Dụ Hôn - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-11-07 05:08:34
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nam Tê Nguyệt thu ánh mắt, cửa sổ xe mở toang, sớm thổi tan cơn say.

“Đóng cửa sổ.” Lục Bắc Đình lệnh một tiếng.

Nghe , tài xế đóng chặt cả hai cửa sổ hàng ghế , còn cửa sổ bên cạnh Nam Tê Nguyệt vẫn mở một khe nhỏ.

Một lát , Nam Tê Nguyệt hạ cửa sổ bên xuống một nửa.

Lục Bắc Đình qua.

“Mùi, khó ngửi.” Cô giải thích ngắn gọn, trong giọng điệu bất kỳ cảm xúc nào.

Sau câu , Nam Tê Nguyệt nhắm mắt nghỉ ngơi, trong xe chìm im lặng, ai thêm gì nữa.

Về đến biệt thự Trác Nguyệt, Nam Tê Nguyệt ngay lập tức phòng tắm, ánh mắt Lục Bắc Đình sâu hơn mấy phần, cũng cầm quần áo xuống phòng tắm lầu.

Quần áo tham dự bữa tiệc tối nay, bao gồm cả cà vạt, từ trong ngoài đều Lục Bắc Đình ném thùng rác. Anh ở trong phòng tắm lâu, cho đến khi xác nhận gột sạch hết mùi hôi bẩn mới ngoài.

Nam Tê Nguyệt chỉ vài phút, lúc đang sấy tóc, lẽ là còn sức, sấy một lúc thấy mỏi tay liền từ bỏ.

Lục Bắc Đình vòng lưng cô cầm lấy máy sấy tóc, tay trái vuốt lên mái tóc ướt mềm của cô. Rõ ràng lưng Nam Tê Nguyệt cứng đờ nhưng nhanh chóng thả lỏng, mặc cho hành động.

Trong lúc sấy khô tóc cho cô, mái tóc ngắn của Lục Bắc Đình cũng khô một nửa, quan tâm đến , khi đặt máy sấy tóc xuống liền nắm vai Nam Tê Nguyệt đối diện với .

“Mặc áo ngược .” Anh khẽ kéo cổ áo cô, đối diện với ánh mắt chút mơ màng của cô.

Nam Tê Nguyệt khẽ “ồ” một tiếng, mặt Lục Bắc Đình vén tay áo lên, thu cả hai cánh tay trong, đó xoay áo , đưa hai cánh tay , chiếc áo ngược sửa , cô ngẩng đầu Lục Bắc Đình, “Thế ?”

Yết hầu của Lục Bắc Đình khẽ trượt.

Hóa vẫn còn say.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/du-hon/chuong-84.html.]

Lục Bắc Đình vuốt mái tóc rối của cô, dắt đến sofa : “ nấu canh giải rượu cho em.”

“Những lời đó , thấy .” Nam Tê Nguyệt đưa tay nắm lấy cổ tay , rõ ràng tắm nhưng đầu ngón tay lạnh ngắt.

Lục Bắc Đình mắt cô, khẽ thở dài, lật tay nắm lấy tay cô sưởi ấm: “Em để ý những lời như ?”

“Nếu dám phụ nữ khác bên ngoài, chúng sẽ ly hôn.” Giọng Nam Tê Nguyệt nghiêm túc, đôi môi mím chặt trắng bệch, “Không chỉ ly hôn, còn tay trắng.”

Lục Bắc Đình nghiêm túc cô vài giây, đột nhiên bật : “Không dám.”

Nam Tê Nguyệt nể tình hất tay , thấy , tức giận đến mức đưa cả hai tay lên lao về phía , bịt lấy khóe miệng đang nhếch lên của : “Anh cái gì? Anh lúc nào cũng như , ghét c.h.ế.t !”

Sau lưng là chiếc sofa mềm mại, mặt là cô gái mềm mại, Lục Bắc Đình đè chặt, lòng bàn tay giữ chặt eo cô, môi chạm lòng bàn tay cô, trong thở đều là mùi hương trái cây tươi mát của cô.

Đôi mắt nai của cô gái nhỏ ướt át, lông mi cũng khá dài, lúc hung hăng mắng một tiếng nhưng chút uy h**p nào, ngược còn khiến lòng rung động.

Nụ trong mắt Lục Bắc Đình càng sâu hơn, gỡ tay cô , cô gái nhỏ vốn đè lên , lúc khuỷu tay mất trọng tâm, cả trực tiếp áp sát .

Hơi thở của hai gần , Nam Tê Nguyệt sụt sịt mũi, ngẩng đầu chằm chằm môi .

Lục Bắc Đình tất nhiên sẽ bỏ qua ánh mắt của cô, ánh mắt sâu hơn mấy phần, yết hầu khẽ trượt, thở cực kỳ trầm: “Tức giận ?”

Nam Tê Nguyệt mặt , để ý đến .

“Vì phụ nữ đó đến gần mà tức giận?” Lục Bắc Đình , cố ý trêu chọc, “Hay là vì cô ly gián, những lời bẩn thỉu đó mà tức giận?”

“Hoặc là… là tức giận?”

Lục Bắc Đình đưa tay lên véo má cô: “Nguyệt Nguyệt, em đang ghen.”

Sắc mặt Nam Tê Nguyệt cứng đờ, sững , vùng vẫy dậy khỏi , nhưng Lục Bắc Đình khó khăn lắm mới cơ hội , thể dễ dàng buông tha cô.

 

Loading...