Dù Một Người Cũng Đừng Mong Được Trọng Sinh - Chương 115: Bình an
Cập nhật lúc: 2025-11-12 14:35:22
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chờ đến lúc con mèo tam thể cởi áo triệt sản, con mèo mướp cũng triệt sản thuận lợi, Triển Xuất Trần còn tranh thủ chụp dáng vẻ lè lưỡi của con mèo mướp lúc t.h.u.ố.c tê hết hẳn, gửi cho Cố Thanh Hoan.
Cố Thanh Hoan: 【 Cậu đón nó về nhà ? 】
Hôm nay là Chủ nhật, xem Triển Xuất Trần cùng con mèo mướp suốt quá trình triệt sản.
Triển Xuất Trần: 【 Ừ, nhà tớ dọn một phòng cho nó ở, để nó quen dần. 】
Để thể đón chú mèo của riêng một ngày nào đó, Triển Xuất Trần chuẩn nhiều từ , bây giờ đón con mèo mướp về nhà, thứ đều thuận lợi.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Cố Thanh Hoan cũng thể yên tâm, việc của .
Thoắt cái đến ngày 24 tháng 12, sáng nay Cố Thanh Hoan đến trường, liền thấy một chiếc xe buýt đỗ ở đất trống cổng trường, xung quanh tụ tập ít .
“Lớp trưởng!” Hứa Tinh Hà hưng phấn vẫy tay chạy tới, “Người của đoàn phim đến !”
“Không năm ngày ? Từ 27 đến 31, hôm nay mới 24 mà?” Cố Thanh Hoan chút bất ngờ.
“Cái hiểu .” Hứa Tinh Hà hiển nhiên hiểu nhất định về giới giải trí, hiếm khi cơ hội khoe khoang mặt lớp trưởng, đương nhiên thể hiện một phen.
“Chúng là lên biểu diễn ở tiệc tối, nếu thật sự bắt đầu từ con , thì ngày đầu tiên tiến triển sẽ chậm lắm. Hơn nữa đoàn phim cũng cần một ít tư liệu để tuyên truyền, bắt đầu từ hôm nay là .”
“Đã đến hai minh tinh , đang ở bên xe buýt đoàn phim sắp xếp, còn đang ký tên cho học sinh nữa.”
Cố Thanh Hoan nửa hiểu nửa gật gật đầu, lấy thứ gì đó từ trong túi đưa cho Hứa Tinh Hà: “Cho .”
“Đây là gì?” Hứa Tinh Hà gói nhỏ trong lòng bàn tay.
“Táo sấy.” Cố Thanh Hoan .
“Sao cho tớ táo sấy?” Hứa Tinh Hà hiểu.
“Quà đêm Bình An.” Cố Thanh Hoan nghiêm túc.
Hứa Tinh Hà trừng lớn mắt, vô cùng đau đớn: “Quà đêm Bình An của lớp trưởng mà chỉ cho tớ một miếng táo sấy!”
“Còn kẹo cứng vị táo và kẹo que vị táo, ?” Cố Thanh Hoan sờ sờ túi.
“Muốn.” Hứa Tinh Hà đương nhiên là thò gần chọn, thuận tiện bóc luôn miếng táo sấy nhét miệng, nhai rôm rốp.
Hứa Tinh Hà đang chọn xem nên lấy kẹo que vị táo xanh táo đỏ, thì bên trong đám đông đột nhiên vang lên một tràng hét chói tai, tiếp theo là tiếng cãi vã ồn ào.
Hứa Tinh Hà theo bản năng định chạy qua xem xảy chuyện gì, liền Cố Thanh Hoan đè : “Loại lúc đừng chen lên , cứ chờ tình hình định .”
Cô liếc cổng trường, bảo vệ cầm loa phóng thanh qua: “Bên đó loạn lắm , chúng qua đó chỉ càng thêm chen chúc. Cứ ngoài xem tình hình, chú ý xem gì bất thường .”
Hứa Tinh Hà định : “Được.”
