đối phương nhận bộ đạo bào của họ, nhưng vẫn chắp tay: "Ngô Kiếm Phái Từ Trình Anh."

Ngô Kiếm Phái, một trong hai phái, là tông môn mà tiểu sư sẽ gia nhập ? Vừa ngoài gặp Ngô Kiếm Phái. Mấy tử trông cũng khá .

 

Diệp Tố cẩn thận hỏi tên đối phương, dùng linh lực bút, một câu lên que gỗ, đưa cho thiếu niên đối diện: "Từ đạo hữu, chúng đây. Đa tạ bản đồ cuộn của ."

Thiếu niên vô thức đón lấy que gỗ bay đến. Ngẩng đầu lên chỉ còn thấy một tàn ảnh. Thanh kiếm đặc biệt chở bốn trong nháy mắt biến mất về phía Đông.

 

"Sư , nàng đưa cái gì ?" Một thiếu niên mặt tròn khác đến gần hỏi.

Từ Trình Anh cúi đầu que gỗ trong tay, lúc mới phát hiện những chữ đó: [Hôm nay thiếu Ngô Kiếm Phái Từ Trình Anh một thanh kiếm, tử Thiên Cơ Môn Diệp Tố lưu.]

Từ Trình Anh trầm ngâm: "Thiên Cơ Môn Diệp Tố..."

 

Trong tu chân, cách phi hành đa dạng. Phi kiếm là sở trường của kiếm tu. Chỉ kiếm tu mới ngự kiếm phi hành. Một luyện khí sư chuyên rèn kiếm cũng coi là nửa kiếm tu. Vậy vị Diệp đạo hữu giỏi rèn kiếm ?

 

Tốc độ ngự kiếm của Ngô Kiếm Phái chỉ Côn Lôn phái thể sánh bằng. Vừa nãy thanh kiếm của vị Diệp đạo hữu treo ba , mà vẫn thể đuổi kịp. Có thể thấy thực lực hề tầm thường.

Một nữ tử bên cạnh : "Sư , của Thiên Cơ Môn thú vị thật. Lại dùng dây xích treo kiếm."

 

Từ Trình Anh nhớ cảnh tượng kỳ lạ nãy, : "Chắc là tài năng của luyện khí sư. Thôi, chúng tiếp tục lên đường."

"Vâng."

 

...

Ngự kiếm tiêu hao linh lực. Diệp Tố đang chở ba , nàng mới Trúc Cơ, nên thường xuyên bay giữa đường thì linh lực cạn kiệt, đột ngột rơi xuống, đành nghỉ ngơi một lúc tại chỗ.

Bay ngắt quãng suốt sáu ngày, cuối cùng họ cũng đến Định Hải Thành.

 

"Đại sư tỷ, kìa!" Hạ Nhĩ chỉ ba chữ cổng thành, "Chúng đến ."

Diệp Tố cúi thu kiếm , trả xích sắt cho Tây Ngọc : "Vào trong."

Bốn hăm hở cổng thành. Nơi đây như mắc cửi, hầu như cũng thấy kiếm tu, trong tay đều cầm kiếm. Phồn hoa hơn nhiều so với núi Thiên Cơ Môn.

 

Đặc biệt là những quầy hàng náo nhiệt ven đường, thỉnh thoảng những món ăn mới lò, mùi thơm lan tỏa.

"Đại, sư, tỷ, đói." Minh Lưu Sa chằm chằm một quầy bán bánh bao, từ từ .

Đi đường suốt mấy ngày, họ ăn uống bao nhiêu, ai cũng đói . Diệp Tố tiến lên hỏi giá.

 

"Một trăm linh thạch Hạ phẩm một cái." Người bán hàng mở nắp lồng hấp, mùi thơm càng lan tỏa hơn nữa, "Bánh bao ở đây dùng thịt heo linh, nhân chứa linh khí."

Nghe cái giá , bốn đều nuốt nước miếng. Diệp Tố đầu : "Ta thấy Bế Cốc Đan vẫn hơn."

"Bế Cốc Đan rẻ." Hạ Nhĩ giơ tay tán thành.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dung-co-an-va-loan/chuong-5-2.html.]

