Dù Một Người Cũng Đừng Mong Được Trọng Sinh - Chương 114: Tha thứ
Cập nhật lúc: 2025-11-12 14:35:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triển Xuất Trần mang con mèo mướp đến bệnh viện thú y liên hệ từ , khi sắp xếp thỏa về trường.
Lúc mở cửa văn phòng, Cố Thanh Hoan còn lo lắng con mèo tam thể chạy mất , may mà nó vẫn lười biếng ườn bàn cào móng.
“Có bắt tiếp con mèo tam thể ?” Tống Dật hỏi.
“Lồng hàng dùng để đựng con mèo mướp , tuy cũng thể dùng thùng giấy...” Cố Thanh Hoan liếc đống thùng hàng chuyển phát nhanh trong văn phòng, “ với tính cách của con mèo tam thể , cứ thấy khó.”
“Cứ thử xem , chuẩn hết cả , ít nhất cũng nên thử một chứ.” Tần Việt tích cực.
Cố Thanh Hoan nghĩ cũng , liền tìm một cái thùng kích cỡ phù hợp trong đống thùng hàng, dùng băng dính và kéo sửa sang một chút, đó ba dàn thế chân vạc, tiến gần con mèo tam thể.
Con mèo tam thể cảnh giác dậy, nhưng vẫn uể oải bàn cào móng, chằm chằm Cố Thanh Hoan.
Cô bóc một hộp pate, đưa đến mặt con mèo tam thể cho nó ngửi, đẩy cái thùng giấy tới, cố dụ nó .
Con mèo tam thể vẫn nhúc nhích.
“Hay là tớ dùng túi chụp?” Tống Dật giơ cái túi trong tay lên.
“Vậy cũng , hai dùng túi chụp từ hai bên, nhanh – chuẩn – gọn, đó tớ sẽ giữ thùng giấy, nhét con mèo tam thể đóng nắp ngay.” Cố Thanh Hoan quyết định.
Tần Việt và Tống Dật tập trung tinh thần, giơ túi lên, con mèo tam thể liếc sang trái, sang , đó nhẹ nhàng uyển chuyển ——
Nhảy thùng giấy.
Hai cầm túi: ... là ai? đang ở ? đang gì?
Cố Thanh Hoan cũng hiếm khi đơ não một chút, tiếp đó liền thấy con mèo tam thể ghét bỏ mà bới hộp pate, đẩy hộp pate ngoài, ngáp một cái, lười biếng bẹp xuống.
Mãi đến khi Cố Thanh Hoan hồn, dùng băng dính dán miệng thùng giấy , con mèo tam thể vẫn bất kỳ động tác nào, ngay cả khi cô bế cái thùng lên, nó vẫn còn đang ngủ.
Tần Việt biểu cảm vô cùng vi diệu: “Không hiểu , tớ cảm giác trêu ngươi mãnh liệt.”
Tống Dật gật đầu phụ họa: “Chuẩn long trọng như , cuối cùng dễ như trở bàn tay, bực thật chứ!”
Cố Thanh Hoan ôm thùng giấy: “Dù thì bắt là .”
Đến bệnh viện thú y thì cần cả ba cùng , cuối cùng quyết định để Tống Dật cùng Cố Thanh Hoan, Tần Việt ở dọn dẹp rác thải lúc nãy sửa thùng giấy tạo , và dọn dẹp văn phòng một chút.
Bệnh viện thú y mới tiếp nhận con mèo mướp, thấy Cố Thanh Hoan mang con mèo tam thể đến, chút nghi hoặc: “Không chỉ một con mèo cần triệt sản ?”
“Ban đầu con cần triệt sản là con .” Cố Thanh Hoan vỗ vỗ cái thùng, con mèo tam thể đúng lúc thò một cái móng vuốt , cố cào .
Bác sĩ con mèo tam thể: “Đã nhịn ăn nhịn uống ?”
Cố Thanh Hoan thành thật lắc đầu: “Không ạ.”
“Vậy cứ để tạm lồng sắt, bốn tiếng nữa phẫu thuật, tan học qua đây đón về.” Bác sĩ hướng dẫn Cố Thanh Hoan đặt con mèo tam thể lồng sắt.
Con mèo tam thể lồng sắt xong thì lắc lắc đầu, ngửi ngửi xung quanh, cuối cùng yên xuống, chổng m.ô.n.g về phía Cố Thanh Hoan.
“Dạ , phiền bác sĩ.” Cố Thanh Hoan hỏi thăm con mèo mướp đang ở “tầng ” của con mèo tam thể, “Con mèo mướp thì sắp xếp thế nào ạ?”
“Bạn là bạn học của cháu đúng ? Bạn đóng phí tạm giữ , cũng để thông tin liên lạc, chờ triệt sản xong bạn sẽ mang .” Bác sĩ .
Triển Xuất Trần cân nhắc cũng thật chu đáo, Cố Thanh Hoan nghĩ, cũng đóng luôn phí phẫu thuật triệt sản —— Bạch Hàn Sơn sớm chuyển khoản cho cô .
Sắp xếp thỏa, Cố Thanh Hoan và Tống Dật chạy về trường.