Có bảo vệ dùng loa mở đường, cộng thêm ở đây phần lớn là học sinh, kỷ luật, nên đám đông nhanh chóng ngừng ồn ào.
Bảo vệ xác nhận tình hình, dùng loa hô: “Có ai mang theo kẹo ? Có tụt huyết áp ngất xỉu!”
Cố Thanh Hoan ba chữ “tụt huyết áp”, liền vỗ Hứa Tinh Hà: “Về lớp lấy chai Coca, ở trong ngăn kéo của tớ.”
Thường ngày đặt cơm hộp sẽ tặng kèm chai Coca nhỏ, cô ở nhà uống nên mang đến trường, khi nào thì uống.
Hứa Tinh Hà lập tức chạy về lớp, Cố Thanh Hoan thì tự chạy lên phía : “ đường!”
Nói , cô móc một cây kẹo que , đến đám đông, xé vỏ, đưa tới miệng nữ sinh đang cúi đầu đất: “Ngậm lấy! Đừng nuốt vội!”
cô cũng lo lắng, que kẹo vẫn còn nắm trong tay cô.
Tuy cô cũng kẹo cứng, nhưng rõ trạng thái của đối phương thế nào, nếu lỡ hít sặc nghẹn ở cổ họng thì xong, vẫn là kẹo que an hơn.
Cũng may trạng thái của nữ sinh vẫn , nghỉ một lát liền tự cầm lấy cây kẹo que.
Hứa Tinh Hà lúc cũng chạy về tới, thở hổn hển: “Lớp, lớp trưởng, Coca...”
Cố Thanh Hoan nhận lấy chai Coca, hô với xung quanh: “Coi chừng Coca xì bọt đó! Đừng để b.ắ.n !”
Học sinh bên cạnh lập tức lùi , tạo thành một vòng tròn.
Lúc cô mới vặn nắp chai, dù tay dính ít bọt, nhưng đây là vấn đề nhỏ.
Nữ sinh tạm thời lấy kẹo que , chậm rãi uống hết nửa chai Coca, sắc mặt cũng dần hơn.
Tay Cố Thanh Hoan nhầy nhụa, thấy nữ sinh , liền chuồn lẹ.
Hứa Tinh Hà thấy cô chạy, nghĩ ngợi cũng chạy theo: “Lớp trưởng, ở đó nữa ?”
“Tớ rửa tay.” Cố Thanh Hoan cau mày, xòe các ngón tay —— các ngón tay sẽ dính , quá khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/du-mot-nguoi-cung-dung-mong-duoc-trong-sinh/chuong-115-binh-an.html.]
“Vậy còn đó ?” Hứa Tinh Hà hỏi.
“Quay gì?” Cố Thanh Hoan kinh ngạc, “Sắp đến giờ sách .”
Hứa Tinh Hà nghẹn , nên khen lớp trưởng thật sự yêu thích học tập nhỉ?
“Dù thì sắp tới còn chương trình nữa mà, cơ hội tham gia còn nhiều.” Cố Thanh Hoan , “Biết đến lúc đó quen thì .”
Hứa Tinh Hà nghĩ cũng , còn nhiều ngày nữa mà, vội gì.
Cố Thanh Hoan dừng bước, Hứa Tinh Hà cũng dừng theo: “Sao nữa?”
Cố Thanh Hoan chút cạn lời mà chỉ tấm biển ở cửa: “Cậu nhà vệ sinh nữ với tớ ?”
Hứa Tinh Hà lập tức chạy biến nhanh hơn cả lúc đưa Coca: Sơ suất quá! Mất mặt ghê!
Chờ Cố Thanh Hoan rửa sạch tay trở về lớp học, liền thấy Hứa Tinh Hà đang bục giảng, thao thao bất tuyệt kể cho các bạn về sự kiện cứu tụt huyết áp .
“Có cần khoa trương ?” Cố Thanh Hoan cảm thán.
“Lớp trưởng! Tớ cũng quà đêm Bình An!” Bao Thanh Tùng giơ tay.