"Mua Bế Cốc Đan." Tây Ngọc cũng giơ tay.

Ba cùng chằm chằm Minh Lưu Sa đang im lặng. Một lúc , mới chậm rãi : "Ta, chọn, Bế, Cốc, Đan."

 

Vậy là, họ từ bỏ những chiếc bánh bao thơm lừng, dọc đường tìm một cửa hàng bán đan dược, trong mua Bế Cốc Đan.

"Mấy vị loại Bế Cốc Đan nào?" 

 

Người bán hàng hỏi, "Chúng mới nhập một lô Bế Cốc Đan. Một viên thể dùng mười ngày cho tu sĩ Nguyên Anh. Một bình mười viên, đủ các loại hương vị như đào xanh, mật ong, mận thơm."

Đây là đầu tiên Diệp Tố Bế Cốc Đan hương vị: "Bao nhiêu linh thạch?"

 

"Không đắt." Người bán hàng giơ một ngón tay.

Hạ Nhĩ thấy, lập tức : "Đại sư tỷ, Bế Cốc Đan ở đây chỉ cần một viên linh thạch Hạ phẩm ? Quả hổ là Định Hải Thành." Bế Cốc Đan họ mua núi Thiên Cơ Môn cần tới năm mươi linh thạch Hạ phẩm cơ mà.

 

Nụ mặt bán hàng cứng : "Khách quan, đây Lâm Tuyền Thành. Một bình Bế Cốc Đan cần một linh thạch Trung phẩm."

Lâm Tuyền Thành là địa bàn của Đan Tông. Các môn phái luyện đan ở đó nhiều đếm xuể, đan dược tự nhiên rẻ hơn nhiều so với những nơi khác. Nghe Bế Cốc Đan loại cơ bản ném xuống đất cũng chẳng ai nhặt.

 

Hạ Nhĩ: "...Linh thạch Trung phẩm?!"

Linh thạch Thiên Cơ Môn kiếm đều qua tay tử. Chưởng môn cần để nuôi dưỡng Đại Trận Hộ Tông, còn chia cho các trưởng lão. Diệp Tố và các tử chỉ mới thấy linh thạch Trung phẩm trong tay Ninh Thiển Dao vài năm , thậm chí còn chạm . Vả , một vạn linh thạch Hạ phẩm mới đổi một linh thạch Trung phẩm. Họ căn bản thể mua nổi Bế Cốc Đan loại .

 

"Các ngươi Bế Cốc Đan rẻ nhất bao nhiêu tiền?" Diệp Tố hỏi thẳng bán hàng.

Người bán hàng từ xuống mấy . Lúc nãy thấy họ ai nấy cũng dung mạo bất phàm, còn tưởng là của tông môn lớn nào. Giờ , mặc vải thô, liền mất hứng. Hắn , lật từ ngăn kéo cùng một bình Bế Cốc Đan, ném lên bàn, một cách uể oải: 

"Một bình hai mươi viên, một trăm linh thạch Hạ phẩm."

 

Diệp Tố trả tiền, đổ hai mươi viên Bế Cốc Đan , chia cho mỗi năm viên.

Người bán hàng bên trong, hành động của nàng, nhíu mày tỏ vẻ chê bai. Hắn lắc đầu, đây là môn phái nghèo rớt mồng tơi từ tới. editor: bemeobosua. Mua một bình Bế Cốc Đan cấp thấp nhất, còn chia bốn phần. Còn bằng cả tán tu.

 

Tiếc cho mấy khuôn mặt , qua cũng gì.

"Đại sư tỷ, đối diện là một cửa hàng bán pháp khí." Tây Ngọc kéo tay áo Diệp Tố, "Chúng qua xem thử ?"

Diệp Tố ăn một viên Bế Cốc Đan, cất bình : "Đi thôi."

 

Bốn nghênh ngang về phía đối diện, khí thế hừng hực.

Người bán hàng ở cửa hàng đan dược thò đầu bóng lưng họ, tặc lưỡi vài cái. Không trách lầm, mấy qua thật sự giống xuất từ môn phái nghèo khó.

 

Tự tin quá chừng.

...

Loading...