Công việc bắt mèo kết thúc, Tống Dật liền về thẳng lớp học, Cố Thanh Hoan thì văn phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/du-mot-nguoi-cung-dung-mong-duoc-trong-sinh/chuong-114-tha-thu.html.]
Sau khi con mèo tam thể trở về, chắc chắn nhốt trong nhà , cho nên những thứ như thức ăn cho mèo, bát nước, chậu cát đều chuẩn sẵn.
Tần Việt cô sắp xếp la lối: “Cát mèo vãi ngoài ! Tớ mới quét sạch sàn đó!”
Tiếp theo, giật lấy việc tay Cố Thanh Hoan: “Cậu ! Để tớ !”
Cố Thanh Hoan: Cũng .
Chờ hai trở lớp học, Ngu Hân qua hỏi: “Bắt mèo ?”
“Bắt , mà còn là hai con lận.” Cố Thanh Hoan giơ hai ngón tay, “ chúng bắt, là mèo tự bắt.”
Giang Sở Sở đang hóng chuyện: “Cậu đang cái gì ?”
Cố Thanh Hoan lúc mới kể bộ quá trình chi tiết, Ngu Hân vô cùng kinh ngạc: “Con mèo tam thể đó thông minh ? Còn nhốt con mèo khác nữa.”
“Con mèo mướp t.h.ả.m thật, cầu hoan thành đem thiến.” Giang Sở Sở thông cảm một cách đầy lễ tiết vài giây.
mà mèo hoang thì triệt sản vẫn là thích hợp hơn, thể để thêm nhiều mèo hoang sinh .
“Hy vọng con mèo mướp thể ngoan ngoãn về nhà với Triển Xuất Trần, đến lúc đó mèo, mèo mướp nhà, vẹn cả đôi đường.” Nghĩ đến Vừng nhà , Ngu Hân chân thành.
“Chắc là thành vấn đề !” Nghe nội dung cuộc trò chuyện của họ, Triển Xuất Trần cũng ghé sang, “Lúc nó ở trong lồng hàng ngoan lắm, cũng gầm gừ với tớ, tớ thấy hy vọng!”
“Con mèo tam thể thì ?” Giang Sở Sở hỏi.
“Cứ tiếp tục ở trong văn phòng của tớ , xem ý nó thế nào tính.” Cố Thanh Hoan .
Nhà Cố Thanh Hoan cũng ghét mèo, đúng hơn là thích mèo, đây cũng từng nuôi, chỉ là con mèo già nhà cô qua đời lúc cô học lớp 8.
Dù là thanh thản, cả nhà vẫn đau lòng, mấy năm nay ý định đón thêm mèo mới.
Tan học, Cố Thanh Hoan chạy một chuyến đến bệnh viện thú y, đón con mèo tam thể mặc áo triệt sản về.
“Con mèo hoang chắc sinh nhiều lứa , tử cung tích mủ. Sau trong vòng 40 ngày chú ý nhiều hơn, vấn đề gì thì mang đến kiểm tra ngay.” Bác sĩ dặn dò.
Theo lời bác sĩ, con mèo tam thể ghét loa chống liếm, sẽ tự tìm cách tháo , nhưng mặc áo triệt sản thì thành vấn đề.
Con mèo mướp vẫn còn ở bệnh viện, dùng đến lồng hàng , con mèo tam thể cuối cùng cũng thoát khỏi thùng giấy, đặt trong lồng hàng xách về.
Cửa lồng mở, con mèo tam thể liền nhảy vọt , lập tức chạy về phía bàn cào móng, chỉ là giữa đường thấy hộp pate, nó dừng .
Hộp pate lúc con mèo tam thể bới khỏi thùng, Tần Việt nghĩ mùa chắc pate hỏng nhanh , liền tìm một cái túi ni lông buộc , phòng côn trùng bụi bẩn.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Con mèo tam thể cào cào cái túi ni lông, “Ngao” một tiếng với Cố Thanh Hoan —— ngày thường nó đòi ăn chính là kêu tiếng .
Cố Thanh Hoan mở túi ni lông, tạm thời đổ thức ăn hạt chuẩn sẵn trong bát mèo một tờ giấy, đổ pate bát.
Con mèo tam thể lập tức cắm cúi ăn từng ngụm lớn, một hộp 85g, đến hai phút ăn sạch.
Cố Thanh Hoan chút cạn lời: “Mày ăn mà? Sao giữa trưa ăn?”
Con mèo tam thể cúi đầu l.i.ế.m móng vuốt, thèm để ý đến cô.
Cố Thanh Hoan rửa sạch bát mèo, lau khô, đổ thức ăn hạt trở , xua xua tay chuồn: “Được , mày tự nghỉ ngơi , sáng mai tao đến cho ăn.”
Cửa văn phòng một nữa khóa , con mèo tam thể buông móng vuốt xuống, cánh cửa một lúc, cuối cùng trở bàn cào móng của , ườn ngủ ngon.
Trong bụng cuối cùng cũng đau nữa, chỉ cái bụng là còn đau, lớp vải cũng siết nó mấy thoải mái.
mà nể tình thịt ngon, nó liền tha thứ cho cái con thú hai chân .