Đùi Gà Độc - 5

Cập nhật lúc: 2025-08-01 06:02:13
Lượt xem: 203

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Trong suốt bữa ăn, cô khách sáo quá mức cũng cố lấy lòng, tự nhiên mà gần gũi, khiến đối diện cảm thấy dễ chịu.

 

thầm thấy lòng ấm lên như dòng nước ngọt chảy qua.

 

Bố , ông xứng đáng hạnh phúc.

 

Bữa cơm hôm thật sự vui vẻ.

 

Dù bố vẫn luôn cúi đầu, nhiều, nhưng nhận , ông luôn để tâm đến từng cử chỉ của cô Lý.

 

Đến khi ăn xong, cả ba chúng tận cửa tiễn cô Lý, thì đúng lúc gặp từ lù lù xuất hiện.

 

cả mệt mỏi, nhếch nhác, nhưng khi thấy cô Lý, mắt lập tức trừng to, bắt đầu nhảy nhót lên cơn.

 

gào lên:

 

“Trời ơi, thì cũng dáng, ai dè đầu óc vấn đề. Loại như mà cũng tranh lấy chồng ?”

 

“Gả cho cái đồ nghèo rớt mồng tơi còn bỏ tiền nuôi thêm con riêng, chăm cái con tiện nhân ! Cô ngu ?”

 

Bố vốn định cãi vã, nhất là mặt cô Lý.

 

khi bà mắng là “con tiện nhân”, bố nhịn nữa, định xông tới lý luận…

 

Thì cô Lý bỗng lên tiếng, giọng sắc bén:

 

“Ngoại tình với thằng nghèo mạt rệp, còn đòi kế , chắc là cô nhỉ?”

 

danh lâu, nay gặp mặt quả uổng lời đồn!”

 

Mẹ ngờ cô Lý miệng lưỡi sắc như dao, lập tức tức điên:

 

“Thì ? Ngoại tình thì ? Lão Vương nhà quan to đấy!”

 

chọn hơn gì sai?”

 

“Cô nghĩ ai cũng ngu như cô, ở cạnh ông cả đời cũng chẳng ngóc đầu lên nổi!”

 

Cô Lý khẽ , ánh mắt sắc như dao:

 

“Làm quan? Người vấn đề đạo đức là vi phạm kỷ luật đấy, bắt là may , còn mơ quan?”

 

Mẹ lẽ nhận cô Lý dễ chọc, ánh mắt hoảng.

 

lúc đó vang lên tiếng bà cụ Vương gọi vọng từ xa:

 

“Này! Con ! Không đây việc còn đực đấy gì!”

 

Mẹ lập tức cụp đuôi bỏ , lủi như chuột chạy qua ngõ tối.

 

12.

 

Kể từ hôm đó, suốt một thời gian dài, còn gặp nhà họ Vương nữa.

 

Chẳng cần dò hỏi, mỗi khỏi nhà là mấy bác hàng xóm tò mò kéo đến thì thầm rỉ tai:

 

“Tiểu Phương , cháu chứ… dạo cháu sống khổ lắm đấy!”

 

ném túi rác , khẽ , đáp lời.

Hạt Dẻ Rang Đường

 

Một bác khác con trai cùng chỗ dạy học với chú Vương, thấy im lặng thì chen tiếp lời:

 

“Khổ là đúng ! Con thằng Vương vốn chắc suất tổ trưởng đấy, lãnh đạo chuyện đời tư bê bối của , kết quả là bay ghế luôn! Ha ha ha!”

 

“Phải đó! Mấy ngày nay nhà họ Vương dám ló mặt ngoài!”

 

“Thằng nhãi họ Vương cũng mấy bữa về nhà , bà cụ nhà đấy tức quá, suốt ngày đánh cái con đàn bà !”

 

là báo ứng! Nhà họ Lưu tử tế thế, con bé Phương ngoan ngoãn lễ phép , ngoại tình, tranh kế , giờ bà Vương hành cho bã, đúng là đáng đời!”

