Dù Một Người Cũng Đừng Mong Được Trọng Sinh - Chương 106: Mọi chuyện ngã ngũ Tác giả: Họa Mao Bạch

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:05:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vừa thấy đám Dương Kiêu bước văn phòng, Thẩm Minh Triết liền hôm nay thể ém chuyện xuống nữa.

 

Lòng ông rối bời, mặt thể nổi nữa, giọng điệu cũng trở nên nghiêm trọng: “Các em gọi các em lên đây ?”

 

Dương Kiêu giành , cúi đầu thành thật thú nhận: “Dạ .”

 

Hồng Nghĩa thật mắng Tạ Hương Tuyết và đám con gái tiền đồ, chỉ mách lẻo giáo viên, nhưng đều là học sinh cấp ba cả , lời thì trẻ con quá.

 

Các giáo viên xung quanh đều đang im lặng quan sát, áp lực khiến Hồng Nghĩa cuối cùng cũng cúi đầu, lủi thủi Dương Kiêu, im lặng .

 

Thôi Lâu Lan và Đỗ Hiền Huy thì càng cần , thấy Dương Kiêu giành , liền tính toán, thì cứ theo là .

 

Thấy bọn họ phối hợp như , Thẩm Minh Triết ngược thở phào nhẹ nhõm, nghĩ chuyện chắc vẫn còn đường cứu vãn.

 

Ông tiếp tục hỏi: “Tại các em lớp 3 gian lận thi giữa kỳ?”

 

“Khoan !” Trần Trạch Lâm ngắt lời, ánh mắt sắc bén, “Thầy Thẩm, câu hỏi nên hỏi như , đúng ?”

 

“Vậy thầy hỏi thế nào?” Giọng Thẩm Minh Triết mấy dễ chịu.

 

“Cách hỏi của thầy là hỏi về nguyên nhân chủ quan của các em ,” Trần Trạch Lâm , “Loại nguyên nhân cần hỏi cũng đoán đáp án.”

 

Các giáo viên hóng chuyện thầm gật đầu, nào là ghen tị lớp 3 thi , nào là ngứa mắt lớp 3 khen, lý do thì nhiều vô kể.

 

“Học sinh lớp hỏi là, tại các em cho rằng lớp chúng gian lận, chúng bằng chứng.” Trần Trạch Lâm cố vẻ bình tĩnh để theo kịch bản.

 

“Chỉ là... ghen tị lớp các thầy thi ,” Dương Kiêu vội , “Nên mới bừa lý do .”

 

“Lớp chúng thứ ba, phía còn hai lớp nữa cơ mà.” Lời đúng là chọc giận Trần Trạch Lâm, giọng điệu của ông cũng nghiêm khắc hơn nhiều, “Không nhắm các lớp khác, chỉ nhắm lớp chúng , thì ít nhất cũng lý do chứ?”

 

“Cảm thấy lớp chúng dễ bắt nạt hơn lớp 6 và lớp 4 ?” Giang Sở Sở lạnh.

 

Cả lớp 3: Ý câu là "Các đang coi thường mặt ở lớp " ?

 

Ủy viên kỷ luật , lên tiếng kiểu càng ngày càng giống vai ác đó!

 

Các giáo viên hóng chuyện: Giả vờ như thấy gì hết.

 

Dương Kiêu thầm thấy căng thẳng, cố nặn một nụ khô khốc: “Làm, chuyện đó , chỉ là... tình cờ thấy bạn học lớp 3, nên đầu óc nóng lên...”

 

Giang Sở Sở bất thình lình hỏi: “Thật sự tìm Tạ Hương Tuyết gây sự thành, nên gỡ gạc ?”

 

Dương Kiêu thấy da đầu tê rần, thêm nữa là lôi cả Nghiêm Chính Thanh mất!

 

Chuyện Nghiêm Chính Thanh đang theo đuổi Lâm Tiểu Tuyết là bí mật gì, trường Minh Đức nể mặt nhà họ Nghiêm nên cũng sẽ quản.

 

nếu lôi Nghiêm Chính Thanh tình thế khó xử , mất mặt, thì bọn họ coi như xong đời!

 

Dương Kiêu đột nhiên ngẩng đầu Thẩm Minh Triết, ông vẫn cái gọi là “ ” là chuyện gì, nhưng chỉ cần ánh mắt của Dương Kiêu lúc , Thẩm Minh Triết dự cảm lành.

 

Giây tiếp theo, ông liền Dương Kiêu : “Không liên quan đến chuyện , thật là...”

 

Dương Kiêu cố tình ngập ngừng một chút, né tránh ánh mắt của Thẩm Minh Triết, nhỏ: “Thật là do chủ nhiệm lớp của chúng em... Thầy Thẩm các thầy tiến bộ bình thường.”

 

Cố Thanh Hoan suýt nữa thì bật , nín , nếu bây giờ cô đang ở lớp học, chắc cùng ồ lên cảm thán .

 

Tần Việt nhảy dựng lên khỏi ghế, suýt nữa thì tự vấp ngã: “Cậu ! Cậu thật !”

 

Minh Hiểu Lam đẩy gọng kính: “Rất bình thường, trong kế hoạch ủy viên kỷ luật gửi chúng .”

 

Nói thì , chứ tay cô đẩy kính suýt nữa thì chọc mắt .

