Dụ Hôn - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:21:40
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kể từ khi tin kết hôn với nhà họ Lục là cháu ngoại của ông cụ Khương chứ cô cháu nội còn nhỏ tuổi , ít gia tộc bắt đầu để mắt đến Khương Hữu Dung, vẫn đính hôn.

Dương Ngọc Mai thì vui mừng khôn xiết, bắt đầu lựa chọn phù hợp cho con gái .

Mặc dù trong lòng chút vui vì mất cơ hội kết hôn với nhà họ Lục, nhưng Nam Tê Nguyệt dù cũng là một nửa nhà họ Khương, bây giờ Lục Bắc Đình cũng gọi bà một tiếng mợ. Lại nghĩ đến việc con trai cả nhà họ Lục trong bữa tiệc tối qua cũng chăm sóc Khương Bách Xuyên nhiều, nên nút thắt trong lòng cũng cứ thế mà cho qua.

“Mẹ! Chuyện hôn sự của con con tự quyết, cần và bố quản!” Khương Hữu Dung bất lực những tấm ảnh chân dung của các thiếu gia nhà giàu bày bàn, trong lòng thầm than thà rằng đừng đính hôn với nhà họ Lục là Nam Tê Nguyệt còn hơn.

Bây giờ thì , tự rước họa .

Dương Ngọc Mai như thấy: “Về thì chơi cờ với ông nội , cháu ngoại mười ngày nửa tháng về thăm ông, con là cháu nội thì như thế.”

Khương Hữu Dung nhíu mày vẻ chán ghét: “Con thích chơi cờ , .”

“Khương Hữu Dung!” Dương Ngọc Mai đập mạnh tấm ảnh trong tay xuống bàn, vẻ mặt nghiêm nghị, “Con là cháu gái ruột của ông nội!”

Khương Hữu Dung hễ nhắc đến chuyện nhịn mà cãi : “Huyết thống rành rành đó, cần nào cũng nhắc con! Con hiểu tại bao nhiêu năm nay cứ bám riết lấy vấn đề buông, rốt cuộc đang lo lắng điều gì? Sợ ông nội lập di chúc chuyển hết tài sản nhà họ Khương cho Nam Tê Nguyệt ?”

Dương Ngọc Mai lộ rõ vẻ trúng tim đen, mặt tái mắng: “Con bậy bạ gì đó!”

Khương Hữu Dung lên lầu, tiếp tục chủ đề vô nghĩa với bà, cô nhắc nhở: “Con còn đang nghĩ gì, ông nội và bố .”

Đầu ngón tay của Dương Ngọc Mai đang vê khẽ trắng bệch.

Ngoài cửa tiếng xe, bà đồng hồ, là Khương Hình về, liền điều chỉnh sắc mặt, cất những tấm ảnh bàn . Vừa sang thấy Khương Bách Xuyên từ lúc nào cầm một cốc nước bên cạnh. Dương Ngọc Mai giật , một lúc lâu mới nặn một nụ .

“Bách Xuyên, con về lúc nào ?”

Khương Bách Xuyên lạnh nhạt đến phòng ăn rót một cốc nước, giọng điệu bất kỳ cảm xúc nào: “Vẫn luôn ở đây.”

Dương Ngọc Mai chút hoảng hốt: “Mẹ…”

“Dẹp cái suy nghĩ của , Nam Tê Nguyệt thèm của nhà họ Khương .” Khương Bách Xuyên thẳng phòng sách của ông cụ.

Toàn Dương Ngọc Mai run rẩy, dường như ngờ con trai với một câu như .

Tối nay khi tan Nam Tê Nguyệt về nhà họ Khương một chuyến. Vì báo nên lúc cô về, cả nhà họ Khương đang dùng bữa tối.

Vừa đến sân, cảnh tượng đầu tiên cô thấy là ông cụ đang gắp một miếng thịt kho tàu thì Khương Hữu Dung dùng đũa chặn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/du-hon/chuong-88.html.]

Dương Ngọc Mai mắng: “Dung Dung! Sao vô lễ như !”

Khương Hữu Dung bĩu môi, một phen cạn lời.

hiểu tại hành động trong mắt Dương Ngọc Mai là vô lễ.

Chẳng lẽ cứ khách sáo mới thể thống?

Vậy thì còn là một nhà ?

Nước hoa Bodymist

“Dung Dung đúng đó, thấy ông lén ăn đồ dầu mỡ thì cứ mắng ông.” Nam Tê Nguyệt tháo khăn choàng tới, tự nhiên kéo một chiếc ghế cạnh Khương Hữu Dung, “Tuổi mà ông còn kiêng cử cẩn thận, ông cảm thấy bản sống quá lâu .”

Ông cụ Khương: “…”

Sắc mặt Dương Ngọc Mai tái .

Khương Hình vốn định chuyện trong bữa ăn, thấy Nam Tê Nguyệt về mới ngẩng đầu lên: “Bắc Đình về cùng cháu ?”

Nam Tê Nguyệt “” một tiếng: “Anh rảnh, với cháu chỉ về thăm ông ngoại thôi, lát nữa là .”

“Thêm một bộ bát đũa .” Khương Hình lệnh.

Khương Hữu Dung vui vẻ c.ắ.n một miếng thịt kho tàu lắc đầu nguầy nguậy với ông cụ Khương, nghĩ đến chuyện xảy hôm nay, cô đầu huých vai Nam Tê Nguyệt, chớp mắt vẻ ngưỡng mộ: “Chị với rể tình cảm thật đấy.”

Nam Tê Nguyệt: “… Ăn của em .”

Ông cụ Khương xen cuộc chuyện của đám trẻ, chỉ dỏng tai lên , điều hài lòng thì mỉm . Tối nay hiếm khi cả nhà ăn cùng đông đủ, ông cụ vui nên ăn ngon miệng, tuy ăn khá thanh đạm nhưng cũng cảm thấy ngon hơn ngày.

Ngay cả Khương Hình, thường ngày bao giờ lên tiếng bàn ăn cũng thỉnh thoảng bật .

Chỉ một Dương Ngọc Mai luôn mím môi gì.

Nam Tê Nguyệt đối diện bà, chỉ cần khẽ ngước mắt là thể thấy vẻ mặt cô đơn và oán hận của bà lúc .

Sau bữa cơm, ông cụ Khương hứng chí gọi Nam Tê Nguyệt chơi cùng một ván cờ. Nam Tê Nguyệt đồng hồ nhưng cũng từ chối, cô cũng vài lời riêng với ông cụ.

 

Loading...