 

“Chuẩn luôn! Nhà họ Vương cũng trời phạt đấy chứ!”

 

“Từ ngày rước con đàn bà về, ngày nào yên ? Cũng đáng lắm!”

 

vẫn lời nào, tranh thủ lúc mấy bác còn đang bàn tán rôm rả thì xoay lặng lẽ về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dui-ga-doc/5.html.]

 

khổ sở thế nào, thì cũng là do bà tự chuốc lấy, là quả báo xứng đáng.

 

Sau lưng , mấy bác vẫn còn đang rì rầm:

 

“Con bé từ chuyện đó trở nên ít hẳn…”

 

“Phải , trơ trẽn như thế, ảnh hưởng đến con cái là điều tránh khỏi…”

 

Chẳng ngờ chỉ vài ngày , đụng mặt chú Vương giữa phố.

 

Hắn tay ôm eo , hai ríu rít tình tứ về phía nhà, chẳng giống sự nghiệp ảnh hưởng chút nào.

 

Người qua đường đều lườm nguýt, còn mắng thẳng:

 

“Ban ngày ban mặt mà cũng bám lấy như chó mèo, hổ là gì ?!”

 

Mẹ xong, khóe môi nhếch lên đầy đắc ý, ngẩng đầu hét lớn:

 

“Ghen tị, các chính là đang ghen tị! Đợi đấy!”

 

“Đợi lão Vương nhà lãnh đạo , sẽ khiến cả đám các chẳng đứa nào sống yên !”

13.

 

Không lâu , thấy chú Vương xách theo cả đống túi lớn túi nhỏ lên xe thành phố.

 

Mọi đều ngấm ngầm đoán chắc là tặng quà, chạy chức.

 

Ai cũng nghĩ: “Chuyện chắc sắp thành .”

 

Không ngờ, tối hôm đó, khi đang cửa đợi bố về nhà, thấy chú Vương lảo đảo say rượu, mặt mũi hung dữ.

 

Vừa mắng chửi:

 

“Con đ* thối tha!”

 

Vừa gầm lên đá tung cửa nhà xông .

 

Chú Vương xưa nay luôn là kiểu nho nhã, lịch sự, đây là đầu tiên thấy ông phát điên như thế, khỏi tò mò, rướn cổ ngóng.

 

Chẳng mấy chốc, trong nhà vang lên tiếng hét thảm thiết, xen lẫn tiếng gào giận dữ của chú Vương:

 

chọn tổ trưởng, là vì kiếp cô bắt tìm Vương bộ trưởng của Sở Giáo dục, còn bảo ông quý , chắc chắn giúp !”

 

“Kết quả thì ?”

 

“Bây giờ cả Sở Giáo dục thành phố đều chọn vì vấn đề về tác phong đạo đức!”

 

“Cô mất hết mặt mũi!”

 

“Mẹ nó, tất cả là của cô!”

 

đánh c/h/ế/t cô! đánh c/h/ế/t cô!”

 

Bà Vương cũng hùa theo chửi , nước mắt nước mũi ròng ròng:

 

“Đồ chổi! Tất cả là do mày!”

 

“Bám lấy con tao buông, còn bày trò bày mưu bảo con tao tặng quà, nhất định quan lớn!”

 

“Mày nghĩ con tao ngu chắc?!”

 

“Tiền ? Chức ?”

 

“Con tao thì mất chức, tiền thì vứt !”

 

“Mày cút! Cút khỏi nhà tao, cái đồ chổi thối tha!”

 

Vương Diệu Tổ cũng chịu thua, chạy hùa theo chửi:

 

“Đồ đ* thối!”

 

“Đồ đàn bà lăng loàn!”

 

“Cút khỏi nhà ! thấy mặt bà!”

 

Và thế là cả nhà họ Vương đuổi ngoài, chỉ mặc mỗi chiếc áo mỏng, mặt mày bầm tím sưng vù.

 

Loading...