 

Ngu Hân xoa trán, nên cảm thán là thương hại: “Vì bảo vệ Nghiêm Chính Thanh, hy sinh luôn cả chủ nhiệm lớp của .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/du-mot-nguoi-cung-dung-mong-duoc-trong-sinh/chuong-106-moi-chuyen-nga-ngu-tac-gia-hoa-mao-bach.html.]

 

Thẩm Minh Triết, hy sinh, lúc như sét đ.á.n.h ngang tai, sắc mặt trắng bệch.

 

Ông gần như phản xạ điều kiện mà hét lên: “Thầy !”

 

Dương Kiêu cúi đầu, giọng điệu như phản bác oán giận: “Thầy Thẩm ngày thường ở lớp, lớp 3 cũng chỉ điểm trung bình là tàm tạm, chứ điểm cao chẳng mấy ai, cách xếp hạng dựa điểm trung bình của trường học phù hợp.”

 

“Thầy còn chủ nhiệm lớp 3 suốt ngày khoe khoang thành tích học sinh của trong văn phòng, còn lấy lớp chúng so sánh với lớp 3.”

 

“Thầy Thẩm thầy giúp chúng em lý luận vài , đáng tiếc tác dụng gì, thầy là do thầy , thể giúp chúng em xả giận.”

 

“Thầy còn chủ nhiệm lớp 3 xứng chức, điểm trung bình lớp cao thì cũng chỉ là trình độ trong trường, đến lúc thi đại học là xong .”

 

“Cho nên, cho nên chúng em mới nghĩ cách giúp thầy Thẩm xả giận, mới vu khống lớp 3...”

 

Các giáo viên hóng chuyện thể nào ngờ , Dương Kiêu đột nhiên tung một quả dưa (phốt) lớn như , hóng còn kịp.

 

Nếu còn học sinh ở đây, chắc họ rút điện thoại điên cuồng nhắn tin cho các giáo viên mặt tại hiện trường .

 

Thẩm Minh Triết ánh mắt của các giáo viên khác chằm chằm, cảm thấy da mặt đau rát, ông nghiến chặt răng, mặt đỏ bừng, gần như gào lên khản cả giọng: “Thầy ! Em đang vu khống!”

 

Cố Thanh Hoan lặng lẽ Thẩm Minh Triết, đúng , "Vu khống".

 

Cô cảm thấy những lời chắc chắn thành phần Dương Kiêu thêm mắm thêm muối, nhưng nó cũng dựa cơ sở lời ban đầu của Thẩm Minh Triết.

 

Ông mượn sức học sinh để vu khống Trần Trạch Lâm, vu khống lớp 3, kết quả bây giờ, đến lượt ông vu khống.

 

Dương Kiêu ngậm miệng, gì nữa.

 

Thẩm Minh Triết đưa tay định túm lấy áo Dương Kiêu: “Em ! Thầy những lời đó! Thầy chỉ là, chỉ là...”

 

“Chỉ là” cái gì đây? Chỉ là lòng ghen tị trỗi dậy, coi thường Trần Trạch Lâm, cảm thấy Trần Trạch Lâm chẳng qua là may mắn, thành tích của lớp 3 chẳng liên quan gì đến Trần Trạch Lâm. Nếu là ông , tuyệt đối thể hơn.

 

Trần Trạch Lâm dùng sức nắm lấy tay Thẩm Minh Triết, gỡ từng ngón tay ông , bình tĩnh : “Thầy Thẩm, là giáo viên, nên dùng bạo lực với học sinh.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Dương Kiêu lảo đảo lùi một bước, dám thẳng mắt Thẩm Minh Triết.

 

“Các em về lớp , chuyện còn thầy sẽ xử lý. Còn nữa, chuyện hôm nay phép từ lớp chúng truyền ngoài.” Trần Trạch Lâm .

 

“Dạ, ạ.” Cố Thanh Hoan, Giang Sở Sở và Tạ Hương Tuyết đồng thanh xong, nhanh chân rời khỏi văn phòng.

 

“Các em cũng về , đừng tùy tiện vu khống khác nữa.” Trần Trạch Lâm sang đám Dương Kiêu.

 

Thẩm Minh Triết gì, chỉ lưng về chỗ của .

 

Dương Kiêu và đám bạn vài , co cẳng chạy mất.

 

Trần Trạch Lâm bên cạnh bàn Thẩm Minh Triết một lúc, đây là kết quả dự tính trong kế hoạch, ông cũng hề đồng cảm với Thẩm Minh Triết.

 

Rốt cuộc, nếu học sinh của ông ưu tú như , thì tin đồn lớp 3 gian lận giờ chắc lan truyền khắp trường .

 

Thẩm Minh Triết chỉ là chính viên đạn mà b.ắ.n thủng tim, tất cả đều là kết quả do chính ông lựa chọn.

 

Mặc dù , tận mắt chứng kiến Thẩm Minh Triết chính học sinh của ruồng bỏ, cùng là giáo viên, ông vẫn cảm thấy một tia bi ai.

 

Mình là giáo viên, Trần Trạch Lâm thầm tự nhủ.

 

Mình tham gia quá trình trưởng thành của học sinh, thậm chí sẽ gây ảnh hưởng lớn đến các em.

 

Để một ngày nào đó trong tương lai, cũng hối hận giống như Thẩm Minh Triết lúc , càng nghiêm khắc với bản hơn nữa.

 

Trần Trạch Lâm về chỗ của , chuẩn bài cho tiết học buổi chiều.

 

 

Loading...