Đừng Có Ăn Vạ Loạn! - Chương 1 (2)

Cập nhật lúc: 2025-09-04 15:13:08
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

, Diệp Tố chỉ xuyên , nàng còn là một thành viên trong đội quân xuyên sách.

Diệp Tố thường tiểu thuyết, cuốn sách đó là do sư trong viện nghiên cứu ép nàng : "Sư tỷ, trong một nhân vật phụ tên y hệt tỷ, nên thuộc lòng, phòng khi xuyên ."

 

Diệp Tố thích tiểu thuyết, nhưng chờ dữ liệu trong viện nghiên cứu quá nhàm chán, nàng bèn t/iện tay cầm lên lướt qua một . Nàng phát hiện tên của chỉ xuất hiện hai : một ở phần mở đầu, và một ở phần khi Thiên Cơ Môn nam phụ t/iêu d/iệt, nàng chắn mặt chưởng môn, kết quả ma tộc đ/ánh cho hồn phi phách tán.

 

Sau đó... nàng ngủ một giấc dậy trở thành Diệp Tố trong sách.

Diệp Tố, một nhân vật phụ quan trọng, mười năm qua sống khá ung dung tự tại, mỗi ngày đều đắm chìm việc tu luyện, cố gắng nâng cao cảnh giới.

Điểm duy nhất , là nam nữ chính cứ thích đến gần nàng.

 

Diệp Tố xưa nay vẫn luôn tùy duyên, nàng bèn coi đó như xem phim truyền hình dài tập .

Người chuyện là nữ chính Ninh Thiển Dao. Nàng là tử truyền của Dương trưởng lão Thiên Cơ Môn, thể chất Huyền Âm. editor: bemeobosua. M/áu của thể chất Huyền Âm một khi nhỏ vũ khí luyện , sẽ nâng cao phẩm cấp của vũ khí lên nhiều. Nàng cần bất kỳ bảo vật nào của trời đất, m/áu của nàng chính là tài liệu quý giá nhất, vì nàng luôn là niềm hy vọng của Thiên Cơ Môn trong tương lai.

 

Khoảng một năm , Ninh Thiển Dao giấu Lục Trầm Hàn á/m t/oán và thương ở gần hậu sơn. Điều khiến Diệp Tố, tu luyện lâu dài trong hang động thác nước ở hậu sơn, đổi đường để tránh đụng mặt họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dung-co-an-va-loan/chuong-1-2.html.]

Không ngờ hôm nay hai ở đây, chặn mất đường nàng .

 

Diệp Tố ngước mắt hai dòng suối. Nam tử trẻ tuổi mặc áo choàng màu đen, dáng cao ráo, lưng thẳng tắp. Mặc dù là quần áo từ vải thô của Thiên Cơ Môn, nhưng trông như y phục lộng lẫy. Gương mặt tuấn tú, mày mắt lạnh lùng.

 

Thiếu nữ đối diện ngước mặt lên, da trắng như tuyết, xinh xắn đáng yêu, đôi mắt nai trong veo, ngây thơ trong sáng.

"Đẹp hơn mấy ngôi điện ảnh ở thế giới cũ mấy ," Diệp Tố thầm nghĩ, "đủ để ngắm."

"Chúc mừng." Lục Trầm Hàn lạnh nhạt .

 

"Hôm nay sư phụ cho một viên Dưỡng Tâm Đan." Ninh Thiển Dao xòe lòng bàn tay, đưa cho mặt, nở một nụ ngây thơ, "Lục ca ca, tặng ."

Lục Trầm Hàn cúi đầu lòng bàn tay thiếu nữ: "Không cần, ."

Ninh Thiển Dao sững sờ: "Lục ca ca, ... v/ết t/hương của vẫn lành."

 

"Một năm nay đa tạ chăm sóc." Lục Trầm Hàn lấy một tấm ngọc bài khắc chữ đưa cho Ninh Thiển Dao, "Ta họ Lục, là tử Côn Luân. Nếu việc gì thể đến Côn Luân tìm ."

Côn Luân... môn phái đầu giới tu chân, thánh địa của kiếm tu.

Loading...