Cố Thanh Hoan sớm chuẩn , mở cặp sách , lôi một cái túi to: “Cậu táo sấy, kẹo cứng vị táo xanh, kẹo que vị táo xanh táo đỏ?”
Các bạn học thấy, đây là phần cho cả lớp đúng ? Lập tức cả đám xúm bới.
Cố Thanh Hoan che chở cặp sách, lách khỏi vòng vây, trở về chỗ .
“Sao nghĩ đến việc tặng quà đêm Bình An ?” Giang Sở Sở hỏi.
“Vì mua táo sấy ngon, mà táo là quả bình an, hợp để tặng hôm nay. chỉ táo sấy thì đơn điệu, nên mua thêm ít kẹo vị táo nữa.” Cố Thanh Hoan nghiêm túc.
“Vậy quà Giáng Sinh ngày mai thì ?” Giang Sở Sở hỏi.
“Về nhà tìm ông già Noel trong nhà mà đòi.” Cố Thanh Hoan trả lời đương nhiên.
Dựa theo gia cảnh của các bạn học, ý của cô là tặng chút quà đêm Bình An là đủ .
Giang Sở Sở chọc , chìa tay về phía Cố Thanh Hoan: “Lấy đây.”
Cố Thanh Hoan giả ngơ: “Cái gì?”
Giang Sở Sở tức giận : “Nhìn bảo vệ cái cặp sách kỹ như , bên trong còn giấu thứ gì đúng ? Có là quà cho tớ với Hân Bảo ?”
Nói xong, cô nửa đe dọa mà bổ sung: “Nếu dám , c.h.ế.t chắc.”
Cố Thanh Hoan phối hợp mà run rẩy, đó móc hai cái hộp gói kỹ từ trong cặp , đưa cái hộp gói bằng giấy chấm bi cho Giang Sở Sở.
Giang Sở Sở nhận là bóc ngay: “Đây là... móc treo bông ?”
Trên tay cô là một cái móc treo tạo hình mèo Ragdoll, kỹ còn giống Cây Lau Nhà ở nhà cô.
Cố Thanh Hoan khoe cái móc treo bên cạnh cặp sách của : “Của tớ là mèo đen!”
Nhà cô đây từng nuôi mèo đen.
Tuy nhà Giang Sở Sở còn mèo loại khác, nhưng loại cô mua , chỉ con mèo Ragdoll là giống Cây Lau Nhà của Giang Sở Sở nhất.
Giang Sở Sở lập tức cũng treo lên cạnh cặp sách của . Vừa lúc Ngu Hân cũng đến lớp, cô lập tức vẫy tay với Ngu Hân: “Mau tới bóc quà!”
Ngu Hân cầm hộp quà gói bằng giấy hình ngôi , vẫn còn nghi hoặc: “Đây là...”
“Quà đêm Bình An Thanh Hoan tặng chúng đó, mau bóc , cùng treo lên.” Giang Sở Sở chỉ cái móc treo cặp sách của .
Ngu Hân lúc mới phản ứng , cũng mở giấy gói quà .
động tác của cô cẩn thận hơn nhiều, men theo mép dán, từ từ xé , đến nỗi mở xong, giấy gói và ruy băng vẫn còn nguyên vẹn.
như Giang Sở Sở dự đoán, móc treo của Ngu Hân là một con mèo bò sữa giống Vừng.
Ngu Hân chút nỡ treo lên cặp sách, lỡ như rơi mất thì ?
Cố Thanh Hoan sự băn khoăn của cô, liền thẳng: “Như khác là chúng là bạn !”
Ngu Hân lúc mới trịnh trọng treo cái móc treo lên cặp sách, còn thử giật giật hai cái, xác nhận sẽ rơi.
Cố Thanh Hoan hài lòng gật đầu, móc táo sấy đưa cho Giang Sở Sở và Ngu Hân: “Mau! Ăn táo!”
Hy vọng bạn của cô, và cả các bạn học của cô, thể luôn luôn bình an.