Dụ Hôn - Chương 99

Cập nhật lúc: 2025-11-10 06:04:57
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong mơ, Nam Tê Nguyệt lạc mất phương hướng, mất hết sức lực, chao đảo sắp ngã. Cô thấy gọi tên , thấy đang , nhưng cô mấp máy môi mà thể phát tiếng nào.

Dường như nắm tay cô, rằng sẽ đưa cô ngoài nhưng cô nổi.

Khi ông cụ Khương và Khương Hữu Dung đến nơi, Lục Bắc Đình đang nắm tay Nam Tê Nguyệt canh giữ bên cạnh cô, miệng lẩm bẩm như lâu, giọng khàn khàn và nặng nề.

“Nguyệt Nguyệt.” Ông cụ lúc bước tới suýt nữa lảo đảo, nước mắt lập tức tuôn trào.

Lục Bắc Đình dùng bàn tay còn đỡ ông xuống ghế nhưng buông tay đang nắm tay Nam Tê Nguyệt . Thực tế, là Nam Tê Nguyệt đang vô thức nắm chặt lấy buông.

“Anh rể!” Khương Hữu Dung là đầu tiên thấy Nam Tê Nguyệt trong tình trạng , chút sợ hãi lên tiếng: “Hôm qua vẫn ? Tại hôm nay như ?”

Lục Bắc Đình khó khăn mở miệng: “Cảnh cuối cùng hôm nay ở núi Hoài An.”

Ầm một tiếng, thấy câu trả lời, ông cụ Khương chấn động, giọng khàn khàn xen lẫn tức giận: “Tại lên núi Hoài An! Sao lên núi Hoài An! Sao cứ đến cái nơi đó…”

“Cháu hồ đồ quá, cháu ơi!” Ông cụ nắm chặt hai tay, lòng bàn tay thô ráp v**t v* khuôn mặt Nam Tê Nguyệt, nghẹn ngào, “Rõ ràng qua cửa ải đó, tại tránh , đứa cháu ngốc của ông!”

Ngoại trừ ông cụ, ai ở đây tại Nam Tê Nguyệt thể lên núi Hoài An. Khương Hữu Dung sụt sịt, Lục Bắc Đình mặt mày trắng bệch, phát hiện còn bất lực hơn cả , nhất thời nhịn mà nức nở. Một lúc , cô cầm điện thoại liên tục gửi tin nhắn cho Khương Bách Xuyên hỏi tiến độ bên đó.

Ngoài việc ở bên cạnh Nam Tê Nguyệt, họ đều bó tay, ngay cả bác sĩ cũng .

Trong thế kỷ 21 với công nghệ y học phát triển, họ thể chữa trị cho một bệnh nhân sốt và rơi ác mộng.

Thế giới rộng lớn thiếu những điều kỳ lạ, quá nhiều thứ thể giải thích bằng khoa học, huống hồ, tâm bệnh cuối cùng vẫn cần tâm d.ư.ợ.c chữa.

Khi Khương Hình và Khương Bách Xuyên đạo quán, một đạo sĩ áo xanh trong đại điện nghênh đón. Dường như tính tối nay sẽ xảy chuyện gì, ông phất phất trần, với Khương Hình: “Không cần kinh hoảng, kinh động nhưng nguy hiểm, là điềm đại cát.”

Khương Hình siết chặt nắm đấm, dùng hết sức lực để kiềm chế ý động thủ, đưa tay đẩy vai ông , thẳng về phía đèn trường minh.

Nơi đó thờ nghìn ngọn đèn sáng, một trong đó là đèn của Nam Tê Nguyệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/du-hon/chuong-99.html.]

Đèn trường minh lúc sáng lúc tối, bên cạnh đặt một sợi bấc đèn, như thể luôn canh giữ ở đây, đảm bảo sẽ nhanh chóng bấc ngay khi đèn tắt.

Khương Hình khi thấy cảnh đó dừng bước, nén giận đầu bước khỏi ngưỡng cửa.

“Nam Sơn! Tốt nhất ông nên đảm bảo với là Tê Nguyệt .” Khương Hình dừng bước, đầu cảnh cáo ông một câu.

Khi thấy cái tên , Khương Bách Xuyên đột nhiên khựng , nhờ ánh nến yếu ớt trong đại điện mà rõ vị đạo sĩ tên Nam Sơn .

Nam Sơn đối mặt với ánh mắt của Khương Bách Xuyên, ôn hòa với , đó gần, xòe tay đưa lá bùa bình an trong tay cho Khương Hình: “Chỉ là một phen hú vía thôi, cần kinh hoảng. , năm nay, kiếp nạn của con bé đều thể tránh . Nếu yên tâm, hãy mang lá bùa bình an về, bảo hai vợ chồng họ cắt một lọn tóc bỏ bùa đặt gối là .”

Khương Hình do dự nhận lấy vội vàng xuống núi, tiện thể gọi điện cho Khương Hữu Dung để truyền đạt tin tức núi.

Khương Hữu Dung nhận điện thoại bật loa ngoài, ông cụ lo lắng hỏi: “Đèn trường minh thế nào ?”

Khương Hình : “Chưa tắt, ông sẽ qua .”

Ông cụ và bác sĩ Trần mặt tại đó lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Highlands Redeem Zalo

Bác sĩ Trần lau mồ hôi trán, : “Xem chỉ là sốt thông thường.”

Mười mấy năm , khi tiếp nhận bệnh nhân đặc biệt từ khoa cấp cứu sốt chuyển sang, bà vẫn còn bối rối. Trên thế giới chuyện khi hạ sốt mắc kẹt trong ác mộng thể tỉnh . Các bác sĩ thể dùng phương tiện khoa học để điều trị cho cô nên chỉ thể chuyển sang khoa tâm lý để bác sĩ tâm lý tiến hành thôi miên đ.á.n.h thức.

vốn là đang ngủ say, thể dùng thuật thôi miên để đ.á.n.h thức .

thử một cách may rủi nhưng vô ích.

Bác sĩ Trần tận mắt chứng kiến một cô bé 13 tuổi mắc kẹt trong ác mộng, dần dần mất các dấu hiệu sinh tồn, và khoảnh khắc đó bà nghĩ đến việc cầu xin sự phù hộ của trời cao.

Sau , lẽ là trời cao thương xót, Nam Tê Nguyệt tỉnh một cách kỳ diệu. Và khi nguyên nhân thực sự là một vị đạo sĩ thắp cho cô một ngọn đèn trường minh để xua đuổi ác mộng, bác sĩ Trần đột nhiên tin rằng đời thực sự những thứ thể giải thích bằng khoa học.

 

Loading...